Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 259: Kết Thúc

Thời Ngu không chú ý tới vẻ mặt cứng đờ của Quý Việt Châu, tiếp tục nói: “Đáng tiếc cô ta tỏ tình cảm động như vậy, ừm…, cũng không có gì đáng tiếc, dù sao những người đẹp thích anh thật sự quá nhiều…”
Đúng lúc này, Quý Việt Châu cắt ngang lời cô, cổ họng có chút nghẹn, khó khăn hỏi: “Khi đó em đã đến rồi sao?”
Giọng nói của anh trầm thấp đến dọa người, giống như cổ họng bị giấy nhám mài dũa đến mức đổ máu.
Lúc này, Thời Ngu mới ý thức được có điều gì đó không đúng, ngẩng đầu lên nhìn anh, phát hiện khuôn mặt anh u ám đến đáng sợ, còn có đôi mắt vốn thường ngày được mắt kính che đi cảm xúc, bây giờ lại giống như hai cơn lốc đáng sợ, đem mọi cảm xúc nuốt chửng.
Thời Ngu giật mình, không phải là vì sợ hãi, Quý Việt Châu từ trước đến nay chưa từng dọa được cô, chỉ là cô có chút hoang mang.
“Đúng vậy.” Thời Ngu chậm rãi gật đầu, thấy tâm trạng anh không tốt nên nhân tiện giải thích: “Lúc em đến đó đã nghe được giọng nói cô ta đang nói chuyện, cho nên em chỉ muốn nghe xem cô ta nói cái gì…”
Thời Ngu đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc: “Khoan đã, anh sẽ không trách em nghe lén anh nói chuyện chứ?”
Quý Việt Châu không trả lời cô, mà tiếp tục hỏi: “Cho nên những lời đằng sau, em cũng đều nghe thấy?”
Những lời đằng sau? Đằng sau là cái nào?
Thời Ngu sững người một chút sau đó mới hiểu ra, anh muốn hỏi chuyện ‘chỉ là quan hệ tiền – hàng mà thôi’.
Cô thản nhiên gật đầu: “Nghe thấy rồi. ”
Quý Việt Châu nghe được câu trả lời khẳng định của cô, thân thể căng thẳng, cổ họng và quai hàm cắn chặt, muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời.
Nếu cô đã nghe được, vậy vì sao cô không khóc ầm ĩ, nhưng tại sao cô lại biểu hiện giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Quý Việt Châu không muốn nghiên cứu sâu nguyên nhân trong đó.
Anh cảm thấy mình đang đứng trên bờ vực thẳm, chỉ cần không cẩn thận sẽ rơi xuống, anh sẽ rơi vào vực sâu vô tận.
Thời Ngu lúc này dường như đã phát hiện ra vấn đề, cô cười: “Ngài Quý, anh sẽ không cảm thấy em bởi vì chuyện này mà tức giận chứ? ”
“Những lời anh nói đều là sự thật, chúng ta vốn chỉ là giao dịch tiền bạc mà thôi, em làm sao có thể tức giận chứ.” Thời Ngu nghiêng đầu, giọng điệu và thái độ đều thản nhiên: “Đúng rồi, em có chuyện muốn nói với anh.”
“Thời gian sắp tới em có một bộ phim phải quay gần nửa năm mới xong, hơn nữa địa điểm khá xa Bắc Kinh, cũng không tiện để trở về, nhớ lại lần trước bảy ngày anh cũng khó có thể chịu đựng được, em suy nghĩ một chút cảm thấy có lẽ hơn nửa năm anh không thể chấp nhận được.”
“Với lại em cũng cảm thấy loại quan hệ này của chúng ta hơn nửa năm không gặp mặt, cảm thấy rất có lỗi với anh, cho nên em nghĩ đi nghĩ lại, chúng ta vẫn nên kết thúc luôn mối quan hệ này?”
“Kết thúc?”
Quý Việt Châu chỉ cảm thấy hai tai ù ù, anh chỉ có thể nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của cô không ngừng mở ra rồi khép vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận