Cố Lên A, Võ Bác Sĩ

Chương 201: Lại mở mới phó bản (2)

Chương 201: Lại mở phó bản mới (2)
"Phiếu kiểm tra đâu?"
Chồng của người bệnh vội vàng đưa cho Võ Tiểu Phú cầm. Sau khi xem báo cáo, Võ Tiểu Phú cũng nhíu mày, các chỉ số trên tờ phiếu này so với mức độ hồi phục của Tiểu Lâm chênh lệch khá nhiều.
"Cũng không tệ lắm, bất quá, ngươi cứ mất ngủ như thế này không ổn, sẽ kéo chậm tốc độ hồi phục của ngươi."
Xem xét tình trạng dẫn lưu, thấy lượng và chất đều bình thường, xem ra trong cơ thể không có tình trạng chảy dịch hay xuất huyết lượng lớn.
"Uống thuốc ngủ cũng vô dụng, lại không dám uống nhiều, gan cũng chịu không nổi a, bác sĩ khác cũng không có cách nào, bác sĩ Võ, ngài nghĩ biện pháp giúp chúng tôi đi."
Lắc đầu, thuốc ngủ à, giấc ngủ của Lâm Ngọc Tú vẫn luôn không tốt, trước đó đã có tiền sử dùng thuốc ngủ lâu dài, hiệu quả càng ngày càng kém, hiện tại tâm trạng càng thêm nôn nóng, vậy thì càng khó.
"Đại nương, nhìn tay ta."
Võ Tiểu Phú đưa tay đặt trước mắt Lâm Ngọc Tú, Lâm Ngọc Tú nhìn tay Võ Tiểu Phú, nhìn tay Võ Tiểu Phú biến đổi các kiểu, không biết thế nào cảm thấy mí mắt bắt đầu trĩu xuống.
Hô hô.
"Ngủ rồi?"
Người nhà bệnh nhân lúc này đều vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, ngủ rồi? Chỉ đưa tay khua mấy cái, liền khiến người bệnh ngủ rồi?
Thần a.
"Bác sĩ Võ, ngài thật là thần a, cái này, đây, đây là làm sao làm được vậy?"
Chồng, con trai, con gái của bệnh nhân lúc này đều khoa tay múa chân với Võ Tiểu Phú, chỉ có điều học thế nào cũng không giống, bất quá tư tưởng trung tâm chính là muốn hỏi Võ Tiểu Phú làm thế nào để Lâm Ngọc Tú trực tiếp ngủ được.
"Liệu pháp tâm lý học mà thôi, người bệnh chắc là có thể ngủ năm, sáu tiếng, ngày mai ta lại tới."
Phẫu thuật của người bệnh rất thành công, bây giờ chỉ là vấn đề từ từ hồi phục, nghỉ ngơi tốt, chắc chắn sẽ hồi phục nhanh hơn. Liệu pháp thôi miên này của Võ Tiểu Phú, đối với người bệnh thật sự rất có tác dụng, một lần liền thành công, đây cũng là một ưu điểm của tinh thần lực mạnh mẽ, thủ thế chỉ là phụ trợ, tinh thần lực mới là chủ lực.
Nhất là đối với người bệnh có tinh thần không tốt như Lâm Ngọc Tú, thì càng thêm hữu hiệu.
Tình huống trước mắt của hai người bệnh đều trong phạm vi khống chế, Võ Tiểu Phú cũng yên lòng.
Khoa Ngoại Vú.
Hôm nay lúc Võ Tiểu Phú tới, còn mang theo hai hộp quà, Vương Mai Hồng hiện đang ở khoa Ngoại Vú, Trương Phong đã đi làm lại, vốn dĩ không bị đình chỉ tư cách bác sĩ, chẳng qua là khổ vì người nhà kiếm chuyện, không thể triển khai công việc bình thường mà thôi. Lần này người nhà làm ra một màn như thế, cũng không để ý tới việc kiếm chuyện Trương Phong, ngược lại khiến Trương Phong đi làm bình thường, sau này chờ pháp viện chất vấn là được rồi.
Để tiện chăm sóc Vương Mai Hồng, dứt khoát an bài cô ở khoa Ngoại Vú, đều là nhân viên của bệnh viện, đặc quyền này vẫn phải có.
Huống chi, Vương Mai Hồng bị thương ở cổ, cũng coi là có bằng chứng.
Vương Mai Hồng là đồng nghiệp khoa cấp cứu, bây giờ nhập viện, những đồng nghiệp khoa cấp cứu này, đương nhiên đều muốn đến thăm. Những người khác trong dịp Quốc Khánh đã tới thăm Vương Mai Hồng, Võ Tiểu Phú đi bảy ngày, vừa trở về, thế nào cũng phải đến xem.
Cởi áo blouse trắng, mang theo hộp quà vào khoa Ngoại Vú.
Phải nói, khoa Ngoại Vú này so với khoa Ngoại Gan Mật Tụy rất khác nhau, ở khoa Ngoại Gan Mật Tụy bác sĩ có phần cẩu thả hơn, còn bác sĩ ở khoa Ngoại Vú, lại tỉ mỉ hơn hẳn, mà lại, đây là khoa ngoại hiếm hoi tập trung nhiều bác sĩ nữ, khoa ngoại bình thường rất ít khi muốn tuyển bác sĩ nữ.
Cũng chỉ có khoa Ngoại Vú, các khoa thất khác, tỉ lệ bác sĩ nữ, nhiều lắm cũng chỉ một trên mười.
Giống như khoa Chấn Thương Chỉnh Hình, khoa Ngoại Gan Mật Tụy, Khoa Ngoại Thần Kinh, càng hiếm gặp bác sĩ nữ. Bước vào khoa Ngoại Vú, liền thấy dễ nhìn hơn nhiều, không chỉ bác sĩ, mà tỉ lệ bệnh nhân cũng khác biệt, khoa Ngoại Vú bệnh nhân nữ nhiều hơn một chút, các vấn đề về tuyến vú, cơ bản đều do nữ giới phát tác không nói, vấn đề về tuyến giáp, cũng do nữ giới phát tác nhiều hơn, cho nên, khi bước vào khoa Ngoại Vú bạn sẽ phát hiện, tám phần mười bệnh nhân đều là nữ.
Võ Tiểu Phú đã sớm dò hỏi phòng bệnh của Vương Mai Hồng, đi thẳng vào.
"Vương tỷ."
Vừa vào phòng bệnh, Võ Tiểu Phú liền thấy ngay Vương Mai Hồng, lên tiếng, đặt đồ xuống. Vương Mai Hồng nhìn thấy Võ Tiểu Phú, cũng có chút kích động, "Bác sĩ Võ!"
Vương Mai Hồng thật sự đầy mắt cảm kích, phải biết, ngày đó nếu không phải Võ Tiểu Phú, nàng có lẽ đã mất mạng, thật sự chia lìa với chồng và con.
Từ ngày đó trở đi, Võ Tiểu Phú đã trở thành đại ân nhân của nhà bọn họ.
"Bác sĩ Võ, ta vẫn muốn cảm ơn ngài, ngài ngày đó đã cứu mạng ta, nếu không nhờ ngài, ta sợ thật sự chỉ có thể yên nghỉ rồi, sau này ngài có chuyện gì, ta nhất định phải báo đáp ngài, còn có Trương Phong, anh ấy cũng nói như vậy."
Võ Tiểu Phú ngăn Vương Mai Hồng định nói tiếp. Dù đã qua bảy ngày, nhưng Vương Mai Hồng vẫn chưa hồi phục nhanh như vậy, lúc này phần cổ vẫn quấn băng gạc dày, nói chuyện rất khó khăn, cảm xúc kích động càng bất lợi cho hồi phục, Võ Tiểu Phú hôm nay đến thăm Vương Mai Hồng, cũng không muốn thấy xảy ra vấn đề.
"Bác sĩ Võ!"
Nhưng vào lúc này, trong phòng bệnh lại có mấy người đi vào, Trương Phong nhìn thấy Võ Tiểu Phú, mừng rỡ kêu lên.
"Trương chủ nhiệm, Lăng chủ nhiệm."
Người bước vào là Trương Phong và đại chủ nhiệm Lăng của khoa Ngoại Vú, khoa Ngoại Vú có ba khu A, B, C, ba khoa chủ nhiệm, trong đó chủ nhiệm khoa khu A Lăng chủ nhiệm cũng là khoa chủ nhiệm toàn bộ khoa Ngoại Vú.
Trong giới chuyên gia khoa Ngoại Vú toàn Trung Quốc, Lăng chủ nhiệm đều được xếp vào hàng đầu.
Về các danh hiệu chuyên ngành giáp vú, ân, đủ viết mấy trăm chữ tiểu luận, năng lực càng không cần phải nói.
"Bác sĩ Võ, đây là lần đầu cậu tới khoa Ngoại Vú của chúng tôi phải không? Tôi nghe nói, cậu hay đến khoa Ngoại Gan Mật Tụy nhất, khoa Ngoại Dạ Dày - Ruột cũng không ít lần, nhưng chưa từng tới khoa Ngoại Vú, tôi vốn định tìm cách mời cậu tới, lần này tốt rồi, cậu cuối cùng cũng đến."
Không đợi Trương Phong nói tiếp, Lăng chủ nhiệm đã tiến lên nắm tay Võ Tiểu Phú.
Võ Tiểu Phú nghe vậy, vội vàng nói:
"Lăng chủ nhiệm, tôi kỳ thật đã sớm muốn tới, tôi rất có hứng thú với phẫu thuật khoa Ngoại Vú, có điều sợ quấy rầy Lăng chủ nhiệm, nên mới chưa đến."
Lăng chủ nhiệm càng thêm mặt mày hớn hở.
"Có hứng thú là tốt rồi, tôi có ca phẫu thuật lát nữa, cậu cùng tôi lên đi, cậu sẽ biết, phẫu thuật khoa Ngoại Vú, so với khoa Ngoại Gan Mật Tụy, càng có ý tứ hơn."
Nhìn vẻ mặt tin ta chắc chắn đúng của Lăng chủ nhiệm, Võ Tiểu Phú có chút bất đắc dĩ, hắn thật sự chỉ đến thăm bệnh, nhưng thế này giống như có chút thịnh tình khó chối từ a.
May thay Trương Phong lên tiếng.
"Chủ nhiệm, bác sĩ Võ đến thăm vợ tôi."
Lăng chủ nhiệm không xem là gì, "Đều là người một nhà thôi, ha ha, bác sĩ Võ, cậu yên tâm, Mai Hồng cơ bản đã gần hồi phục hoàn toàn, thần kinh không có vấn đề, chỉ có mạch máu và khí quản, một tuần nữa là có thể cắt chỉ."
Trương Phong cũng bất đắc dĩ, hắn biết, Lăng chủ nhiệm coi trọng Võ Tiểu Phú.
Trước đó lúc Võ Tiểu Phú danh tiếng lan truyền lớn ở khoa cấp cứu, Lăng chủ nhiệm đã động lòng, nhưng Võ Tiểu Phú vẫn không cho cơ hội, chỉ lảng vảng ở khoa Ngoại Gan Mật Tụy. Phải biết, khoa cấp cứu mời hội chẩn, hầu như không mời đến khoa Ngoại Vú, như vậy, cơ hội Lăng chủ nhiệm tiếp xúc với Võ Tiểu Phú rất ít.
Lần này gặp được, nhất là thông qua chuyện của Vương Mai Hồng, khiến Lăng chủ nhiệm thấy được kỹ năng cao siêu của Võ Tiểu Phú, lần này sao có thể bỏ qua được.
"Có thể cùng Lăng chủ nhiệm phẫu thuật, tôi đương nhiên là nguyện ý, vừa vặn tôi cũng muốn học tập một chút."
Khoa ngoại tổng quát không phân biệt, huống chi, vẫn là khoa Ngoại Vú duy nhất được mệnh danh là công việc tỉ mỉ trong khoa ngoại tổng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận