Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 52: Anh Đến Đón Em À?

So sánh với nhau, Thời Ngu bên này sẽ yên tĩnh hơn nhiều, cô cùng chuyên gia trang điểm nói chuyện một lát sau đó cô liền ngáp một cái rồi chìm vào giấc ngủ luôn.
Lúc tận thế, bởi vì phải cảnh giác với các thú biến dị có thể phát động công kích bất cứ lúc nào, thời gian ngủ trung bình mỗi ngày của Thời Ngu không quá năm giờ.
Cho nên sau khi trở về thế giới hòa bình, việc cô thích làm nhất chính là ngủ, giống như muốn bù đắp cho ba năm ngủ thiếu vậy.
Chờ trang điểm xong, Thời Ngu mới được gọi dậy đi thay quần áo, có trợ lý Trương toàn năng sắp xếp, những món đồ lớn nhỏ trong này đều có thể tùy ý để cô lựa chọn.
Cô từ chối mặc váy màu trắng và màu đỏ ưa thích, đêm nay nữ chính sẽ mặc đầm màu trắng vậy nên sẽ bị đụng màu, nếu mặc màu đỏ ở yến tiệc sinh nhật của người khác thì lại quá mức kiêu ngạo, Thời Ngu thay chính là một chiếc váy màu xanh lá cây vừa rồi cô đã tự mình chọn trước.
Không phải là loại váy công chúa truyền thống với phần cúp ngực mà là kiểu váy lụa mỏng xếp nếp. Chất liệu có lẽ là được làm thủ công, tuy có rất nhiều màu sắc nhưng cô lại chọn cái màu xanh, vừa có điểm nhấn, lại thẩm mỹ sang trọng.
Màu xanh phối hợp với làn da trắng nõn của Thời Ngu quả thực có thể nói là thanh tao thoát tục, kết hợp với khuôn mặt diễm lệ lại càng nổi bật cực điểm.
Ngay khi Thời Ngu vừa mới thay xong đi ra, phòng trang điểm truyền đến tiếng hít thở sững sờ ngạc nhiên, cô mỉm cười không ngờ còn nghe được hai tiếng hét.
Chờ stylist cùng các trợ lý phản ứng lại, mới ngượng ngùng tiến đến, mấy người vây quanh Thời Ngu sửa soạn lại cho cô.
Mãi đến năm giờ rưỡi chiều, tạo hình tổng thể của Thời Ngu mới hoàn toàn làm xong.
Xe đón cô cũng đã tới, váy của cô không xòe hay có cúp ngực nên có thể di chuyển dễ dàng, cô đi giày cao gót rất nhanh đã ra đến cửa, nhưng khoảng cách nhỏ này khiến cho bao nhiêu ánh mắt nhìn cô chăm chú.
Mở cửa xe, ở trong ghế xe rộng rãi, người đàn ông mặc âu phục màu đen đang đọc báo tài chính trên máy tính bảng, nghe được giọng nói hơi nghiêng đầu.
Thời Ngu sững sờ một lúc rồi mới bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ: “Anh, anh đến đón em à?”
Sau khi Thời Ngu lên xe, xe nhanh chóng lăn bánh, lúc này ba người Quý Dung Dung cũng đã gần hoàn thiện tạo hình, bây giờ định mang theo stylist về nhà cũ để hoàn thiện nốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận