Đại Tần: Bắt Đầu Kim Bảng Ra Ánh Sáng, Tổ Long Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 363: mười ngày cầm xuống Cao Lệ!

Chương 363: Mười ngày hạ Cao Lệ!
“Như vậy, ngược lại lại làm lợi cho mấy quốc gia khác.” “Thần cho rằng, chúng ta nên chuẩn bị chiến đấu thật tốt, để ứng phó với thánh phong chi chiến mấy tháng sau.” Nghe câu nói này của Hạ Nhược Bật, rất nhiều đại thần khẽ vuốt cằm, biểu thị sự tán đồng.
Ngay cả Dương Quảng, lúc này cũng rơi vào trầm tư.
Kết quả… Nhớ tới ba đại thánh phong cùng Trường Sinh Đan, Dương Quảng chần chờ một chút, nói:
“Ái Khanh, nếu trẫm tiến đánh Cao Lệ, liệu có cơ hội nhất cử tiêu diệt nó không?” Hạ Nhược Bật gật gật đầu, không nói gì thêm…
Hình ảnh chuyển đổi, đến một mảnh đại thảo nguyên cực kỳ lạnh giá.
Gió lớn nổi lên.
Trong không khí tràn ngập sát ý nồng đậm.
Oành!
Trong phạm vi trăm dặm, tất cả đều là tiếng trống trận.
Dương Tố dẫn theo 10 vạn đại quân Đại Tùy, đi đến dưới một tường thành to lớn.
Nơi này chính là quốc đô của Cao Lệ.
Trong thời gian ngắn ngủi 10 ngày.
Tướng sĩ Đại Tùy, thẳng tiến không lùi!
Đại Tùy dùng 10 vạn đại quân, đánh bại 30 vạn đại quân Cao Lệ!
Hoàng cung Cao Lệ.
Cao Lệ Vương nhìn thấy lá cờ của triều Tùy khiến tim hắn kinh sợ run rẩy kia, lập tức ngồi phịch xuống đất.
Mấy ngày chinh chiến liên tục khiến tinh thần của hắn trở nên vô cùng yếu ớt.
Mấy ngày trước, hắn còn ngây thơ cho rằng, 30 vạn đại quân của mình chắc chắn không thể thua 10 vạn quân Tùy.
Hơn nữa, Cao Lệ nằm ở Cực Bắc của Đại Tùy, mùa đông trời giá rét, lương thực khó cung ứng.
Điều bọn hắn muốn làm chính là cố gắng kéo dài thời gian.
Nếu như bọn hắn có thể kéo dài được mười ngày nửa tháng.
Thì có thể khiến toàn bộ Đại Tùy mất đi sức chiến đấu.
Nhưng Cao Lệ Vương làm sao cũng không ngờ tới, hắn vẫn là đã xem thường tướng sĩ Đại Tùy.
Tình hình chiến đấu giữa Đại Tùy và Cao Lệ, đều được chiếu lại bằng hình ảnh thời gian thực.
Tướng sĩ Đại Tùy chém giết trên sa trường, giống như Thiên Thần hạ phàm.
Khoảng 10 vạn đại quân, trường mâu trong tay mỗi người đều quấn quanh từng đạo lôi đình.
Giống như từng đầu cuồng vũ lôi xà!
Nhìn từ xa, tựa như một vị lôi đình chi chủ!
Nhiều lúc, binh sĩ Cao Lệ còn chưa kịp giao thủ chính diện đã bị kỹ năng tia chớp đánh chết.
Cho dù bọn họ dùng thủ đoạn đánh lén, cuối cùng cũng giao chiến cùng quân Tùy.
Nhưng mà, áo giáp mà binh sĩ Đại Tùy có được lại cứng rắn và dày dặn không gì sánh được.
Bất kể là đao thương kiếm kích hay cung tên, đều không thể làm bọn hắn bị thương dù chỉ một chút.
Trong tình huống đánh giáp lá cà.
Vũ khí trong tay mỗi một tướng sĩ Đại Tùy đều lượn lờ sức mạnh lôi đình đáng sợ.
Chỉ cần bị lôi đình đánh trúng, liền sẽ nổ tung thành thi thể.
Thảm!
Chỉ trong năm ngày ngắn ngủi, đại quân Cao Lệ đã bị đánh cho vô cùng thê thảm.
Binh sĩ tiền tuyến bị giết đến không còn mảnh xương vụn.
Tất cả đều bị dọa đến hồn phi phách tán.
Rất nhiều binh sĩ còn chưa bắt đầu chiến đấu đã tìm đủ loại cớ để trốn.
Vì vậy.
Quân Tùy trong 10 ngày ngắn ngủi này, đã công hãm hơn trăm tòa thành trì của Cao Lệ.
Giết thẳng đến Vương Đô.
“Các ngươi đã biết sự lợi hại của quân Đại Tùy ta, vì sao không buông vũ khí, thúc thủ chịu trói?” Phía dưới tường thành quốc đô Cao Lệ, truyền đến một tiếng quát lớn.
Dương Tố mình mặc áo giáp, hai mắt băng lãnh, đằng đằng sát khí.
Mà quân Tùy phía sau đều đang hô lớn “Đầu hàng”.
Thân thể của bọn hắn đều đang run rẩy.
“Ta, ta thần phục!” Cao Lệ Vương lúc này cũng mặt đầy hoảng sợ, lớn tiếng kêu lên.
Hắn không có lựa chọn nào khác.
Hắn không cam tâm cứ thế chết đi!
Đại Tùy lập quốc 95 năm, cuối cùng đã thu phục được Cao Lệ.
Chuyện Dương Tố 10 ngày thu phục Cao Lệ cũng được ghi vào dòng sông lịch sử của Đại Tùy.
Đông Hải.
“Lần này Đại Tùy thu phục Cao Lệ, tốc độ thật đúng là khá nhanh.” “Nếu là Đại Tần chúng ta tới đánh, kết cục sẽ thế nào nhỉ?” Diễm Linh Cơ bưng trà, tò mò nhìn về phía Doanh Hiệp.
Chư Cát Lượng ở bên cạnh mỉm cười, ánh mắt cũng hướng về phía Doanh Hiệp.
“Ta tin rằng, thái tử nhất định có biện pháp đối phó Đại Tùy.” “Nếu Đại Tùy và Đại Tần thật sự có một trận chiến, thái tử tất nhiên sẽ là chủ soái.” Doanh Hiệp cười ha hả.
“Gia Cát tiên sinh quá khen rồi, phụ hoàng ta có lệnh, để ta trấn giữ Đông Hải, không được để người khác tiếp cận thánh phong.” “Cho nên, dù Đại Tùy thật sự muốn tiến công Đại Tần, ta cũng sẽ không đảm nhiệm chủ soái.” Nói xong, Doanh Hiệp lại khoát tay áo.
“Trừ phi Dương Quảng là kẻ ngu, nếu không thì hắn không thể nào tiến công Đại Tần ta được.” “Đại Tần khác với Cao Lệ, nếu hắn dám đến, ta cũng chắc chắn có cách tiêu diệt quân Tùy của hắn.” Trong giọng nói của Doanh Hiệp lộ ra sự tự tin cao độ.
Diễm Linh Cơ nhìn thấy Doanh Hiệp bá khí như vậy, không khỏi có chút thất thần.
Mặc dù Doanh Hiệp có rất nhiều nữ nhân, nhưng Diễm Linh Cơ cũng không để ý.
Nàng chỉ muốn ở cùng một chỗ với hắn!
Doanh Hiệp trầm ngâm một chút rồi hỏi.
“Trong khoảng thời gian này, Đông Hải có xảy ra chuyện gì lạ không?” Gần đây, bề ngoài Đông Hải gió êm sóng lặng.
Nhưng thật ra, ngấm ngầm lại là sóng cả mãnh liệt.
Vĩnh sinh đan dược bên trong thánh phong, mấy quốc gia khác không thể nào không nhòm ngó.
“Tất cả tư liệu Thanh Long hội thu thập được trong khoảng thời gian này, ta đều đã chỉnh lý xong.” Nói rồi, Chư Cát Lượng liền đặt tình báo lên trước mặt Doanh Hiệp.
Mấy tháng trước.
Doanh Hiệp đã phái Chư Cát Lượng tới Đông Hải, tiếp quản Thanh Long hội ẩn náu ở nơi này.
Tiếp nhận tình báo, Doanh Hiệp trực tiếp mở ra xem.
Sau khi xem xong, Doanh Hiệp hơi nhíu mày, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.
Phảng phất như vừa phát hiện ra chuyện gì đó thú vị.
“Không ngờ sự cám dỗ của thánh phong này lại lớn đến vậy, ngay cả cha vợ mà ta kính trọng nhất cũng đã ra tay.” Doanh Hiệp khẽ thở dài một hơi.
“Quả nhiên, đế vương nào cũng muốn vĩnh sinh.” Tháng trước, Thanh Long hội phát hiện một thế lực ẩn tàng rất sâu đã lẻn vào Đông Hải.
Sau mười mấy ngày mai phục và điều tra.
Khiến bọn họ có được nhận thức rõ ràng về tổ chức này.
Thế lực này chính là Bất Lương Nhân.
Chủ của thế lực này tên là Viên Thiên Cương.
Theo tình báo cho thấy, hắn đến đây cùng với Lý Thuần Phong.
Rất rõ ràng, lần này bọn họ đến Đông Hải là để chấp hành một nhiệm vụ bí mật nào đó.
“Thái tử, chúng ta nên làm gì?” Chuyện này dù sao cũng dính đến cha vợ của Doanh Hiệp, Chư Cát Lượng không tiện tự quyết định, nên mở miệng hỏi.
“Đừng quá bận tâm, một tháng trước chúng ta đã đưa ra cảnh cáo rồi.” “Phàm là kẻ tự tiện xông vào Đông Hải, đều sẽ bị chém tận giết tuyệt.” “Bất Lương Nhân biết rõ mà vẫn cố phạm, vậy thì cứ để bọn họ nếm thử một chút hạ tràng khi đối đầu với Đại Tần ta.” Nói đến đây, trong mắt Doanh Hiệp lóe lên một đạo tinh quang.
“Vâng.” Chư Cát Lượng lập tức cung kính lui ra khỏi phòng, tiện tay đóng cửa lại.
Diễm Linh Cơ bước lên trước, vẻ mặt không hiểu nhìn về phía Doanh Hiệp.
“Thái tử, ngươi cũng quá hung ác đi, ngươi không suy nghĩ một chút nào đến cảm nghĩ của Trường Lạc công chúa sao?” Vốn dĩ nàng còn nghĩ rằng Doanh Hiệp hẳn là sẽ bỏ qua cho Bất Lương Nhân.
Ai ngờ, Doanh Hiệp lại không làm theo lẽ thường.
“Tần và Đường vẫn luôn là quan hệ thù địch, sự bình tĩnh hiện tại chỉ là nguỵ trang mà thôi.” “Xét cho cùng, Lý Thế Dân và phụ hoàng ta đều có dã tâm chinh phục Cửu Châu Đại Lục.” “Hai nước sớm muộn gì cũng có một trận chiến, Bất Lương Nhân không nghe lời, tự nhiên phải gánh chịu hậu quả tương ứng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận