Cái Gì? Đối Tượng Hẹn Hò Lại Là Chủ Nợ Lớn Của Ta?

Chương 137: Ta cũng không phải không có bản này tiền

Chương 137: Ta cũng không phải không có chút tiền này.
Tử Long Long chủ lần nữa xác nhận hỏi: "Ngươi xác định mục tiêu đã bị tiêu diệt hoàn toàn chưa?"
"Bao gồm cả cái thể có tỷ lệ thành công không đủ một phần trăm kia?"
"Có sót cái nào không, đừng để bọn chúng có cơ hội tàn tro bốc cháy."
Giọng nói kia khẳng định: "Báo cáo Long chủ, chúng ta đã liên tục xác nhận, mục tiêu đã hoàn toàn biến mất, phạm vi năm cây số xung quanh đều bị chúng ta cho nổ bằng, ngay cả mấy chục đỉnh núi cũng bị nổ bằng, tạo ra mười mấy cái hố lớn và mấy khe nứt sâu."
"Tất cả các thiết bị đều đã hiển thị phạm vi năm cây số này không còn bất kỳ sinh vật sống nào."
"Ngay cả kiến, giun, cũng bị chúng ta cho nổ không còn."
Tử Long Long chủ nói: "Aiya, chú ý cẩn thận một chút không sai chứ!"
"Lại oanh cho ta một vòng nữa!"
"Không!"
"Ba vòng!"
"Đại Long chủ nói, tên Diệp Bất Thần kia ít nhiều gì cũng dính chút vận khí cẩu thí bên trong, nếu không thì cũng sẽ không được mấy lão già để mắt đến, còn tỉ mỉ nuôi dưỡng nhiều năm như vậy."
"Hắn tê, một kẻ Địa Nan cấp có thể chạy thoát khỏi tay một dị năng giả cấp Đại Thiên Tai, chắc chắn là có dính chút gì đó rồi."
"Oanh cho ta!"
"Oanh cẩn thận một chút!"
"Ta cũng không phải không có chút tiền này!"
"Thực sự không được, ta tìm người ném mấy quả bom hạt nhân tới đó, coi như thử uy lực!"
"Dù sao quanh đây cũng không có ai, chúng ta cũng dùng thiết bị che chắn che giấu động tĩnh trong phạm vi 30km."
"Nếu tên tôm nhỏ này sau này có một ngày lại làm lão đại khó chịu, quấy rầy lão nhân gia nghỉ ngơi, thì mấy người chúng ta cùng nhau lăn khỏi Vạn Long Quân đi!"
"Chuyện nhỏ này cũng làm không xong, chúng ta không còn mặt mũi ở lại Vạn Long Quân!"
"Mẹ kiếp cái đồ quả chuối dứa dưa Hami!"
Nghe lãnh đạo nhà mình nói vậy, mấy người lái chiến cơ tự nhiên vui vẻ: "Vâng! Chúng ta sẽ kiểm tra lại cẩn thận!"
"Sẽ đi oanh ba vòng!"
"Cam đoan không xuất hiện sai sót!"
"Nếu còn để tên tôm nhỏ kia xuất hiện trước mặt lão đại, thì bọn ta sẽ xách đầu đi gặp lão đại!"
"Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Viêm Long Long chủ vui vẻ: "Không phải, Bát tỷ à, sao ngươi càng nói càng cáu vậy?"
Tử Long Long chủ nâng cằm lên, tức giận nói: "Có thể không khí được sao? Một tên tôm nhỏ Địa Nan cấp, mà dám đi làm phiền lão đại, trước mặt lão nhân gia thì nháo nhào, quấy rầy người ta nghỉ ngơi, còn muốn ra tay với người nhà lão nhân gia nữa."
"Hắn được mặt đúng không?"
"Thật sự tưởng rằng làm cái chó má lính đánh thuê chi vương, có mấy tên Địa Nan cấp, hai ba sư phụ Thiên Tai cấp, một sư gia Hủy Diệt Thiên Tai cấp thì vô địch thiên hạ rồi à?"
"Lão đại nhà ta không dễ gì mới có thể nghỉ ngơi được một chút, mà cái đồ không có mắt này còn muốn nhảy nhót trước mặt lão nhân gia?"
"Ta không giết chết hắn!"
"Tro cốt ta cũng cho hắn tung hết!"
Viêm Long Long chủ cười cười, chợt hỏi: "Đúng rồi, Bát tỷ, lão thập, tam thúc không phải để các ngươi đi làm mấy việc kia, sao các ngươi lại tới đây?"
"Xong rồi à?"
Thanh Long Long chủ gật đầu, nói: "Ừm, tất cả mọi thứ liên quan đến Diệp Bất Thần kia, dù là thế lực, hay bất cứ cái gì, đều đã bị dọn sạch sẽ rồi, sẽ không lưu lại bất kỳ tai họa ngầm nào nữa."
"Xem ra lần này, không chỉ là Bát tỷ tức giận đơn giản như vậy."
Viêm Long Long chủ nhìn phía xa đám mây hình nấm lại một lần nữa bốc lên, cười nhạt nói: "Vẫn là câu nói kia, khi hắn muốn lấy mạnh hiếp yếu, thì nên chuẩn bị bị người ta lấy mạnh hiếp yếu."
"Khi hắn muốn bắt nạt người khác, thì cũng phải chuẩn bị bị người ta bắt nạt."
"Khi hắn muốn động đến người nhà người khác, thì cũng phải chuẩn bị lấy hết của mình ra làm tiền cược."
"Có lẽ ngươi ở trong thế giới của ngươi là nhân vật chính, ngươi là Long Vương, nhưng trong thế giới của người khác, ngươi cũng chỉ là một con sâu kiến có thể bị người ta tùy thời bóp chết."
"Nếu như không có giác ngộ này, thì vẫn là đừng có làm dị năng giả, đừng có làm luyện khí sĩ làm gì."
"Ngoan ngoãn mà làm người bình thường, trong mơ tưởng mấy cái này là được rồi."
Hoàn toàn chính xác, trên thế giới này, chỉ cần vẫn chưa đạt tới vô địch thiên hạ, vẫn chưa có thể làm được việc dùng một sức một mình hủy diệt thế giới, vậy thì vĩnh viễn sẽ có người mạnh hơn ngươi.
Ngươi bởi vì mình cường đại mà bắt nạt người khác, thì rồi một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ bị kẻ mạnh hơn bắt nạt lại.
Đến lúc đó, ngươi bị bắt nạt thì đừng phàn nàn là được.
Bởi vì ngươi không có tư cách.
Trừ khi ngươi cả đời này không hề bắt nạt ai.
Mà Viêm Long Long chủ, bọn hắn đã sớm có loại giác ngộ này.
Cho nên, dù là dị năng giả hay luyện khí sĩ, đều hướng tới đỉnh phong, hướng tới cái vô địch hư vô mờ mịt đó, cố gắng tu luyện vì những điều này, cũng là bởi vì vậy.
"Đúng rồi, tên mèo già trước khi chết, có phải muốn nói cái gì không, chẳng phải chúng ta không nói võ đức sao?" Tử Long Long chủ đột nhiên nhướn mày, hỏi.
Thanh Long Long chủ lãnh đạm nói: "Chúng ta là quân nhân, là Vạn Long Quân, chứ không phải lăn lộn giang hồ, nói cái gì võ đức? Nói cái gì đạo nghĩa?"
"Võ đức tốt nhất của chúng ta là biến mấy tên xúc phạm quy tắc, coi thường tính mạng người khác này thành pháo hoa cho nổ banh xác, để cho tro cốt bay lên trời, đó là võ đức tốt nhất."
"Trên chiến trường ai lại nói chuyện võ đức với ngươi?"
"Nói võ đức thì mồ phần cỏ mọc khô một lớp lại một lớp rồi."
"Ầy, Cửu ca không phải rất thích nói chuyện võ đức sao?"
"Suýt chút nữa bị con mèo già kia cào cho một trận."
"Khụ khụ khụ!"
Viêm Long Long chủ ho khan vài tiếng, có chút lúng túng nói: "Ta đây không phải là quá lâu không có động tay động chân, nên muốn luyện tập một chút thôi sao?"
"Bất quá nói đi thì nói lại, tên mèo già kia đúng là nửa chân đã chạm vào đỉnh phong nhập Hủy Diệt Thiên Tai rồi, cũng có chút ý tứ, không uổng công ta tự mình đi một chuyến."
Tử Long Long chủ cười nhạo một tiếng, nói: "Nếu ngươi ngứa tay thì đi tìm Hoàng Nhị Cữu hoặc Tứ Đại Gia, Ngũ Đại Tỷ đánh một trận đi?"
"Hừ!" Viêm Long Long chủ hiển nhiên là đang có lý, lại nói đầy nghĩa khí: "Ta đánh không lại!"
"Ta là muốn luyện tập, không phải tìm tai họa."
"Mấy người bọn họ, mẹ nó không mặc trang bị còn có thể so với tộc trưởng Long Tổ, hoặc là Giáo hoàng đình, Ngự Long gió thở bảo, đám lão bất tử Tử Thần Tổ đó tay không đánh nhau!"
"Mặc vào trang bị, bọn họ có thể đánh một trận với lão thiên sư!"
"Tuy rằng đơn đấu khó mà nói phần thắng, nhưng tối thiểu thì bọn họ cũng còn có cơ hội thắng mà!"
"Nhất là Hoàng Nhị Cữu, má ơi, mặc lên trang bị thì vượt lạch trời cùng cấp đánh cũng có phần thắng!"
"May mà lão đại thu phục Hoàng Nhị Cữu rồi, bằng không nếu Hoàng Nhị Cữu thành địch nhân của chúng ta, thì sẽ có khối chuyện đau đầu."
Tử Long Long chủ đung đưa đôi chân nhỏ, nói: "Cũng không thể nói vậy được, nếu như Hoàng Nhị Cữu không bị lão đại đánh phục thì cũng không thể nào có đồ trang bị đó để mặc mà."
"Nói cũng đúng."
Viêm Long Long chủ kịp phản ứng: "À đúng, Hoàng Nhị Cữu đâu rồi? Sao từ khi lão đại nghỉ ngơi tới giờ, ta cũng không thấy tăm hơi của hắn?"
"Ta đã lâu lắm rồi không gặp hắn."
"Hắn không phải là lại đi mò cá chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận