Đại Tần: Bắt Đầu Kim Bảng Ra Ánh Sáng, Tổ Long Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 462: các phương suy đoán, con nào quân đội sẽ leo lên thần quân bảng

Chương 462: Các phe phỏng đoán, quân đội nào sẽ lọt vào thần quân bảng
Tư Mã Đức Kham nhìn chằm chằm vào quyển trục màu vàng, đôi mắt có chút sáng lên.
Nhưng mà, khi Vũ Văn Hóa Cập nói ra những lời này, hắn lại không khỏi âm thầm oán thán.
Nếu như không phải do Thắng Hiệp thái tử, bắt hắn tiếp tục ở lại Đại Tùy.
Hắn đã mang theo kiêu quả quân tiến về Đại Tần.
Đại Tùy đã rơi vào hoàn cảnh nào, chẳng lẽ người làm hoàng thượng như ngươi lại không biết?
Còn mưu tính có quân đội thứ hai lọt vào thần quân bảng sao?
Nằm mơ!
Tư Mã Đức Kham mặc dù nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại hùa theo nói.
“Bệ hạ, thần cảm thấy, quân đội Đại Tùy chúng ta vẫn có cơ hội lại một lần nữa lọt vào thần quân bảng.” “Nghe Mã đại nhân nói lời này, trẫm liền có thêm lòng tin rồi.” Vũ Văn Hóa Cập nghe vậy, lúc này cất tiếng cười to.
Trong mắt hắn tràn đầy vẻ mong đợi.
Hắn đã không thể chờ đợi thêm được nữa, muốn nhìn thấy cảnh tượng quân đội Đại Tùy lại lọt vào thần quân bảng.
Hoàng cung Đại Tống.
“Lần tiếp theo, quân đội Đại Tống của chúng ta chắc chắn sẽ lọt vào thần quân bảng.” Triệu Cấu giờ phút này cũng tỏ ra vô cùng háo hức.
Sau khi nhìn thấy những phần thưởng mà Đại Tùy nhận được.
Triệu Cấu liền ghen ghét tới cực điểm.
Nếu như quân đội Đại Tống có thể lọt vào thần quân bảng...
Thì phần thưởng nhận được tuyệt đối sẽ vượt xa Đại Tùy và Đại Thanh.
Hoàng cung Đại Tần.
“Các vị ái khanh, theo các ngươi thấy, trong các đạo quân của Đại Tần,” “có đội quân nào có thể được xếp vào thần quân bảng?” Điều Doanh Chính đang suy nghĩ chính là, đại quân Đại Tần có thể xếp ở vị trí nào trên thần quân bảng.
Phải biết rằng, trước đó, Đại Tần đã xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng quốc lực.
Thực lực của Đại Tần đã được quyển trục màu vàng công nhận.
Vì vậy, đại quân Đại Tần chắc chắn có thể lọt vào thần quân bảng.
Điểm này không còn nghi ngờ gì nữa.
Đúng lúc này, Mông Điềm tiến lên một bước.
“Theo thần thấy, Trăm Giáp quân hẳn là có thể xếp hạng 7 hoặc 8 trên thần quân bảng.” Hắn cho rằng, với thực lực của Hoàng Kim Hỏa Kỵ binh, chắc chắn sẽ xếp ở những hạng đầu trên thần quân bảng.
So ra thì Trăm Giáp quân lại có nhiều hy vọng hơn.
“Mông tướng quân, theo ý kiến của ta, Trăm Giáp quân không thể nào lại xếp ở cuối thần quân bảng được.” Vương Tiễn vừa nghe Mông Điềm trả lời, lập tức phản bác.
Trăm Giáp quân kia đều do cháu trai ông là Vương Ly một tay gây dựng nên.
Chỉ xếp hạng 7, 8 trên thần quân bảng, hoàn toàn là đang nghi ngờ năng lực Thống soái của bọn họ mà.
Vương Tiễn sao có thể dung thứ việc bị coi thường như vậy?
“Cùng là quân đội Đại Tần, cần gì phải so đo như vậy?” “Phàm là có quân đội lọt vào bảng, đều là làm vẻ vang cho Đại Tần chúng ta.” Doanh Chính khoát tay áo, cười nói.
Đối với Đại Tần mà nói, chỉ cần có quân đội lên bảng là tốt rồi.
Mông Điềm và Vương Tiễn vội chắp tay, thi lễ với Doanh Chính.
Hai người là bạn bè nhiều năm, há lại vì chút chuyện nhỏ này mà gây ồn ào.
Hoàng cung Đột Quyết.
“Nếu như Đột Quyết chúng ta cũng có thể lọt vào thần quân bảng, thì đã không cần phải ấm ức như thế này.” Cát Lợi Khả Hãn hai quyền nắm chặt, trong mắt bùng lên ngọn lửa hừng hực.
Hiện tại, Đột Quyết và Đế quốc La Mã phương tây là liên minh của nhau.
Nhưng phía La Mã lại hùng hổ dọa người.
Bắt bọn họ ký kết một hiệp ước nhục nhã mới đồng ý kết minh cùng họ.
Nếu như Đột Quyết vẫn còn thực lực như trước kia, Cát Lợi Khả Hãn chắc chắn không thể nào đáp ứng loại hiệp ước này.
Nhưng, lúc này đã khác lúc xưa.
Đột Quyết hiện tại đầy thương tích.
Các quốc gia khác đều chẳng buồn để ý đến bọn họ.
Hiện tại, biện pháp duy nhất chính là kết minh với La Mã.
Chỉ có như vậy mới có thể Đông Sơn tái khởi.
Cuối cùng, Cát Lợi Khả Hãn đã đồng ý ký kết hiệp ước nhục nhã.
Hoàng cung Hung Nô.
“Lần này, đại quân Hung Nô của ta nhất định phải lên bảng.” Mạo Đốn nhìn quyển trục màu vàng, lẩm bẩm.
Nước Hung Nô của bọn họ đã từng vô cùng cường đại, xưng vương xưng bá trên đại thảo nguyên.
Chắc chắn có thể lọt vào hạng 7 hoặc 8 trên thần quân bảng.
Như vậy thì Đế quốc Hung Nô của hắn chắc chắn sẽ Đông Sơn tái khởi.
“Đại Tần...” Khi nói ra hai chữ này, trong mắt Mạo Đốn lóe lên một tia tức giận.
Chờ hắn có đủ thực lực.
Nhất định phải tiêu diệt Đại Tần.
Trở thành quốc gia mạnh nhất Cửu Châu Đại Lục.
Mông Cổ.
Hốt Tất Liệt bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt nhìn chăm chú lên bầu trời.
Cho dù ánh sáng vàng kim kia đã mờ đi.
Nhưng hắn vẫn cứ nhìn chằm chằm không chớp mắt.
“Đại quân Mông Cổ của ta, liệu có thể xếp hạng 7 hoặc 8 trên thần quân bảng không?” Hốt Tất Liệt bình thản nói.
Một luồng khí thế hào hùng dâng lên từ trong cơ thể hắn.
Hoàng cung La Mã.
“Hừ, Thần Quân bảng hạng 7, hạng 8 thì có gì đặc biệt?” “Đế quốc La Mã của ta chắc chắn có thể xếp vào năm vị trí đầu của thần quân bảng.” Khải Tát vẻ mặt đầy xem thường.
Thứ hạng 7, 8 của thần quân bảng.
Tuyệt đối không phải là thứ hạng mà một người đầy dã tâm muốn đạt tới đỉnh cao như hắn có thể chấp nhận.
Nếu có thể, hắn hy vọng đại quân La Mã có thể xếp đầu thần quân bảng.
Doanh trại Nhạc Gia Quân.
Nhạc Phi nhíu chặt lông mày, vẻ mặt không sao bình tĩnh được.
Các tướng sĩ khác cũng có vẻ mặt ảm đạm.
Sau khi Nhạc Phi nhìn thấy cảnh tượng hùng mạnh của kiêu quả quân.
Liền bắt đầu trầm tư về biện pháp đối phó kiêu quả quân.
Là chủ tướng Nhạc Gia Quân, hắn luôn cân nhắc mọi việc chu toàn.
“Cha, người không cần phải như vậy.” “Kiêu quả quân kia tuy mạnh mẽ, nhưng phần thưởng nhận được chỉ là tăng trưởng phòng ngự.” “Hơn nữa, bọn họ đang ở Lạc Dương Thành làm cấm vệ quân.” “Chắc chắn không có khả năng ra chiến trường.” Lúc này, Nhạc Vân bỗng nhiên lên tiếng an ủi.
Nhạc Phi nghe vậy, vẻ mặt lúc này mới thoáng thả lỏng một chút.
“Cha, người thấy sao về hạng 7 và 8 trên thần quân bảng kia?” “Khả năng cao nhất sẽ là hai quân đội nào? Liệu có Nhạc Gia Quân chúng ta không?” Nghe đến đây, Nhạc Phi rơi vào trầm tư.
Sau đó, ông khoát tay áo.
“Trước khi thần quân bảng được công bố, làm sao ta biết được?” “Nhưng dựa vào thực lực của Nhạc Gia Quân, hẳn là có thể xếp hạng trên thần quân bảng.” Mặc dù Nhạc Phi rất có lòng tin vào Nhạc Gia Quân.
Nhưng Cửu Châu Đại Lục rộng lớn, không thiếu những điều kỳ lạ.
Nhất định vẫn còn những quân đội mạnh mẽ hơn, thậm chí vượt qua cả Nhạc Gia Quân.
Cho nên...
Hắn cũng không dám hoàn toàn khẳng định.
Rằng Nhạc Gia Quân, đội quân mà hắn tự hào nhất, liệu có thể xếp hạng trên thần quân bảng hay không.
Thích Gia Quân.
“Nhạc Gia Quân, liệu có thể xếp vào hàng ngũ thứ 7, 8 của thần quân bảng không nhỉ?” Thích Kế Quang nhìn quyển trục màu vàng, không nhịn được tự lẩm bẩm.
Quan hệ giữa hắn và Nhạc Phi khá tốt.
Hắn đương nhiên biết thực lực của Nhạc Gia Quân.
Đoán chừng, thứ hạng của Nhạc Gia Quân sẽ ở trên hạng 7 của Thần Quân bảng.
Đại Đường, trong một sân viện nào đó.
“Các vị cảm thấy, đại quân Đại Đường chúng ta có tư cách xếp hạng 7 hoặc 8 trên thần quân bảng không?” Tần Quỳnh nhìn lướt qua những người có mặt, nghiêm mặt nói.
Nghe câu này, mọi người đều tỏ vẻ suy tư.
Nói thật, bọn họ cũng không có tự tin cho lắm.
Đúng lúc này, Trình Giảo Kim bỗng nhiên cất tiếng cười to.
Duỗi bàn tay thô ráp ra, vỗ vào vai Tần Quỳnh một cái.
“Tần đại ca, rời khỏi chiến trường nhiều năm như vậy, quả nhiên không còn phong thái năm xưa nữa rồi.” “Dựa vào thực lực của Đại Đường chúng ta, đương nhiên không thể nào chỉ xếp hạng 7, 8 được.” “Theo ta thấy, lần này vị trí đầu bảng của thần quân bảng nhất định là quân đội Đại Đường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận