Đại Tần: Bắt Đầu Kim Bảng Ra Ánh Sáng, Tổ Long Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 104: Đông Hoàng Thái Nhất, bại! Kim bảng tuyên bố!

Chương 104: Đông Hoàng Thái Nhất, bại! Kim bảng tuyên bố!
Giờ này khắc này, trời đất dường như cũng đang biến hóa, điều này khiến Thiếu Ti Mệnh bọn người có một loại ảo giác như đang ở Âm Tào Địa Phủ.
Trong tầm mắt của bọn hắn xuất hiện hết tà linh ác quỷ này đến tà linh ác quỷ khác.
Đám ác quỷ phát ra từng tiếng kêu thảm thiết đau đớn, hai tay đưa ra, chậm rãi tiến lại gần bọn hắn, chỉ phong gào thét, cực kỳ hung mãnh.
Cảnh tượng này, cực kỳ khủng bố.
Đông Hoàng Thái Nhất thi triển ra là một môn bí pháp phi thường khủng bố.
Trực tiếp kéo toàn bộ cường giả bên trong Âm Dương gia vào thế giới do hắn sáng tạo.
Dù Thiếu Ti Mệnh đám người đã đoán được, tất cả chuyện này đều là Đông Hoàng Thái Nhất giở trò, nhưng vẫn không rét mà run.
Doanh Hiệp trầm mặc không nói, đôi mắt chăm chú nhìn vào các loại hư ảnh.
“Xem ra ngược lại là ta đã coi thường công tử, không ngờ công tử lại không sợ bí pháp của ta, nhưng mà... thực lực của ta cũng không chỉ có vậy!” Đông Hoàng Thái Nhất thấy vậy khẽ giật mình, sau đó cười lạnh.
Khoảnh khắc tiếp theo, Âm Tào Địa Phủ vốn âm u đầy tử khí, trong chốc lát biến thành nhân gian tươi đẹp.
Ánh nắng tươi sáng, vạn vật hồi sinh, tất cả những gì tốt đẹp, tất cả dục vọng, nhanh chóng hiện lên trong đầu mọi người.
Diễm Linh Cơ đưa mắt nhìn sang Doanh Hiệp, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ.
Trong đầu Mông Nghị lóe lên khuôn mặt tươi cười của các bình dân thành Tang Hải.
Bao gồm cả một đám cường giả Âm Dương gia, cũng đều đắm chìm bên trong dục vọng của mình.
“Đông Hoàng Thái Nhất, chút tài mọn này mà ngươi cũng đem ra khoe được sao?” Doanh Hiệp không nhanh không chậm bước về phía trước một bước, trong mắt vẫn thanh tỉnh.
Đông Hoàng Thái Nhất mở to hai mắt, nhìn chòng chọc vào Doanh Hiệp.
Ngay cả Nguyệt Thần, người cũng tu luyện bí thuật Âm Dương gia, cũng không thể nào chống lại được tinh thần công kích của hắn.
Nhưng bí thuật của hắn lại không có chút tác dụng nào đối với Doanh Hiệp.
Như vậy có thể thấy được nội tâm của Doanh Hiệp kiên định đến mức nào.
“Công tử đừng vội, tiết mục đặc sắc sắp tới đây!” Đông Hoàng Thái Nhất hét lớn một tiếng, trong chốc lát, thế giới dục vọng nơi đám người đang ở ầm ầm vỡ nát.
Một luồng hỏa diễm bàng bạc, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ thế giới tinh thần.
“Đốt hết tất cả khổ đau, mới có thể được giải thoát!” Trong nháy mắt, giữa hư không bỗng nhiên xuất hiện một con Cự Long bằng hỏa diễm, công kích về phía Doanh Hiệp.
Khóe miệng Doanh Hiệp khẽ nhếch, “Tất cả những cảnh tượng này cũng chỉ là do ý niệm của ngươi biến thành, hư vô mờ mịt, không hề chân thực.” “Phá bí thuật của ngươi, ta chỉ cần một kiếm.” Doanh Hiệp xòe bàn tay, tung một trảo về phía bầu trời, như thể nắm lấy một luồng cuồng phong, lại như tóm được một con cự long màu xanh.
Trong chốc lát, thần thức của Đông Hoàng Thái Nhất bị một luồng kiếm ý mênh mông và kình khí cuồng bạo bao phủ.
Đem thế giới tinh thần do Đông Hoàng Thái Nhất tạo ra đánh tan triệt để.
Đông Hoàng Thái Nhất, người đang giằng co với Doanh Hiệp, chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh.
Đột nhiên mọi ý thức đều rời khỏi thân thể.
Mọi thứ xung quanh đều trở nên yên tĩnh, thứ duy nhất hắn có thể cảm nhận được chính là nỗi sợ hãi.
“Diệt!” Doanh Hiệp hét lớn một tiếng, một đạo kiếm ý đánh thẳng vào Đông Hoàng Thái Nhất.
Phụt!
Cả người Đông Hoàng Thái Nhất tê liệt ngã xuống mặt đất, phun ra từng ngụm máu tươi, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.
Diễm Linh Cơ mấy người cũng đều tỉnh lại từ thế giới hư ảo kia, nhìn thấy Đông Hoàng Thái Nhất nửa quỳ trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, bọn họ cũng như trút được gánh nặng.
Nếu không phải nhờ Doanh Hiệp, bọn họ sợ rằng thật sự phải chết ở đây rồi.
“Ta rất thất vọng với bí pháp của Âm Dương gia, cho dù là Cái Nhiếp cũng có thể tùy tiện đánh giết ngươi.” “Ngươi nên thấy may mắn vì Âm Dương gia phục vụ cho Đại Tần, nếu không sau ngày hôm nay, thế gian sẽ không còn Âm Dương gia nữa.” Đối với Âm Dương gia, Doanh Hiệp cũng không đuổi tận giết tuyệt, bởi vì Âm Dương gia đã lập không ít công lao cho Đại Tần.
Mặt khác, hắn còn dự định để Thiếu Ti Mệnh tiếp quản Âm Dương gia, hoàn toàn thay đổi thế cục của Âm Dương gia.
“Doanh Hiệp ngươi... khinh người quá đáng!” Đông Hoàng Thái Nhất hét lớn một tiếng, sự không cam lòng trong lòng đều tuôn trào ra.
Nói hắn không bằng Cái Nhiếp, rõ ràng là đang vũ nhục hắn!
Mấy vị cường giả Âm Dương gia nhìn nhau, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Đông Hoàng Thái Nhất, người được bọn họ phụng thờ như thần, lại bị Doanh Hiệp đánh bại.
Đúng lúc này, từng đạo quang mang màu vàng nở rộ trên bầu trời Hàm Dương, bao phủ toàn bộ Hàm Dương vào bên trong.
“Đó là quang mang phát ra từ quyển trục màu vàng, Kiếm Thần Bảng sắp được công bố.” Nguyệt Thần sắc mặt trầm xuống, vội đỡ Đông Hoàng Thái Nhất đứng dậy, nói ra.
“Đông Hoàng đại nhân, chúng ta có thể dựa vào thứ hạng của Doanh Hiệp trên Kiếm Thần Bảng để phán đoán thực lực chân chính của hắn.” “Quyển trục xuất hiện, thiên hạ đại loạn, đúng là thời cơ tốt đẹp để Âm Dương gia chúng ta phát triển.” Đông Hoàng Thái Nhất vận chuyển chân khí, ổn định lại khí huyết đang cuộn trào trong cơ thể.
“Trước đó Chư Hầu Bảng đã tiết lộ không ít tin tức liên quan tới Doanh Hiệp.” “Lần này, nói không chừng sẽ lộ ra nhược điểm của Doanh Hiệp.” Nghe Đông Hoàng Thái Nhất nói vậy, Nguyệt Thần và những người khác nhìn nhau, có chút chần chờ...
Trong thành Hàm Dương, tất cả dân chúng đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía quyển trục màu vàng được tạo thành từ vô số quang mang kia.
Doanh Hiệp, Diễm Linh Cơ và những người khác cũng đều chú ý đến quyển trục vàng óng ánh này.
“Công tử, Kiếm Thần Bảng sắp công bố rồi.” Diễm Linh Cơ nhìn quyển trục màu vàng kia, trên dung nhan xinh đẹp lộ vẻ vui mừng.
“Kiếm đạo của công tử đã đạt đến trình độ đăng phong tạo cực, công tử chắc chắn sẽ trở thành Kiếm Thần hoàn toàn xứng đáng!” Doanh Hiệp vừa cười vừa nói: “Thế giới lớn như vậy, cường giả kiếm tu đỉnh cấp còn rất nhiều.” “Ta cũng không chắc có thể lên bảng, cho dù lên được, cũng có thể là hạng cuối cùng.” Diễm Linh Cơ bĩu môi, “Nếu công tử là hạng cuối cùng, vậy thì chứng tỏ Kiếm Thần Bảng này không hề đáng tin cậy.” Nghe vậy, ánh mắt Mông Nghị và đám người đều đổ dồn vào người Doanh Hiệp.
Thế gian kiếm khách nhiều vô số kể, bọn họ cũng thật sự tò mò không biết công tử Doanh Hiệp có thể xếp hạng thứ mấy.
“Linh Cơ, ngươi phải nỗ lực tu hành. Ngươi am hiểu mị hoặc chi thuật, nếu dựa theo phương pháp ta dạy, tương lai cũng có thể chống lại loại tinh thần công kích cỡ như của Đông Hoàng Thái Nhất.” Lời Doanh Hiệp vừa dứt, Diễm Linh Cơ bỗng nhiên nghĩ đến cảnh tượng nhìn thấy trong thế giới tinh thần trước đó, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng.
Sắc mặt Thiếu Ti Mệnh cũng trở nên đỏ bừng, ánh mắt né tránh.
Doanh Hiệp nhìn về phía Thiếu Ti Mệnh, dặn dò vài câu.
“Ngươi cũng phải siêng năng luyện tập bộ công pháp ta truyền cho, hôm nay sau trận chiến với Cam La, ngươi đã tiến bộ không nhỏ.” Thiếu Ti Mệnh khẽ gật đầu, cố gắng tránh ánh mắt của Doanh Hiệp...
Ở một nơi khác.
Doanh Chính biết được mọi chuyện Doanh Hiệp làm ở Âm Dương gia từ Ảnh Mật Vệ.
Doanh Chính mặt không đổi sắc, đưa bản tình báo trong tay cho Cái Nhiếp.
“Đông Hoàng Thái Nhất đã xuất hiện, hắn dùng bí pháp Âm Dương gia công kích Hiệp Nhi, cuối cùng vẫn bại dưới tay Hiệp Nhi.” “Nếu đổi lại là ngươi, ngươi có thể chiến thắng Đông Hoàng Thái Nhất không?” “Cái Nhiếp chưa từng giao thủ với hắn nên không rõ, nhưng nếu công tử Doanh Hiệp làm được, ta hẳn là cũng có thể.” Cái Nhiếp thản nhiên nói, mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ.
“Vậy ngươi nghĩ, kiếm đạo của ngươi và Hiệp Nhi, ai cao ai thấp?” Cái Nhiếp lắc đầu, tỏ ý không biết.
Doanh Chính ngẩng đầu nhìn quyển trục màu vàng trên không trung, bên cạnh ngoài Cái Nhiếp còn có Chương Hàm, Triệu Cao và một đám nhân vật hàng đầu trong võ lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận