Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 243: Tham Lam

Sau này, thói quen cũng hình thành, khi Thời Ngu đi quay phim mà Quý Việt Châu đi làm, hai người sẽ thỉnh thoảng trò chuyện trên Wechat.
Bất kể cô chia sẻ cái gì, Quý Việt Châu đều sẽ trả lời cô.
Nhưng trưa hôm nay sau khi Thời Ngu chia sẻ hiện trường hôn lễ còn gửi câu “Đám cưới nhà giàu quả nhiên thú vị”, Quý Việt Châu đã suy nghĩ rất nhiều rồi cố ý không trả lời cô.
Anh hy vọng Thời Ngu có thể hiểu được thái độ của anh đối với chuyện này.
Thế nhưng cả buổi chiều Thời Ngu không gửi tin nhắn nào cho anh nữa.
Cô ấy có buồn không? Hay đây là sự phản kháng của cô bé đối với anh? Không biết vì sao, Quý Việt Châu lại nhớ tới đôi mắt sáng lấp lánh lại tràn đầy chờ mong khi nhắc tới “đám cưới nhà giàu” tối hôm qua.
Quý Việt Châu thừa nhận rằng anh rất thích đôi mắt của cô, mỗi lần khi cô dùng ánh mắt dạt dào tình yêu dành hết cho anh, anh đều muốn thực hiện tất cả nguyện vọng của cô.
Nhưng vì sao cô lại tham lam như vậy? Giữa hai người chỉ là quan hệ tiền: hàng, anh cũng đã cho cô rất đầy đủ.
“Anh Quý, anh sao vậy, tâm trạng không tốt sao?” Bạch Lê Phong tò mò hỏi.
Sau khi cuộc họp chiều nay kết thúc, hắn biết Quý Việt Châu sẽ đến dự đám cưới của Quý Dung Dung, liền mặt dày không biết xấu hổ đi theo.
“Cách xa tôi một chút.” Quý Việt Châu ngước mắt lên, ánh mắt anh lạnh như băng.
Bạch Lê Phong bị hoảng sợ, xoa xoa hai cánh tay đang nổi da gà, thức thời ngồi sát ra cửa xe, đầu quay nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lúc này xe đã lái vào trang viên, từ trong xe nhìn ra bên ngoài, toàn bộ trang viên đều được dùng hoa tươi và bóng bay điểm xuyết, bài trí như truyện cổ tích.
Sau những nghi thức hôn lễ vào buổi trưa, tất cả các phương tiện truyền thông đều đã rời đi, bữa tiệc tối mới là bữa tiệc quan trọng.
“Thật sự là tiện nghi cho Quý Dung Dung, nếu biết sớm em đã cho người đến phá hỏng cái hôn lễ này của cô ta.” Bạch Lê Phong nhỏ giọng nói thầm, lúc trước hắn đã len lén điều tra thời thơ ấu của Quý Việt Châu, vậy nên bây giờ rất ghét bỏ hai anh em Quý Dung Dung và Quý Việt Lâm.
Tại sao không ghét Quý Quang Viễn? Bởi vì hắn cảm thấy Quý Quang Viễn là người chết rồi.
Quý Việt Châu vẫn nhíu mày nhìn điện thoại di động, cũng không thèm nhìn ra ngoài cửa sổ một giây nào.
Chiếc xe nhanh chóng dừng lại, nhân viên lại tiến lên nghênh đón.
Quý Việt Châu thở phào nhẹ nhõm, nói với trợ lý Trương ngồi ở ghế phụ: “Liên hệ với cô ấy, bảo cô ấy xuống.”
“Cô ấy” này không cần phải nói cũng biết.
“Vâng, Quý tổng.” Trợ lý Trương cung kính đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận