Cố Lên A, Võ Bác Sĩ

Chương 188: Này bò một lần Everest (1)

Chương 188: Leo đỉnh Everest lần thứ nhất (1)
Vị trí của các giáo sư, chuyên gia đều ở hàng ghế đầu.
Vu Sĩ Phụ dẫn Võ Tiểu Phú đến hàng ghế đầu ngồi xuống.
Lúc này mọi người đã đến gần đông đủ, có người thấy Vu Sĩ Phụ bọn họ tới, vội vàng chào hỏi.
"Viện trưởng Vinh, Viện trưởng Vu, chúc mừng chúc mừng nha, lần trước họp đã nói hai vị sắp thăng chức, thế nào, quả nhiên thăng rồi, họp xong, hai vị nhưng phải mời khách ăn cơm đó."
Người đến chào hỏi, Vinh Kiều cùng Vu Sĩ Phụ cũng là một mặt tươi cười.
"Ngươi so với chúng ta thăng còn nhanh hơn, đêm nay chúng ta làm chủ, nhưng ngày mai ngươi cũng không thể vắng mặt đâu, cũng phải mời khách đấy."
Nói rồi, Vinh Kiều cùng Vu Sĩ Phụ chỉ vào Võ Tiểu Phú nói, "Đúng rồi, lão Diêu, đây là Võ Tiểu Phú, học sinh của ta."
Nói xong, Vu Sĩ Phụ còn nhấn mạnh bốn chữ "học sinh của ta", trong ánh mắt không giấu được vẻ đắc ý, không có gì bất ngờ xảy ra, hai người sợ là có câu chuyện gì đó.
"Tiểu Phú, đây là Phó viện trưởng Diêu Sùng Diêu của b·ệ·n·h viện trực thuộc số một đại học Y khoa Đế Đô."
Hoắc!
Vậy đây cũng không phải nhân vật đơn giản, b·ệ·n·h viện trực thuộc số một đại học Y khoa Đế Đô, lẽ ra là cùng cấp bậc với b·ệ·n·h viện trực thuộc số một đại học Y khoa Đông Hải, nhưng người ta dù sao cũng ở Đế Đô, phong cách so với b·ệ·n·h viện trực thuộc số một đại học Y khoa Đông Hải cao hơn một chút, đừng nhìn quan hệ tốt như vậy, nhưng cạnh tranh cũng không nhỏ.
Nhất là sau sự việc của Vương Bất Dịch, lại càng như thế.
Nhớ không lầm, Vương Bất Dịch chính là bị vị này đào đi, hiện tại hẳn là Phó viện trưởng chủ quản khoa ngoại, giống như Vu Sĩ Phụ.
Trách không được vừa rồi Vu Sĩ Phụ có dáng vẻ kia, đoán chừng là muốn cho Diêu Sùng thấy, nhìn đi, Nhất Phụ viện của Đông Đại chúng ta chính là không t·h·iếu t·h·i·ê·n tài, ngươi không phải không tuân theo quy củ, cuỗm đi một người à, chúng ta còn có một người nữa đây.
Đoán chừng là có chút mở mày mở mặt.
Bất quá, hai đại lão đấu đá, Võ Tiểu Phú cũng không dám xen vào quá nhiều, quy củ chào hỏi.
"Diêu lão sư, ngài khỏe."
Diêu Sùng nhìn về phía Võ Tiểu Phú, cũng là hai mắt tỏa sáng, "Không tệ, không tệ, t·h·iếu niên anh tài, t·h·u·ậ·t mở rộng cắt bỏ nội soi ổ bụng u·ng t·hư túi m·ậ·t của cậu, tôi đã tổ chức khoa ngoại Gan m·ậ·t Tụy của chúng ta học tập, bất quá, đúng là không dễ, đến hiện tại cũng chỉ có một hai người có thể làm được, bất quá, chỉ cần là có thể làm, đó chính là tin mừng cho b·ệ·n·h nhân, đây đều là c·ô·ng lao của cậu, hôm nay nhưng phải nói chuyện tử tế.
Đúng rồi."
Diêu Sùng còn muốn nói điều gì, Vu Sĩ Phụ trực tiếp đ·á·n·h gãy, "Được rồi, lão Diêu, có lời gì, tr·ê·n bàn cơm rồi nói sau, tôi giới thiệu bác sĩ Võ làm quen với các lão sư khác."
Vu Sĩ Phụ không thể để Võ Tiểu Phú nói chuyện với Diêu Sùng quá nhiều, Diêu Sùng này khác bọn họ, miệng lưỡi quá lưu loát, lại có chút quyết đoán, bọn hắn cũng không dám để Võ Tiểu Phú nói chuyện với Diêu Sùng quá nhiều, mặc dù nói bọn hắn rất tin tưởng Võ Tiểu Phú, cảm thấy Võ Tiểu Phú khẳng định không thể giống Vương Bất Dịch b·ị b·ắt cóc, nhưng vạn sự vẫn là phải cẩn t·h·ậ·n thì hơn.
Không sợ tặc t·r·ộ·m, chỉ sợ tặc nhớ thương.
Lúc trước một Vương Bất Dịch, đều bị Diêu Sùng tốn c·ô·ng tốn sức, ngoài sáng trong tối giở thủ đoạn, bây giờ Võ Tiểu Phú t·h·i·ê·n tài hơn Vương Bất Dịch nhiều lắm, Diêu Sùng lại vừa mới lên chức Phó viện trưởng, không có ý nghĩ gì mới là lạ.
Bởi vì nguyên nhân Võ Tiểu Phú, bây giờ khoa ngoại Gan m·ậ·t Tụy của Nhất Phụ viện Đông Đại, đã có thể ngang hàng với Nhất Phụ viện đại học Y khoa Đế Đô, thậm chí còn hơn, đừng nói là Diêu Sùng, cho dù là Vu Sĩ Phụ gặp phải Võ Tiểu Phú, vậy cũng phải đào.
Ngay sau đó Võ Tiểu Phú liền gặp được rất nhiều đại lão mà bình thường chỉ có thể nhìn thấy trong video, trong sách.
Đế Đô, Tây Kinh, Nam Giang, các khu vực đỉnh tiêm về khối u cơ bản đều tới, nếu là bình thường, Võ Tiểu Phú không gặp được bọn hắn, đến mức tham dự, dưới tình huống bình thường, lại cố gắng vài chục năm nữa, ân, nhưng mười mấy năm sau có thể hay không gặp lại những đại lão này, còn chưa chắc, lần này xem như là kịp lúc.
Bây giờ thanh danh của Võ Tiểu Phú cũng coi như đã vang xa, Vu Sĩ Phụ giới thiệu Võ Tiểu Phú cho đám người, đám người lại càng xem trọng Võ Tiểu Phú một chút.
Lần đầu tiên xuất hiện t·h·u·ậ·t mở rộng cắt bỏ nội soi ổ bụng u·ng t·hư túi m·ậ·t, phương diện khác của Võ Tiểu Phú, cũng được đặt tr·ê·n phần giới thiệu, tinh thông các loại t·h·u·ậ·t thức khoa tiêu hóa, còn có các loại p·h·ẫ·u t·h·u·ậ·t Võ Tiểu Phú đã làm, ghép gan, c·ắ·t bỏ gan, t·h·u·ậ·t c·ắ·t bỏ u·ng t·hư túi m·ậ·t, những thứ này cũng là những điểm cộng của Võ Tiểu Phú.
Có thể làm ghép gan, có lẽ trong mắt bọn hắn không tính là gì, nhưng có thể làm ghép gan, liền đại biểu cho có thể một bước bước vào ngưỡng cửa này của bọn hắn.
Tr·ê·n cơ sở này, lần đầu tiên xuất hiện t·h·u·ậ·t mở rộng cắt bỏ nội soi ổ bụng u·ng t·hư túi m·ậ·t, mới càng có sức thuyết phục.
"Vị này là chủ nhiệm Cù Thu Diệp của b·ệ·n·h viện khối u Đế Đô."
Cù Thu Diệp!
Võ Tiểu Phú nghe vậy chấn động, vội vàng tiến lên chào hỏi b·ắt tay, "Chủ nhiệm Cù, ngài khỏe."
Cù Thu Diệp thoạt nhìn chưa tới năm mươi tuổi, bảo dưỡng phi thường tốt, dáng người cao gầy, trang dung tinh xảo, ánh mắt sáng ngời, Võ Tiểu Phú thậm chí còn có thể nhìn ra mấy phần dáng vẻ của Cù Dĩnh, thật không hổ là cô cháu, hơn nữa, khuôn mặt tựa hồ cũng không phải loại nghiêm khắc, không nể tình, có chút nhu tình, chỗ này Võ Tiểu Phú cũng thả lỏng không ít.
Võ Tiểu Phú đang nhìn Cù Thu Diệp, Cù Thu Diệp cũng đang nhìn Võ Tiểu Phú, lần đầu gặp mặt, tương đối hài lòng, năng lực của Võ Tiểu Phú không nói, những điều này Cù Thu Diệp đều đã tìm hiểu qua, cho dù là không chủ động tìm hiểu, đều là đồng nghiệp, khi thảo luận, đều có thể nghe đôi ba câu, cũng đã biết, lại thêm trước mắt xem xét, bộ dạng không tệ, thân thể cao ráo, hẳn là có thể cho Cù Dĩnh hạnh phúc, rất khiêm tốn, vậy là được rồi.
Hắn cũng không phải cha Cù Dĩnh, còn không đến mức nhìn ai cũng không vừa mắt.
Lại muốn gia đình Võ Tiểu Phú có thể khá hơn chút, tốt nhất là có thể xứng đôi với Cù gia, vậy thì càng tốt.
"Bác sĩ Võ, ta nghe không ít chuyện của cậu rồi, bây giờ xem ra, cũng không tệ lắm nha."
Ừm!
Đám người nghe vậy, lập tức có chút kỳ dị, đây không giống như hàn huyên bình thường, có câu chuyện rồi.
"Có câu chuyện rồi, Cù giáo sư."
Cù Thu Diệp đối mặt đám người hiếu kì, cũng cười cười, "Các người không biết, bác sĩ Võ là bạn trai của cháu gái ta."
Cái gì ?
Đám người nghe vậy giật mình, sau đó lại là nở nụ cười.
"Ha ha, trách không được ta thấy bác sĩ Võ lúc nói chuyện với cô, có chút khẩn trương, hóa ra các người còn có quan hệ này, bất quá Cù giáo sư, cô hài lòng với đứa cháu rể này, muốn trong giới y học chúng ta, lại tìm ra một bác sĩ trẻ hơn bác sĩ Võ, coi như khó khăn."
Nghe được quan hệ này của hai người, đám người cũng không tiếc đôi ba câu nói hay, người ta thường nể mặt lẫn nhau, đến tuổi này, địa vị này, thật đúng là t·h·í·c·h giúp người khác hoàn thành tâm nguyện.
"Không đúng, Cù giáo sư, cháu gái cô không phải là bác sĩ Cù Dĩnh vừa mới nhận được giải thưởng tiến bộ về dược học sao, bác sĩ Võ, ra tay nhanh thật đó."
Cù Dĩnh sau khi nhận được giải thưởng thanh niên kiệt xuất trong phát triển y dược Hoa Quốc, tr·ê·n lĩnh vực khối u cũng có chút thanh danh, nhất là tại Đế Đô, trong số những đại lão này, rất nhiều người đều đến tham gia lễ trao giải, tự nhiên là có mấy phần ấn tượng, Cù Thu Diệp còn giới thiệu Cù Dĩnh cho bọn hắn.
"Kim Đồng Ngọc Nữ a, bất quá cháu gái Cù giáo sư hẳn là ở Đế Đô, bác sĩ Võ, hai nơi ở riêng cũng không có lợi cho sự phát triển của tình cảm, nếu không."
Diêu Sùng lúc này nghe được quan hệ này của Võ Tiểu Phú, lập tức hai mắt tỏa sáng, bỗng nhiên mở miệng nói.
Vu Sĩ Phụ lại nhịn không được, "Nếu không cái gì, lão Diêu, đây là cơ hội nhỏ nhoi cậu cũng không buông tha, Cù Dĩnh người ta không ở Đế Đô, người ta ra nước ngoài, cậu cũng đừng suy nghĩ nhiều."
Ra nước ngoài!
"Không phải còn phải về sao."
Đám người biết Diêu Sùng b·ệ·n·h cũ đây là lại tái phát, vội vàng khuyên can.
Bạn cần đăng nhập để bình luận