Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 157: Tên hề nhảy nhót

“Nhưng Quý Việt Châu thì không được, ngay cả Quý gia cũng không có cách làm gì được anh ta.”
Nhưng Tô Nguyễn không chú ý tới những nội dung khác mà Tô Du nói, chỉ nghe được anh nói, thì ra bọn họ đều biết thủ đoạn cô dùng để đuổi Tô Trân đi.
Cả người cô rét run, cũng không cảm thấy đây là sự cưng chiều của bọn họ đối với mình, chỉ cảm thấy mình giống như một tên hề nhảy nhót.
Thì ra bọn họ đều biết, chẳng trách mẹ lén gửi tiền cho Tô Trân, chẳng trách… Nói cho cùng, bọn họ thật ra vẫn là coi cô là người ngoài mà thôi!
Nhưng rõ ràng cô mới là tiểu thư của Tô gia, Tô Trân chỉ là hàng giả gà chiếm tổ phượng hoàng mà thôi.
Điều mà Tô Nguyễn không ngờ tới chính là gia đình thật sự rất yêu cô nên mới đuổi Tô Trân đi, người mà bọn họ đã nuôi nấng hơn hai mươi năm. Tiền đưa cho Tô Trân cũng chỉ là một phần nhỏ đối với người nhà giàu, nhưng bọn họ cho Tô Nguyễn lại là cổ phần của Tô gia.
Tô Trân người mà Tô Nguyễn luôn nghĩ cô ta được mọi người cưng chiều lại không có cổ phần trong này.
Tô Nguyễn không nghĩ tới những chuyện này, cô chỉ nghĩ là người Tô gia đối với cô cũng không phải thật lòng, cho nên cô phải luôn bò lên trên, cho nên bắt được Quý Việt Châu là con đường tốt nhất.
Khuôn mặt Thời Ngu giống cô là sự thật, Quý Việt Châu còn nợ cô một ân tình cũng là sự thật.
“Nguyễn Nguyễn ngoan, nghe lời có được không?” Tô Du không biết suy nghĩ lộn xộn của Tô Nguyễn bây giờ, chỉ là nhìn thấy cô vẫn không nói gì, ôm cô vào trong ngực nhỏ giọng an ủi.
Tô Nguyễn lấy lại tinh thần, lau nước mắt, ngoan ngoãn nói: “Anh Hai, em biết sai rồi.”
“Không sao, chuyện hôm nay, anh sẽ tự mình nói với anh cả, đến lúc đó anh sẽ gánh vác hết tất cả.” Tô Du nhớ tới chuyện vừa nãy thua Thời Ngu, cau mày trong lòng có chút cáu kỉnh.
Nhưng điều khiến hắn ta phiền não hơn chính là chuyện của Quý Việt Châu. Vừa rồi khi Quý Việt Châu dẫn Thời Ngu rời đi, anh ta mới chỉ bắt Lâm Lãng xin lỗi, nhưng nếu Tô gia thật sự ngồi yên mặc kệ, chỉ sợ cũng sẽ bị liên lụy.
Còn có chuyện của Tô Nguyễn và Lâm Lãng, vừa rồi hắn đã cảnh cáo Lâm Lãng, người đó được mọi người tung hô là chính nhân quân tử, hẳn là về sau sẽ không liên hệ với Tô Nguyễn nữa.
Tô Du an ủi em gái một chút, sau đó mới nói: “Anh đi thay quần áo, sau đó chúng ta về nhà, có được không?”
“Vâng ạ.” Tô Nguyễn ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi Tô Du đi rồi, cũng chỉ còn lại Tô Nguyễn và Lục Tuyệt Lăng, sắc mặt cô tái nhợt, cơ thể như sắp gục xuống, rơm rớm nước mắt: “A Lăng, anh có cảm thấy em rất xấu xa hay không.”
Lục Tuyệt Lăng lau nước mắt cho cô, lắc đầu: “Không xấu, Nguyễn Nguyễn thế nào cũng là người giỏi nhất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận