Cố Lên A, Võ Bác Sĩ

Chương 196: Ngươi có vì bệnh nhân liều quá mệnh sao? (1)

Chương 196: Ngươi có vì bệnh nhân liều mạng không? (1)
Trên bàn rượu, khi nhắc đến ca phẫu thuật ngày mai, Vu Sĩ Phụ mới biết mình bị Đoạn Hào sắp xếp rõ ràng, lập tức nổi giận.
"Sư phụ, đây không phải nói ngài lấy gan giỏi rồi, cũng không thể để ngài hỗ trợ nội soi đi, không thích hợp a."
Vu Sĩ Phụ nghe vậy càng tức giận, hắn làm lão sư của Đoạn Hào bao nhiêu năm, Đoạn Hào chỉ cần nhếch mông lên, Vu Sĩ Phụ liền biết Đoạn Hào kéo thứ gì, còn có thể không biết Đoạn Hào nghĩ gì, đơn giản là lo lắng ca phẫu thuật của Võ Tiểu Phú nảy sinh sự cố, nếu hắn lên đài sẽ ảnh hưởng đến danh dự của hắn.
Bất quá, Vu Sĩ Phụ không lên đài, Đoạn Hào cũng không yên lòng, dù sao nếu xuất hiện sự cố gì, phải có người cứu đài, cho nên Đoạn Hào mới muốn Vu Sĩ Phụ cùng lên đài.
Điểm tâm tư quỷ quái này, đều dùng lên sư phụ của hắn.
"Cái rắm, lấy gan ở chỗ ngươi mà nói vẫn là cái việc cần kỹ thuật à?"
Mặc kệ Đoạn Hào cười ngượng ngùng, ánh mắt hắn rơi vào trên người Võ Tiểu Phú, nói một chút xem chuẩn bị thế nào.
Võ Tiểu Phú ban ngày sớm đã đem chi tiết ca phẫu thuật này bàn bạc rất nhiều lần, nghe được Vu Sĩ Phụ hỏi, Võ Tiểu Phú liền nói lại một lần, đơn giản là cắt bỏ ống mật, túi mật, gan, ghép gan, ân, tóm lại một ca phẫu thuật phức tạp như thế, lại được Võ Tiểu Phú nói ra từ trong miệng, nghe còn giống như rất đơn giản.
Bất quá, Vu Sĩ Phụ cũng thật sự hiểu, Võ Tiểu Phú đúng là rất có lòng tin.
"Ngày mai ta cùng ngươi lên đài, để Đoạn Hào lấy gan đi."
Võ Tiểu Phú ngược lại không quan trọng, đều đã đến lúc này, muốn cho Vu Sĩ Phụ cùng Đoạn Hào không quan tâm, sợ là không thể nào, đã như vậy, vậy không quan trọng ai lên đài, nếu thật sự làm kém, ai cũng không chạy thoát được, cho nên, ca phẫu thuật này, hắn nhất định phải làm cho thật đẹp, làm cho thật hoàn mỹ.
Đoạn Hào lại không chịu.
"Lão sư, ngài không thể như vậy a."
"Không thể cái rắm, sang một bên chờ đi."
Đồ đệ ruột cũng không có nhân quyền a, Đoạn Hào trong lòng kêu oan, nhưng cũng không dám nói gì, hai chén rượu này vào bụng, đừng để lại bị đánh, vẫn là hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt cho thỏa đáng.
Mọi người thấy ba người đối thoại, cũng không thể nhịn được cười.
Văn Tân Hàn ngồi ở bên cạnh Vu Sĩ Phụ, nghe ba người nói chuyện, có thể nói là nghe rất rõ ràng, ghê gớm thật, nghe được Võ Tiểu Phú ngày mai muốn làm ca phẫu thuật, Văn Tân Hàn cũng có chút kinh hãi, Võ Tiểu Phú thật sự là dám nghĩ dám làm a, loại phẫu thuật này mà cũng dám tiếp.
"Tiểu Phú, ca phẫu thuật này, người nhà nghĩ thế nào? Có ý nghĩa sao?"
Ung thư túi mật vốn là loại ung thư có ít cơ hội phẫu thuật, bởi vì tỷ lệ tái phát sau phẫu thuật quá lớn, sau khi bước vào thời kỳ cuối, càng là cơ bản đều lấy điều trị duy trì làm chủ, hóa trị giảm nhẹ, kéo dài thời gian sống là được rồi, làm phẫu thuật sau đó, thật sự là cắt không sạch, sau khi tái phát, càng sống không được bao lâu.
Tình trạng cơ thể cũng rất kém, cũng không nhất định có thể duy trì bệnh nhân hoàn thành phẫu thuật, nguy hiểm lớn như thế, về cơ bản đều bị giới y học công nhận là phẫu thuật không có nhiều ý nghĩa, cho nên, cho đến nay, vẫn chưa có ai làm loại phẫu thuật trị tận gốc này.
Không nghi ngờ gì, sau khi hoàn thành ca phẫu thuật này, Võ Tiểu Phú lại có thể cho mình thêm vào trong sự nghiệp y học một cái đầu tiên, nhưng đối với người bệnh mà nói, tốt xấu thật sự khó định, hơn nữa xác suất lớn là xấu nhiều hơn tốt, dù sao chịu tội lớn như vậy, nếu sau phẫu thuật không bao lâu liền qua đời, bất luận là ai cũng không thể chấp nhận.
Võ Tiểu Phú cũng hiểu ý của Văn Tân Hàn.
"Văn lão sư, ta đã nói rất rõ ràng với bệnh nhân, nhưng người nhà cũng là suy nghĩ theo ý của con trai bệnh nhân, cho dù là sống lâu thêm mấy tháng, hắn cũng muốn làm ca phẫu thuật này, bệnh nhân cũng đồng ý, không nói mấy tháng, làm xong phẫu thuật, ta cảm thấy người bệnh sống lâu thêm một năm, vẫn rất có hy vọng."
"Đã người bệnh không buông bỏ, vậy ta làm bác sĩ, lại có lý do gì mà từ bỏ, bởi vì là nội soi ổ bụng, nên tuy thể trạng của bệnh nhân không được tốt lắm, nhưng trong quá trình phẫu thuật hẳn sẽ không có vấn đề gì."
Nghe Võ Tiểu Phú nói, Văn Tân Hàn cũng không nói thêm gì nữa.
Ông chủ yếu là sợ Võ Tiểu Phú vì muốn làm phẫu thuật mà không nói thật với người bệnh, như vậy sẽ vi phạm dự tính ban đầu khi làm bác sĩ ngoại khoa, nếu người bệnh cùng người nhà kiên trì, vậy không có gì phải nói thêm, tuy ông cảm thấy Võ Tiểu Phú nói sống thêm một năm, có chút không thực tế, nhưng nếu thật sự làm xong phẫu thuật, sống lâu thêm mấy tháng, vẫn không có vấn đề.
Nghĩ tới đây, Văn Tân Hàn cũng không còn xoắn xuýt chuyện bệnh nhân nghĩ thế nào, phẫu thuật lớn như vậy, ngày mai nhất định phải tập hợp các bác sĩ trong khoa đến học tập một chút, nếu thật sự thành công, có lẽ sau này sẽ là một chiêu bài của khoa Gan mật Tụy tại Nhất Phụ viện.
Tô Nhược Hoa cũng không khỏi coi trọng Võ Tiểu Phú thêm mấy phần.
Cô làm bác sĩ chiến trường thời gian dài, kỳ thật đối với việc xử lý những ca phẫu thuật khối u không am hiểu, nhưng điều này không ảnh hưởng đến nhận thức của cô về ca phẫu thuật này, vốn cho rằng sau khi vào bệnh viện, tại khoa cấp cứu ngoại khoa, hẳn là về kỹ thuật, sẽ không thua bất kỳ ai, nhưng ai có thể ngờ tới, thật sự là "ngọa hổ tàng long", ngay cả bác sĩ nội trú cũng không sánh nổi.
Hiện tại khoa cấp cứu, đối với Võ Tiểu Phú quả thực là tin tưởng một cách mù quáng, ai bảo từ khi Võ Tiểu Phú vào nghề đến nay, ca phẫu thuật nào cũng làm càng ngày càng đẹp, còn chưa từng thua, hơn nữa độ khó còn từng bước tăng lên, trong thời gian ngắn ngủi hơn hai tháng, Võ Tiểu Phú đã nổi tiếng toàn viện, còn được lãnh đạo coi trọng, điều này thật sự không dễ dàng.
Nhất Phụ viện có rất nhiều nhân viên y tế, thậm chí một bác sĩ, có thể làm mười năm, đều làm không được một nửa số người trong bệnh viện biết đến, huống chi là toàn viện đều biết, nhưng Võ Tiểu Phú lại làm được, thậm chí hiện tại có bệnh nhân khoa cấp cứu sau khi vào bệnh viện, còn bắt đầu chỉ đích danh tìm Võ Tiểu Phú.
Có đôi khi, nhân duyên cũng đi theo thực lực.
Giống như hiện tại, nói thật, với loại tình huống này, đối với nhân viên y tế khoa cấp cứu mà nói, thật sự là không muốn tham gia, dù sao công việc bận rộn như vậy, thời điểm này, làm chút việc riêng của mình tốt bao nhiêu, trừ phi là đặc biệt tốt, không thì ai tới, nhưng Võ Tiểu Phú không giống, ân, cơ bản trừ người trực ban thì đều tới, còn rất cao hứng.
Buổi chiều về đến nhà, Võ Tiểu Phú không vội nghỉ ngơi, bắt đầu viết luận văn.
Chính là bài luận văn về ca phẫu thuật ở Đế đô, thai phụ bị ung thư gan, rất có giá trị nghiên cứu và thảo luận, nhất là Võ Tiểu Phú đã thành công làm phẫu thuật trị tận gốc trong thời kỳ thai nghén đồng thời còn bảo vệ được đứa bé, đối với giới y học mà nói, tuyệt đối là một cống hiến lớn, bài luận văn này nếu công bố, rất có thể lại là một bài đăng trên The Lancet.
Buổi chiều mặc dù uống nhiều, nhưng tửu lượng của Võ Tiểu Phú vốn đã tốt, sau khi linh hồn dung hợp, tinh thần càng thêm mạnh mẽ, càng uống càng tỉnh táo, Võ Tiểu Phú cũng không biết cực hạn của mình ở đâu.
Viết luận văn rất thử thách khả năng hành văn của một bác sĩ, bất quá, Võ Tiểu Phú có kinh nghiệm mấy chục năm viết luận văn, huống chi, sau này còn có Vu Sĩ Phụ chỉ đạo, đã sớm luyện thành, mấy tháng gần đây, càng là cơ hồ mỗi ngày đều xem luận văn mới nhất, với đầu óc của Võ Tiểu Phú, hấp thu ưu điểm trong những luận văn này, biến hóa để bản thân sử dụng, tuyệt đối là dễ như trở bàn tay.
Không phải nói khoác, Võ Tiểu Phú cảm thấy mình hiện tại nếu chuyên môn làm công việc sửa chữa trau chuốt luận văn, cũng có thể kiếm bộn tiền.
Ngày 30 tháng 9, thứ tư.
Ngày cuối cùng của tháng chín.
Sáng sớm Võ Tiểu Phú sau khi họp giao ban ở khoa cấp cứu, xem xong tình hình của Lâm Ngọc Tú chuẩn bị phẫu thuật, liền bị người của phòng truyền thông bệnh viện tìm đến.
"Bác sĩ Võ, có thể làm phiền ngài một chút, làm một cuộc phỏng vấn đơn giản được không?"
Võ Tiểu Phú nhìn nữ tử trước mắt, tuổi tác cũng xấp xỉ hắn, tóc thắt bím ngắn, trông rất hoạt bát, dung mạo cũng không tệ, Vinh Hân Hân, không sai, con gái của Vinh Kiều, nghe Vu Sĩ Phụ nói, lúc đầu Vinh Kiều còn cố ý kéo Võ Tiểu Phú làm con rể, ai có thể ngờ, ngay khi Vinh Kiều coi trọng Võ Tiểu Phú, Võ Tiểu Phú lại đã có người yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận