Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 262: Lồng Giam Lộng Lẫy

Anh quả thật đã nói ra những lời không dễ nghe, nhưng anh cũng rất nghiêm túc nói không đồng ý chấm dứt, Thời Ngu là một người thông minh, coi như là vì tiền, vì tài nguyên, chờ sau khi cô suy nghĩ rõ ràng, cũng nên biết đâu là sự lựa chọn đúng đắn.
Đúng vậy, cả hai đều lùi lại một bước, cho dù cô không thích anh, cô cũng nên thích tiền của anh.
Bản thân Quý Việt Châu cũng không nhận ra rằng anh đã hạ thấp điểm mấu chốt vì Thời Ngu đến mức nào.
Chỉ là anh đang cố tình lờ đi sự hoang mang và bối rối không thể giải thích được từ trong trái tim.
Dường như có điềm báo rằng anh sẽ mất đi thứ gì đó.
Quý Việt Châu ba tuổi đã mồ côi mẹ, mười tuổi đã bị ba bỏ rơi, nhưng anh chưa từng có cảm giác mất mác, cho đến hôm nay, anh cũng đã biết được cảm giác bị bỏ rơi là như thế nào.
Trên đường trở về biệt thự, cả hai vẫn duy trì tư thế này, nhưng sau khi Quý Việt Châu nói câu “Anh không đồng ý”, cả hai đều không nói gì.
Đến khi về đến biệt thự, vẫn là Thời Ngu chủ động tiến lên hôn anh: “Ngài Quý.”
Quý Việt Châu dường như thái độ thay đổi đột ngột của cô làm cho sững người, sau đó nhanh chóng vui mừng, ôm cô lên, mạnh mẽ hôn.
Động tác của anh rất mãnh liệt và thô lỗ, có lẽ là bởi vì suy nghĩ quá loạn, cả đường đi tức nghẹn không có chỗ nào phát tiết, tất cả bây giờ đều biến thành dục vọng đối với cô.
Quý Việt Châu cảm thấy có thể cô đã nghĩ thông suốt, nghĩ thông suốt là được rồi.
Chim hoàng yến nhỏ muốn thoát khỏi chủ của nó, nhưng nó đã sớm quen với chiếc lồng giam lộng lẫy dệt vào lụa tơ vàng, quen với quần áo trang sức tinh xảo xinh đẹp, làm sao nó có thể tự mình bay ra khỏi lồng chim, sống một mình trên bầu trời đây?
Những lời hôm nay là lỗi của anh, sau này anh nhất định sẽ đối xử với cô tốt hơn, để cô quên đi chuyện cãi vã ngày hôm nay.
Hai người hôn nhau một đường về phòng, Quý Việt Châu đẩy cô ngã xuống giường, rõ ràng nụ hôn vừa nãy rất kịch liệt, nhưng lúc này lại nhớ rõ rằng phải cẩn thận đừng đẩy cô quá mạnh, khiến cô đau đớn.
Từ trước đến nay cô luôn yếu đuối, đến lúc đó lại muốn mắng người.
Động tác này vốn là bản năng, nhưng khi anh phản ứng lại, Quý Việt Châu không hiểu sao lại cảm thấy có chút khó chịu, giống như anh thật sự không thể làm gì được nếu không có cô.
Rõ ràng anh mới là kim chủ, nhưng hoàng yến nhỏ hết lần này tới lần khác muốn chạy trốn, cô không phải rất thích anh sao? Cơn giận dâng lên hóa thành các động tác kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận