Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 252: ân ái

Thời Ngu thật sự không phải cố ý đứng ở đây.
Sau khi nghe lời tỏ tình cảm động của Tô Nguyễn, cô vốn định đứng ở chỗ này chờ Quý Việt Châu đi qua, cho anh một bất ngờ.
Người đàn ông chó này biểu hiện cũng không tệ lắm, Thời Ngu cảm thấy cô có thể thưởng cho anh phần thưởng tình yêu, ví dụ như hôn anh.
Nhưng ai ngờ, Quý Việt Châu lại thảo luận về cô với người bên cạnh.
Chủ đề thay đổi từ vấn đề Quý Việt Châu có đối xử tốt với cô hay không, đến việc anh ấy có nên cưới cô hay không.
Câu trả lời của Quý Việt Châu nằm trong dự đoán của Thời Ngu, mặc dù cô đã huấn luyện tên chó này suốt thời gian qua, nhưng đó chỉ là cô muốn để tên đàn ông chó này trở nên hữu ích hơn. Còn về chuyện Quý Việt Châu có tình cảm với cô không, cô cũng không quan tâm.
Dù sao trong lòng Quý Việt Châu biết rõ cô là vì tiền, mà anh lại hưởng thụ sự yêu thích nhỏ từ cô, cả hai đều có mục đích không đơn thuần, tình cảm cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi.
Quý Việt Châu nói mối quan hệ “tiền: tình”, “chỉ là chơi đùa”, Thời Ngu cảm thấy điều này rất bình thường, còn thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì cô cảm thấy gần đây cô có chút xu hướng vượt quá giới hạn, ví dụ như hôm nay cô gửi video hôn lễ, còn có câu “Đám cưới nhà giàu thật thú vị”, nói không chừng trong mắt Quý Việt Châu đều là biểu hiện cô không hiểu chuyện.
May mắn thay, Quý Việt Châu dường như đầu óc vẫn còn tỉnh táo, khi anh nói như vậy cũng khiến Thời Ngu phát hiện ra mình đang sa vào đầm lầy, cô cũng thật may mắn vì đã tỉnh táo lại kịp thời, cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Trong đầu cô còn hình thành ra suy nghĩ “Ừm, tên đàn ông chó này vẫn khá đáng tin cậy nha!”.
Nhưng dù sao hai người bọn họ mỗi ngày đều biểu hiện ngoài mặt rất yêu nhau, Thời Ngu cảm thấy nếu để Quý Việt Châu đi đến đây rồi phát hiện cô đã nghe được những câu nói thẳng thắn kia, tình huống như vậy có chút khó xử.
Sau này sẽ không biểu diễn được ân ái tình cảm được nữa.
Nhưng hành lang này rất dài, vị trí của cô lại rất gần chỗ rẽ mà anh đi, Thời Ngu cho dù lúc này có xoay người cũng đi không kịp.
Cho nên cô suy nghĩ một chút quyết định đứng luôn ở chỗ này, lộ ra nụ cười nghề nghiệp giống như bình thường.
Quý Việt Châu dừng bước chân ở chỗ rẽ, ngơ ngác nhìn Thời Ngu, hai người nhìn nhau không nói gì.
Vị trí chỗ rẽ rất gần với cửa phòng, có lẽ cũng chỉ ba mét, cho nên Quý Việt Châu chỉ cần đi tầm bốn đến năm bước là có thể đưa tay chạm vào cô.
Nhưng bây giờ anh vẫn đứng im tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.
Anh thậm chí đã quên miệng anh vừa thốt ra những lời nói đau lòng, cả cơ thể đều cứng ngắc mím môi nhìn chằm chằm vẻ mặt Thời Ngu vẫn như bình thường không rời mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận