Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

Chương 273: Mê Mệt

Hơn nữa trước kia Quý Việt Châu không muốn kết hôn là bởi vì anh thấy không cần thiết, anh theo bản năng kháng cự khi Thời Ngu nhắc tới kết hôn, cũng chỉ là bởi vì anh cảm thấy Hoàng Yến nhỏ có tâm tư dư thừa.
Nhưng nếu kết hôn có thể làm cho cô hạnh phúc, có thể làm cho cô an tâm vĩnh viễn ở lại bên cạnh anh, còn có phương pháp nào tốt hơn đây?
Hơn nữa Thời Ngu nói rất muốn nhìn hôn lễ nhà giàu như thế nào, toàn thành phố Bắc kinh còn có ai có tiền hơn anh? Anh có thể cho cô một đám cưới xa hoa và hoành tráng nhất khiến tất cả mọi người ghen tị.
Chim hoàng yến nhỏ sẽ luôn luôn bị trói buộc xung quanh anh.
Quý Việt Châu thậm chí có chút hối hận vì sao anh lại không nghĩ ra biện pháp này ngay từ đầu, rõ ràng Thời Ngu đã ám chỉ điều đó từ khi lấy ra đôi nhẫn.
Nghĩ tới đây, Quý Việt Châu vừa kích động vừa háo hức muốn thử, anh biết Thời Ngu bây giờ đang tức giận, đợi đến khi anh đi công tác nước ngoài trở về rồi mang cho cô nhiều quà hơn, cô có lẽ sẽ hết giận.
“Anh Quý, anh đang nghĩ cái gì vậy?” Bạch Lê Phong cười hì hì tiến đến: “Khuôn mặt dịu dàng như vậy, nhất định là nghĩ đến chị dâu của em đúng không?”
Không sai, tuy rằng Quý Việt Châu không cho hắn gọi Thời Ngu như vậy, nhưng Bạch Lê Phong tối hôm qua đã tận mắt nhìn thấy cách thức ở chung của hai người, lập tức cảm thấy chức vị chị dâu này đã được xác định.
Dù sao thì hắn cũng chưa từng thấy Quý Việt Châu kiên nhẫn nói chuyện với ai như vậy.
Còn về phần Quý Việt Châu thề son sắt nói cái gì mà chơi đùa mà thôi, Bạch Lê Phong một chữ cũng sẽ không tin.
Người khác có lẽ không biết, nhưng Bạch Lê Phong quen biết Quý Việt Châu nhiều năm như vậy, còn có thể không hiểu tính anh sao, trong mắt anh Quý của hắn ngoại trừ công việc chính là công việc, nếu không cũng không rảnh chơi đùa với người khác?
“Haizz, tối hôm qua anh và chị dâu bỏ em lại mà về, cũng không thông báo cho em một tiếng, quá bất nghĩa.” Bạch Lê Phong nói xong bĩu môi: “Chậc, em ở đó đã chọc Quý Dung Dung sắp tức giận khóc, cũng không ai phát hiện mà khen em một câu.”
Quý Việt Châu vuốt ve chiếc nhẫn mang theo ngón trỏ: “Khi đó cô ấy mệt. ”
Quý Việt Châu biết cô sợ phiền toái nhất, không thích ứng phó với những người đó.
“Chậc.” Bạch Lê Phong bị dáng vẻ này của anh làm cho nổi da gà.
Trước kia hắn cũng không thể tưởng tượng được Quý Việt Châu khi yêu đương lại mê mệt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận