Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 283: Tinh Thần Sắt Thép

Lúc này trợ lý Trương đang ngồi trên xe ô tô cùng Quý Việt Châu trở về biệt thự.
Đáng lẽ bọn họ phải đi công tác ở châu u một tuần, nhưng Quý Việt Châu ngày nào cũng nôn nóng muốn trở về, không ngừng dồn nén thời gian, để mau chóng thương nghị xong tất cả kế hoạch, họ phải hoạt động liên tục, cuối cùng cũng thành công và hoàn thành mọi công việc trong vòng năm ngày.
Sau khi hoàn thành công việc hai người hầu như không nghỉ ngơi, trực tiếp lên máy bay về nước, có thể tưởng tượng họ mệt mỏi đến mức nào.
Lấy bản thân Trợ lý Trương làm ví dụ, trong năm ngày qua cậu không được nghỉ ngơi quá năm giờ mỗi ngày, mà Quý Việt Châu còn ít hơn, bởi vì anh còn phải dành thời gian đi hội đấu giá mua quà cho Thời Ngu.
Thế nhưng, Trợ lý Trương nhìn Quý Việt Châu từ gương chiếu hậu, trong lòng nghĩ rằng cơ thể ông chủ chắc chắn được làm từ sắt thép! Tại sao lúc này vẫn tràn đầy tinh thần, sung sức như vậy!
Mà bản thân Trợ lý Trương đã sắp không mở được mắt, liên tục bôn ba di chuyển và chênh lệch múi giờ giữa Châu u và nước Hoa khiến tinh thần cậu căng thẳng đến cực độ.
Ngài Quý: tinh thần sắt thép, sung sức đang ngồi ở ghế sau, cúi đầu nhìn điện thoại di động, trên điện thoại di động là hình ảnh Thời Ngu thò đầu từ trên cây trong “Làm việc đi”.
Ở bên cạnh anh là hơn mười hộp quà lớn nhỏ khác nhau, đây là anh ở các hội đấu giá khác nhau mua được, chuẩn bị đưa cho Thời Ngu.
Chỉ cần nghĩ đợi một chút nữa là có thể nhìn thấy hoàng yến nhỏ của anh, Quý Việt Châu không khỏi nở ra một nụ cười.
Đã năm ngày trôi qua, cô có lẽ đã hết giận rồi chứ? Cho dù còn có chút tức giận, nhìn thấy nhiều quà như vậy, tâm trạng cũng sẽ tốt hơn một chút, nếu vẫn không được thì anh để cho cô nhổ vài sợi tóc cho cô bớt giận cũng được.
Dù sao cô còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện, anh nên bao dụng và nhẫn nhịn hơn.
Cứ nghĩ như vậy, chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cửa biệt thự.
Bởi vì lần này Quý Việt Châu mang về quá nhiều hộp quà, Trợ lý Trương và tài xế đều xuống xe hỗ trợ bê hộp quà vào trong biệt thự.
Vào trong biệt thự, bên trong rất trống trải, vắng vẻ, bây giờ đã là tám giờ tối, theo thói quen của Thời Ngu, bây giờ hẳn là ở dưới lầu xem ti vi hoặc là nằm ở ngoài vườn hóng gió.
Nhưng Quý Việt Châu mang theo hai người vào cửa, lại chỉ thấy dì đang bận rộn trong phòng khách, thấy anh về lập tức dừng lại cung kính chào: “Ngài Quý.”
Quý Việt Châu bỗng nhiên có dự cảm không tốt, anh hỏi: “Thời Ngu đâu?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận