Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 264: Không Ai Chịu Thua Ai

“Chẳng lẽ anh muốn tôi nói một trăm lần lời này sao, quan hệ giữa chúng ta đến đây kết thúc, một người đàn ông cao lớn như anh cứ lèm nhèm như vậy làm cái gì, chỉ là tôi đưa ra lời đề nghị chấm dứt trước thôi sao?”
Quý Việt Châu như nắm được điểm mấu chốt: “Em cảm thấy anh không đồng ý là bởi vì em đưa ra đề nghị trước? ”
“Đương nhiên rồi, chẳng lẽ bởi vì anh thích tôi cho nên mới không chịu chấm dứt?” Thời Ngu hỏi với vẻ mặt đương nhiên.
Thời Ngu cũng không cảm thấy Quý Việt Châu thích mình, tên chó này tuy rằng được cô huấn luyện cũng rất nghe lời, nhưng cô biết, người này thật sự không có chút cảm xúc của một người bình thường.
Anh ngay cả khi bị Quý Quang Viễn và Quý gia làm tổn thương nhiều lần, nhưng lại không có bất kỳ sự oán giận nào, lúc nhắc tới Quý gia lại như người xa lạ.
Thời Ngu giỏi nhất là diễn xuất, hiểu nhất là quan sát cảm xúc, chứ đừng nói Quý Việt Châu không phải diễn viên giỏi, anh thậm chí còn không thèm diễn.
Vì vậy Thời Ngu có thể thấy rõ rằng anh không quan tâm đến mọi người, mọi việc anh làm đều phù hợp với thói quen của thế tục.
Một người ngay cả oán hận cũng không có, đương nhiên cũng sẽ không có thích.
Quý Việt Châu nhiều lắm cũng cảm thấy Thời Ngu là một người thú vị, có lẽ anh vẫn còn muốn khám phá cảm xúc “thích” trong thế tục là như thế nào, giống như anh giả vờ “oán hận” vậy.
Thời Ngu nghĩ như vậy, cho nên cô vẫn luôn cảm thấy mình đang cùng Quý Việt Châu chơi trò yêu đương, ai cũng có được thứ mình cần, không ai mắc nợ ai.
“Ngài Quý, không phải anh lúc sáng đã nói chỉ muốn chơi đùa mà thôi sao? Hiện giờ tôi không muốn chơi, nếu anh thích chơi thì đi mà kiếm người khác.” Thời Ngu thản nhiên nói.
Quý Việt Châu lại bị thái độ của cô chọc tức: “Thời Ngu! Nếu em nói một hai lần thì anh sẽ chỉ cho rằng em đang đùa mà thôi, nhưng mà em nói ba lần, em sẽ không còn cơ hội nữa. ”
“Chấm dứt, chấm dứt, chấm dứt.” Thời Ngu ghét tên đàn ông chó này, còn cố ý lặp lại ba lần, vênh mặt lên: “Bây giờ đủ chưa? ”
Quai hàm Quý Việt Châu cắn chặt, yết hầu vẫn lăn lên xuống, lồng ngực phập phồng liên tục.
Hai người nhìn nhau, không ai chịu thua ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận