Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 213: Chiêu Cũ

Nếu bây giờ anh thực sự coi Tô Nguyễn là Ánh Trăng Trắng, thì anh cũng không có khả năng nói dối trước mặt tình nhân thế thân Thời Ngu này.
Tên đàn ông chó này không tìm thế thân cho ánh trăng sáng, Thời Ngu nhìn anh giờ lại thuận mắt hơn nhiều.
Quý Việt Châu nhận thấy vẻ mặt cô thả lỏng, vươn tay ra nhéo má cô: “Thế nào, bây giờ em yên tâm chưa?”
“Coi như anh vượt qua cửa ải!” Thời Ngu cười tủm tỉm gật đầu.
Nói cho cùng thì chỉ là Hoàng Yến nhỏ quan tâm đến anh quá nhiều, Quý Việt Châu thở dài trong lòng, không cần Thời Ngu giải thích mà tự tìm lý do hợp lý cho hành vi của cô.
“Động một tí đã kéo người vào danh sách đen, làm như không quen biết, về sau có thể hỏi trước rồi mới quyết định hay không?” Tha thứ thì tha thứ, nhưng Quý Việt Châu tự nhận mình vẫn là người có nguyên tắc, nên chuyện dạy dỗ, nói đạo lý không thể thiếu.
Thời Ngu không để ý đến khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc của anh mà cứ dụi dụi vào, ngọt ngào làm nũng: “Đương nhiên em quen Ngài Quý rồi!”
Quý Việt Châu: … Dụi đến nỗi trái tim anh mềm nhũn, còn dạy dỗ thế nào nữa?
“Hơn nữa ai bảo cô ta, hôm qua há mồm ra ngậm miệng vào chính là đàn anh Quý, đàn anh Quý, giọng điệu làm như hai người rất thân thiết, em tuổi còn nhỏ không quen biết anh sớm như vậy, chẳng lẽ là lỗi của em sao?” Thời Ngu đáng thương nói.
Quý Việt Châu chỉ cho rằng là cô thật sự rất yêu mình, thậm chí còn muốn sớm quen biết với anh, đây không phải là yêu anh thì là cái gì?
Quý Việt Châu lại dỗ dành cô: “Vậy sau này cô ta lại gọi như vậy, anh để cho cô ta không được gọi nữa, bảo với cô ta, nếu lại gọi tiếp như vậy thì đừng trách anh đi liên hệ với Tô Tiến dạy dỗ lại.”
“Tô Tiến là ai?”
“Ba cô ta.”
Thời Ngu lập tức lại cười ra tiếng, mặt mày cong, lấp lánh tràn đầy sao: “Em nhớ kỹ rồi!”
Cô đưa tay xoa đầu Quý Việt Châu, thầm nghĩ: Chó ngoan!
Đương nhiên là cô không dám nói ra ngoài rồi, nếu không sẽ bị ném ra ngoài ngay lập tức.
Quý Việt Châu nắm lấy bàn tay đang làm loạn của cô: “Bây giờ hết tức giận chưa? Còn dám bừa bãi chặn người nữa không?”
“Em sai rồi, em sai rồi.” Thời Ngu lại một lần nữ sử dụng thủ đoạn cũ, dính lên người anh, hôn từ mắt cho đến khóe môi, giống như là con thú nhỏ đang lấy lòng chủ nhân.
“Anh đi tới đây chắc vất vả lắm, em thật sự rất thích anh, anh tốt với em quá đi.”
Vừa dính người vừa dùng miệng hôn lại còn có giọng nói ngọt ngào với những lời tốt đẹp văng vẳng bên tai.
Quý Việt Châu bất động mặc cô làm loạn trên người mình: “Vẫn dùng chiêu cũ này à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận