Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 77:

Dáng vẻ như vậy có chút nào giống dáng vẻ cay nghiệt xấu tính khi bị Thời Ngu nói cho cạn lời đâu.
Thời Ngu chỉ nhìn thoáng qua, sau đó quay đi, tiến đến ngồi xuống bên cạnh Quý Việt Châu.
Quý Việt Châu lúc này đang buồn chán ngồi trên sô pha, theo như kinh nghiệm của cô, một đứa trẻ mười tuổi đã bị cha nhẫn tâm bỏ rơi, chưa từng cảm nhận được tình mẹ càng không cảm nhận được tình thương của cha, lúc này nhìn thấy cô gái cùng cha khác mẹ được cha mình cưng chiều, anh có lẽ cảm thấy không vui.
Những tổn thương từ gia đình, khi còn nhỏ hay lớn cũng không dễ buông bỏ được.
Hơn nữa Thời Ngu nhớ rõ, Quý Việt Châu vốn dĩ là nhân vật phản diện cuối cùng của quyển tiểu thuyết này, ngoại trừ lúc anh thất bại không có được nữ chính nên mới tìm thế thân, quan trọng hơn là cuối truyện anh trực tiếp làm cho Quý gia phá sản.
Quý Dung Dung là bạn thân của Tô Nguyễn, Tô Nguyễn vì bạn bè của mình mà đi tìm Quý Việt Châu, nhưng Quý Việt Châu đề nghị Tô Nguyễn làm người phụ nữ của mình, nhưng Tô Nguyễn tức giận từ chối.
Sau đó Quý Việt Châu bắt đầu phá hoại sự nghiệp của nữ chính và nam chính trong giới giải trí, thế cho nên hai người có một khoảng thời gian hoàn toàn mất đi công việc, đoạn này chủ yếu là để viết tình cảm nam nữ chính từ dưới hoàn cảnh khó khăn đi lên.
Khi viết đến đây, có lẽ tác giả nhận ra rằng nhân vật phản diện quyền lực cao quá mà không ai có thể kiểm soát.
Lúc này, nữ chính Tô Nguyễn xuất hiện, cô đi tìm nhân vật phản diện, bắt đầu tấn công bằng lời nói, sau đó Quý Việt Châu đã bị thuyết phục nên buông tha nam nữ chính.
Sau khi bị thuyết phục, nhân vật phản diện cũng đã hết vai, mấy chục chương tiếp theo đều là cuộc sống ngọt ngào của nam nữ chính sau khi vượt qua nguy cơ lớn nhất.
Lúc trước khi Thời Ngu đọc đến đoạn này cô chỉ muốn nói hai chữ “thái quá” lặp đi lặp lại trong đầu.
Tên chó chết này không có tiền đồ gì cả, sao không dùng đến vũ lực? Chẳng phải nên theo đuổi mãnh liệt sao? Thảo nào anh chỉ có thể làm một nhân vật phản diện không có vợ.
Thời Ngu nghĩ tới đây, hận sắt không thành thép nhìn chằm chằm vào Quý Việt Châu.
Quý Việt Châu cảm nhận được ánh mắt của Thời Ngu, quay đầu lại nhìn cô: “Nhìn gì? Đi lâu như vậy mới trở về, làm gì vậy?”
Lúc này Thời Ngu mới hoàn hồn, kéo cánh tay anh lại: “Em lỡ bắt nạt người ta rồi.”
Trong lúc nói chuyện, Thời Ngu vẫn đang nhìn vào mắt Quý Việt Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận