Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 312: Nếu…

Thời Ngu cảm thấy kỳ lạ, cô cau mày: “Ngài Quý, giữa chúng ta đã kết thúc rồi, hơn nữa anh đã quên rồi sao? Lúc trước chính là anh nói chơi đùa mà thôi.”
Thời Ngu không thể không lấy ra những lời này để khuyên can anh lại.
Nhưng Thời Ngu không ngờ rằng sau khi nói xong, Quý Việt Châu cũng không nói gì, chỉ là ngước mắt nhìn cô không chớp, hốc mắt có chút đỏ hồng.
Thời Ngu ngay lập tức nhớ tới đôi mắt long lanh ánh nước của Quý Việt Châu trong cuộc gọi video lần trước.
Chuyện gì đang xảy ra vậy, sao cô lại khiến cho người ta khóc rồi.
Trời đất chứng giám, cô rõ ràng chưa nói cái gì mà?
Trên mặt Thời Ngu hiện lên một chút bất lực: “Ngài Quý, anh có thể nói lý lẽ được hay không, rõ ràng là chính miệng anh nói chơi đùa mà thôi…” Khóc không thể giải quyết được vấn đề.
“Thời Ngu, em rốt cuộc có tim hay không!” Quý Việt Châu còn chưa dứt lời, hốc mắt đã đỏ bừng cắt ngang cô: “Đúng vậy, lúc trước anh nói chỉ là chơi đùa mà thôi, nhưng em có thể nói lý lẽ được không, em cảm thấy anh thật sự đang chơi đùa với em sao?”
“Nếu chơi đùa với em, anh sẽ để mặc cho em trèo lên đầu anh nhổ tóc à? Nếu chơi đùa với em, anh sẽ vì một câu chiến tranh lạnh của em suốt đêm ngồi xe năm tiếng đi tìm em, chỉ vì lo lắng cho em ở đó bị tổ chương trình bắt nạt? Nếu chơi đùa với em, anh sẽ về nhà mỗi đêm chỉ vì để có thể ngủ với em sao?”
Quý Việt Châu mạnh mẽ nắm chặt cổ tay cô, kéo cô lại gần: “Em bảo anh nói đạo lý, Thời Ngu rốt cuộc ai mới là người đang không nói đạo lý?”
Rõ ràng anh đang chất vấn cô bằng giọng điệu rất hung dữ, nhưng bên trong hốc mắt anh tất cả đều là nước mắt.
Thời Ngu cũng không ngờ tới anh thật sự sẽ khóc.
Một lúc lâu sau, cô mới sắp xếp lại ngôn ngữ nói: “Anh, anh bình tĩnh lại một chút, lúc trước khi chúng ta ở bên nhau, tôi quả thật cố ý giày vò anh một chút, nhưng tôi vẫn cho rằng hai chúng ta đều là con người có nhu cầu riêng, hơn nữa lúc bắt đầu anh coi tôi là tình nhân, cái này tôi nói không oan uổng anh chứ?”
“Đây là lỗi của anh, nhưng khi đó anh tìm tình nhân chỉ vì muốn có một khiên chắn, đêm đó vốn không định sẽ xảy ra chuyện gì, anh không có chút hứng thú nào đối với phụ nữ.” Nói đến đây, Quý Việt Châu còn dừng một chút.
Thời Ngu nhớ tới lần Tô Nguyễn bị lời nói của anh từ chối, và Kẹo dẻo gấu bị vệ sĩ ném ra ngoài, cô cũng tin vào lời này của anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận