Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 134: Em Nhớ Anh

Ngu mỹ nhân ăn thịt người: Anh trai ơi, em nhớ anh
Quý Việt Châu ở đầu bên kia vẫn đang dự bữa tiệc, hơn nữa lại chênh múi giờ, nên lúc này ở bên kia vẫn là giữa trưa.
Quý Việt Châu hơi nhếch khóe miệng, trả lời cô: “Đang làm cái gì vậy?”
Ngu mỹ nhân ăn thịt người: Em đang nằm trong vườn để hóng mát, nếu anh ở đây thì tốt, em muốn ôm ôm
Hoàng Yến nhỏ thật sự là quá mức dính người, khiến cho Quý Việt Châu có chút khổ não.
“Anh Quý, đang nói chuyện phiếm với bạn gái sao?” Bạch Lê Phong ngồi bên cạnh anh nghiêng đầu tò mò hỏi.
Hắn là bạn bè của Quý Việt Châu đã quen biết nhau bốn năm ở nước ngoài, hoặc nói chính xác hơn nữa là hắn quấn lấy Quý Việt Châu, muốn anh trở thành bạn của mình.
Lần đầu gặp bọn họ gặp mặt, lúc ấy Bạch Lê Phong bị người nước ngoài đánh, Quý Việt Châu đúng lúc đi ngang qua, đương nhiên anh không phải loại người sẵn sàng giúp đỡ người khác.
Vốn là anh muốn trực tiếp đi ngang qua, không nghĩ tới mấy người nước ngoài kia lại nghĩ anh là đồng bọn của Bạch Lê Phong, vì thế anh bắt buộc phải ra tay đánh mấy tên kia.
Kết quả lại bị tên dính người này bám theo.
Bạch Lê Phong cũng không sợ khuôn mặt lạnh lùng của Quý Việt Châu, cả ngày gọi câu anh Quý ơi, anh Quý à, cứ đi theo phía sau anh hy vọng Quý Việt Châu có thể dạy cho hắn võ công của Trung Quốc.
Việc đó đã thành công khiến hắn trở thành bạn tốt nhất của Quý Việt Châu.
Nói là bạn bè thì không giống lắm, mà giống em trai ngưỡng mộ sùng bái anh trai hơn.
Bản thân Quý Việt Châu thì phủ nhận điều này.
Thật ra Bạch Lê Phong của Bạch gia là người nước Hoa, chỉ là mấy chục năm trước đã đến nước A để phát triển, bây giờ cả gia đình đều đang bám rễ sâu, lá tươi tốt nên không có ý định trở về nước Hoa.
Cho nên lúc trước Quý Việt Châu nói muốn về nước phát triển, hắn là người đầu tiên không đồng ý, đáng tiếc Quý Việt Châu kiên quyết không thèm để ý cái nhìn của hắn.
Lần này Quý Việt Châu đến nước A bàn chuyện làm ăn, Bạch Lê Phong đương nhiên phải đến mời cơm.
“Đừng nhìn lung tung.” Quý Việt Châu mặt vô cảm khóa màn hình điện thoại lại.
Bạch Lê Phong vừa nhìn, phát hiện ra điều thú vị: “Anh Quý, anh không phủ nhận, anh thật sự có bạn gái à? Cho nên viên kim cương hồng phấn tối hôm qua anh mua không phải tặng Quý Dung Dung ngu xuẩn, mà là tặng cho bạn gái đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận