Đại Tần: Bắt Đầu Kim Bảng Ra Ánh Sáng, Tổ Long Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 211: đối với Âm Quý Phái phát triển một chút đề nghị

Chương 211: Một vài đề nghị đối với sự phát triển của Âm Quý phái
Doanh Hiệp mỉm cười với Loan Loan.
“Mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, ta cũng sẽ không chỉ trích ngươi.” “Loan Loan, ngươi không cần phải lo lắng như vậy, ngươi có thể giống như Diễm Linh Cơ và Tuyết Nữ, có gì thì nói nấy.” “Những ngày này, ngươi ở chung với ta, hẳn là có thể cảm giác được, ta cùng đám thuộc hạ và các bình dân, đều là bình khởi bình tọa.” Loan Loan chấn động trong lòng, suy nghĩ một chút, rồi mở miệng nói:
“Ta thật sự có thể nói chuyện với Doanh Hiệp công tử mà không cần cố kỵ gì sao?” Mấy ngày nay ở chung với Doanh Hiệp, đã cho nàng một trải nghiệm khác biệt.
Loan Loan từ nhỏ đã sinh sống tại Âm Quý phái, nhận được sự chỉ điểm của sư phụ Chúc Ngọc Nghiên và tu luyện.
Nàng rất rõ ràng, giữa người với người luôn luôn có một tầng mặt nạ.
Nàng biết cách dùng lời nói, tư thái để lấy lòng đối phương, thu được sự tin cậy của đối phương.
Nhưng ở chỗ Doanh Hiệp, dường như những người xung quanh đều có quan hệ bình đẳng.
Loan Loan đã chứng kiến không ít sóng to gió lớn, đối với người nào cũng đều ôn nhu.
Nhưng đó chỉ là vì nàng có một loại ngạo khí bễ nghễ thiên hạ, nên mới có thể đối với bất kỳ ai cũng giữ dáng vẻ nhẹ nhàng bình thản như mây gió.
Nhưng Doanh Hiệp thì khác.
Lời nói cử chỉ của hắn đều là đối xử như nhau, lại phát ra từ nội tâm.
Khiến người ta cảm thấy gần gũi, cũng làm cho bình dân phổ thông cảm nhận được sự thân thiết.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân toàn bộ bình dân Lĩnh Nam đều tuyệt đối trung thành với Doanh Hiệp.
Nơi này không giống như Âm Quý phái, cần phải tính toán mọi chuyện.
Các thuộc hạ của Doanh Hiệp cũng đều tùy tiện, vô cùng thẳng thắn.
Loan Loan rất hưởng thụ bầu không khí thế này, cũng rất hưởng thụ khoảng thời gian ở cùng Doanh Hiệp.
Doanh Hiệp cười cười, “Có gì không thể chứ?” Loan Loan liếm môi một cái, đi thẳng vào vấn đề nói:
“Đã như vậy, Loan Loan cũng không khách khí nữa.” “Công tử có thể nói cho Loan Loan biết, ngươi đã hạ gục Hoắc Hưu như thế nào?” “Hoắc Hưu thân là chủ Áo Xanh Lâu, quyền thế ngập trời, gia đại nghiệp đại.” “Nhìn khắp Cửu Châu Đại Lục, cũng không có mấy thế lực có thể tùy tiện chiếm đoạt tiền tài quyền thế của hắn.” Doanh Hiệp cười nhạt một tiếng, “Liên quan đến chuyện tính toán Hoắc Hưu như thế nào, ta không thể nói với ngươi quá nhiều.” “Tiền tài quyền thế của Hoắc Hưu, có thể nói là tồn tại đứng ở đỉnh cao.” “Bất quá, mỗi người đều có sơ hở của riêng mình, bao gồm cả Hoắc Hưu.” “Nắm được sơ hở của Hoắc Hưu, liền có thể dễ dàng chế ngự hắn.” Loan Loan tỏ vẻ nghi ngờ, “Công tử hiểu rõ sơ hở của Hoắc Hưu đến vậy sao?” Doanh Hiệp lắc đầu, “Ta không biết sơ hở của Hoắc Hưu ở đâu, nhưng ta rất chắc chắn, có người khẳng định biết.” “Chỉ cần tìm được người đó, liền có thể chế ngự Hoắc Hưu.” “Là ai?” Không chỉ Loan Loan, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Doanh Hiệp.
Gia sản của Hoắc Hưu đã bị thanh lý sạch sẽ, võ lâm và triều đình Đại Minh tự nhiên đều sẽ biết, người phát hiện ra Hoắc Hưu trước nhất chính là Lục Tiểu Phượng.
Mà người nuốt trọn tiền tài quyền thế của Hoắc Hưu lại là Thanh Long hội.
Doanh Hiệp từ tốn nói, “Lục Tiểu Phượng.” “Hoắc Hưu làm người trầm ổn, giỏi che giấu, có rất ít bạn bè, Lục Tiểu Phượng được xem là bằng hữu tốt nhất của hắn.” “Lục Tiểu Phượng nếu là hảo hữu của Hoắc Hưu, tự nhiên cũng rõ ràng sơ hở và nơi ẩn náu của hắn.” Loan Loan liên tục gật đầu, “Ta hiểu rồi.” “Công tử quả nhiên đã dự liệu trước, vậy mà có thể lợi dụng Lục Tiểu Phượng để tính toán Hoắc Hưu.” “Hoắc Hưu bị Lục Tiểu Phượng dẫn vào bẫy của Thanh Long hội, cũng là hắn gieo gió gặt bão.” Loan Loan nhìn Doanh Hiệp bằng đôi mắt đẹp, lộ ra một tia sáng.
“Công tử, lệnh phân ruộng thả nô, thật sự không thể miễn trừ cho Âm Quý phái sao?” “Loan Loan hy vọng Âm Quý phái có thể thống nhất toàn bộ Thánh môn, một nhà độc đại.” “Công tử nhìn xa trông rộng, hôm nay ta cũng đã thấm thía sâu sắc, thấu hiểu rõ ràng, còn xin công tử chỉ giáo!” Trên mặt Loan Loan lộ ra một nét đắng chát, nếu đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào khác.
Thấy cảnh này, đều sẽ không nhịn được mà ôm nàng vào lòng, trấn an tâm tình của nàng.
Mà Doanh Hiệp lại có biểu lộ lạnh nhạt.
“Quân đội của ta đến đâu, đều sẽ thực thi lệnh phân ruộng thả nô.” “Bất kỳ môn phái nào, cho dù môn phái đó thực lực rất mạnh, cũng không thể có bất kỳ ngoại lệ nào.” “Bất quá, muốn để Âm Quý phái đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Châu Đại Lục, trong tình huống không bị lệnh phân ruộng thả nô hạn chế, cũng không phải là chuyện gì khó khăn.” Thân thể mềm mại của Loan Loan chấn động, đôi mắt đẹp lóe lên ánh hào quang sáng chói, vội vàng truy vấn.
“Vậy phải làm sao mới có thể lớn mạnh thực lực Âm Quý phái, mà không bị hai đạo pháp lệnh này chi phối đây?” “Chỉ cần công tử nói cho Loan Loan biết, bất kể công tử muốn Loan Loan làm gì, Loan Loan đều sẽ thỏa mãn công tử.” Loan Loan nhìn Doanh Hiệp với ánh mắt sáng rực, “Bất kể yêu cầu có quá phận đến đâu, đều có thể...” Ánh mắt của nàng mang theo vài phần mập mờ, phảng phất đang ám chỉ điều gì đó, khiến người ta miên man bất định.
Doanh Hiệp vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt nói:
“Rất dễ dàng, chỉ cần thay đổi hình thức vận hành của Âm Quý phái các ngươi.” “Các ngươi hoàn toàn có thể chuyển nguồn thu nhập từ ruộng đất sang việc buôn bán.” “Loan Loan, ngươi phải biết, lợi nhuận từ việc buôn bán lớn hơn nhiều so với ruộng đất tư hữu.” Loan Loan nhìn về phía Doanh Hiệp, “Loan Loan cũng biết buôn bán kiếm tiền hơn ruộng đất tư hữu, nhưng Âm Quý phái chúng ta đại đa số đều là nữ tử, không có người biết làm ăn buôn bán.” “Chúng ta lại không muốn kinh doanh thanh lâu, huống hồ, không phải Doanh Hiệp công tử cũng đã ban bố pháp lệnh cấm thanh lâu sao?” Doanh Hiệp cười nhạt một tiếng, “Nữ nhân làm ăn, không nhất thiết cứ phải kinh doanh thanh lâu.” “Ta cho rằng có một loại hình thức kinh doanh rất phù hợp với Âm Quý phái các ngươi.” Loan Loan vội vàng hỏi, “Là gì vậy?” Diễm Linh Cơ, Tuyết Nữ và những người khác nhìn thấy dáng vẻ trịnh trọng như vậy của Loan Loan, cách nhìn đối với nàng cũng có phần thay đổi.
Lần này nàng tới Lĩnh Nam, chỉ là muốn nói chuyện với Doanh Hiệp về việc hợp tác.
Dưới tình huống Doanh Hiệp không đồng ý, Loan Loan vẫn không từ bỏ ý định, thậm chí còn ra sức lấy lòng Doanh Hiệp.
Doanh Hiệp nói với Loan Loan: “Những ngày này, Loan Loan ngươi đã hát cho ta nghe vài khúc nhạc, múa cho ta xem vài điệu vũ.” “Công lực vũ đạo của ngươi không hề kém hơn Diễm Linh Cơ các nàng.” “Nữ tử Âm Quý phái các ngươi, khẳng định đều là hạng người thiên phú dị bẩm.” “Đã như vậy, ngươi có thể thành lập một đoàn ca múa, từ đó tuyển chọn những thiếu nữ có tài hoa, để các nàng đến biểu diễn cho các đại quyền quý, thế gia ở Đại Tùy.” “Các ngươi còn có thể mở một phòng ca múa, phục vụ cho tất cả hào môn đại tộc đến thưởng thức.” “Mặt khác...” Tiếp theo, Doanh Hiệp giải thích cho Loan Loan một chút về phương thức vận hành của công ty giải trí và nhóm nhạc nữ trong tương lai.
Loan Loan là một nữ nhân rất thông minh, ánh sáng trong mắt nàng càng lúc càng sáng.
Những hào môn đại tộc này, thứ không thiếu nhất chính là tiền tài.
Nếu có thể thực hiện thành công việc biểu diễn ca múa mà Doanh Hiệp nói tới, các nàng liền có thể thu được lợi ích thật lớn.
Mặt khác, các nàng còn có thể nâng mạng lưới tình báo đã tạo dựng trước đây tại thanh lâu lên một tầng cao hơn.
Thông qua những hào môn đại tộc đó để thu thập tình báo.
Loan Loan hết sức kích động, mắt không chớp nhìn chằm chằm Doanh Hiệp.
“Nhận được sự chỉ dẫn của công tử, Loan Loan đã có không ít ý tưởng về việc này.” “Loan Loan phải cảm tạ công tử như thế nào đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận