Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 57: Không Được Mở Miệng Biết Chưa

Khi thấy cô như vậy anh lại nhớ đến những lần cô khóc lóc ở trên giường, cầu xin năn nỉ anh buông tha cho cô, tất cả mọi sự kiềm chế của anh chuẩn bị trước đây đều là vô ích.
Nhưng mà cũng may Quý Việt Châu không có cầm thú như vậy, hơn nữa anh càng ngày càng hiểu rõ tính cách của Thời Ngu, nếu như lúc này không trả lời cô, tí nữa chắc cô làm loạn lên mất.
Dù sao cũng là một con chim hoàng yến do chính anh nuôi, sau này thuần hóa cô ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về, không cần phải để cho người không quan trọng nhìn thấy.
Anh khẽ gật đầu: “Đẹp lắm.”
Quý tổng – người không bao giờ xem tâm trạng bất kỳ ai, hôm nay lại vì muốn xoa dịu dỗ dành một con chim hoàng yến mà thỏa hiệp.
Cũng không biết là ai thuần phục ai.
“Hì hì, em biết rồi, chúng ta đi thôi!” Thời Ngu nói xong liền kéo tay Quý Việt Châu rời đi.
Chờ sau khi hai người rời đi, trong phòng trang điểm mới truyền tiếng hít sâu của mọi người trong studio: “Không ngờ được người đẹp này là người của vị này.”
“Tôi từng nghĩ bên cạnh vị này không có người phụ nữ nào cơ, mọi người nhìn thấy chưa, ngài ấy còn nguyện ý ngồi ở chỗ này chờ lâu như vậy!”
“Đây cũng là chuyện rất bình thường, dù sao cô ấy cũng đẹp như thế, nếu tôi là đàn ông tôi cũng sẽ chiều chuộng cô ấy.”
“Đúng vậy, cảm ơn trời đất, cảm ơn người đẹp không lãng phí nhan sắc đi theo mấy người đàn ông đầu heo.”
“Cảm ơn người đẹp!”
Bọn họ đang nói chuyện rất vui vẻ, nhưng tất cả mọi người đều nhỏ giọng, cuối cùng vẫn là stylist tức giận trừng mắt nhìn mấy người một cái: “Chuyện hôm nay, ra cửa thì không được mở miệng, biết chưa?”
“Biết rồi ạ!” Các trợ lý nhao nhao gật đầu.
Những loại chuyện bát quái này không cần nhắc nhở bọn họ cũng không dám nói ra một câu nào với người khác, chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, trong giới thượng lưu có vài người không thể đắc tội, thân phận Quý Việt Châu chính là người như vậy.
Ba người Quý Dung Dung đã sớm đi tới khách sạn tổ chức yến tiệc, ở trên lầu tất cả đều đang bận rộn để hoàn thành tạo hình, Lâm Lâm càng nghĩ càng thấy không đúng: “Lúc nãy trên đường tớ suy nghĩ lại một chút, tớ vẫn cảm thấy chiếc xe bên ngoài studio là của anh trai cậu.”
“Không phải Nguyễn Nguyễn đi phía trước sao? Cậu có nhìn thấy nó không?” Quý Dung Dung thản nhiên hỏi, tùy ý để stylist và các trợ lý xoay xung quanh mặc đồ.
“Không có.” Tô Nguyễn cười nhạt: “Có thể là tớ không nhìn sang bên kia.”
“Nhưng tớ thấy hình như có một người phụ nữ đi lên xe.” Lâm Lâm cẩn thận nhớ lại khung cảnh lúc đó.
*
Bạn cần đăng nhập để bình luận