Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 613: Vẻ đẹp của toán học

Chương 613: Vẻ đẹp của toán họcChương 613: Vẻ đẹp của toán học
Chương 613: Vẻ đẹp của toán học
Nói đến đây...
Lâm Huyền còn có cái gì đó không hiểu?
Bản thân của thời không này, lợi dụng Í nghịch tự thời gian] mà [ thần] lưu lại, hợp thành vũ khí luật nhân quả [đường thế giới] này.
Còn hòm thư thời không, cũng là bản thân thứ nhất, dùng thủ đoạn nào đó, đem lực lượng nào đó của [thần] tiến hành hợp thành, tạo thành [ hòm thư thời không] ."Nói cách khác... Chúng ta thật ra cũng đã gặp không chỉ một lần. Lâm Huyền cũng đã nghĩ thông rồi."
Tại sao luôn cảm giác lúc người quan sát nói chuyện với mình, sẽ có một loại cảm giác quen thuộc không hiểu sao vậy chứ?
Đây là một loại cảm giác nói không nên lời.
Thật sự giống như nhận thức của hai người lúc trước.
Xem ra, hai người cũng coi như là quen biết đã lâu, cho nên ngữ khí lúc nói chuyện của người quan sát đối với mình rõ ràng khác với những người khác.
"Dù sao cũng không nhiều, chúng ta chỉ từng thấy qua 14 lần mà thôi."
"Là ngươi đưa hòm thư thời không cho ta ư? Chúng ta đã từng có quan hệ rất tốt sao?" Người quan sát mặt không biểu cảm nhìn Lâm Huyền: "Không... Là ngươi lừa lấy từ chỗ ta."
"Không thể không nói... Ngươi rất có trí tuệ, ngươi là sinh mạng thể đầu tiên từng lừa gạt [ thần] trong mười mấy tỷ năm trở lại đây."
"Trước đó, ta với tư cách là Văn Minh cao cấp, là khinh thường đối với hoạt động cảm thức nội tâm như các ngươi. Nhưng khi ban tặng cho ngươi, từ đó về sau, ta đối mặt với bất cứ Văn Minh cấp thấp nào, đều sẽ chủ động cảm thức tư tưởng cùng hoạt động tâm lý của bọn hắn."
Lâm Huyền có chút kinh ngạc.
Chỉ số thông minh của mình cũng thật là lợi hại, vậy mà đã từng lừa gạt được [ thần] ! Cũng khó trách hiện tại [thần] trở nên cẩn thận như vậy, cũng bắt đầu buông cái giá xuống, bắt đầu đọc đến suy nghĩ nội tâm của người khác.
Khu khụ.
Lâm Huyền nghe vậy có chút xấu hổ, tranh thủ đi xa một chút.
Tránh đến cuối cùng anh chàng này này hưng sư vấn tội (*nghĩa đen là phát động quân đội để hỏi tội/ chỉ tội đối phương; còn cách dùng chung thì để chỉ việc hỏi tội/ trách hỏi ai đó; Câu này có từ thời Tống), sẽ tịch thu [ hòm thư thời không] mà mình thu hoạch được.
"Nhân loại... Chúng ta có quy củ làm việc của chúng ta, thứ này ta sẽ không tịch thu."
"Ồ... Được thôi, cảm ơn."
Lâm Huyền bất lực.
Đối mặt với [thần] có thể cảm thức được suy nghĩ trong đầu của người khác, thật sự là không có cách nào.
Tư tưởng hoàn toàn bóc trần, hoàn toàn không có khả năng lừa gạt.
Thật ra Lâm Huyền rất ngạc nhiên, bản thân của thời không thứ nhất là làm thế nào lừa gạt được không hòm thư từ chỗ hắn, nếu như biết cách...
Nói không chừng còn có thể lừa gạt thêm thứ tốt hơn thì sao chứt
Nhưng hiện tại trong lòng nghĩ cái gì đối phương cũng đều biết, vậy thì chắc chắn sẽ không nói với mình.
"Đã đến giờ rồi."
Người đàn ông trung niên chậm rãi đi đến Tế đàn chân lý: "Nghi thức của ham học hỏi... Chính thức bắt đầu!"
Lúc người quan sát chạy tới tế đàn cao cao, chờ đợi người ham học hỏi đến.
Dựa theo ước định.
Sau khi hắn đem đáp án nói cho người ham học hỏi biết, sẽ cho bọn hắn thời gian 10 phút tự do thảo luận, sau đó sẽ triệt để loại bỏ bọn chúng.
Hơn 800 nhà khoa học theo như trình tự xếp thành mấy đội.
Bọn hắn lúc trước đã sớm thương lượng xong rồi.
Người có vấn đề giống nhau, mọi người có thể cùng nhau đi lên.
Như vậy không những tiết kiệm được thời gian, hơn nữa thân là người đồng đạo, còn có thể cùng nhau thảo luận, chia sẻ sự vui sướng.
Nhóm đầu tiên đi lên, là 8 vị số học giả. Bọn hắn bước nhanh đi đến Tế đàn chân lý cao cao.
Sương mù mỏng manh sẽ triệt để xoá bỏ bọn chúng với nhân thế.
"Mời đưa ra vấn đề."
Một vị nhà số học dẫn đầu hỏi: "Địa Cầu các ngươi, tổng cộng có 7 nan đề toán học thế kỷ."
"Cho tới nay, [ phỏng đoán Goldbach] cùng [ phỏng đoán Poincare] hoàn toàn giải quyết xong đã được chứng minh là đúng." "Mời nói cho chúng ta biết quá trình chứng minh năm phỏng đoán còn lại..."
Nói xong.
Nhà số học này còn có chút chột dạ, nhỏ giọng nói: "Ừm... Một hơi năm người, có hơi nhiều hay không? Hay là nói, ngươi chỉ cho phép chúng ta hỏi một câu?"
Người quan sát vung tay lên: "Không sao."
Chung quanh vũ khí phiêu đãng, bắt đầu ngưng kết ra ký hiệu và chữ số rõ ràng.
Ở trên tế đàn chân lý khổng lồ.
Những ký hiệu này nhảy lên, tử mâu không ngừng lóe ra, một người tiếp một người đem năm nan đề số học còn lại giải đáp biểu thị ra quá trình.
8 vị khoa học gia không nói lời nào.
Tất cả đều tập trung tinh thần nhìn chằm chăm vào phụ đề chung quanh.
Những màn chữ này là luân hồi bày ra, bọn hắn mặc kệ trước tiên nhìn thấy đáp án của phỏng đoán nào, cũng sẽ không bỏ qua đáp án khác.
Người quan sát rất có kiên nhẫn, chưa bao giờ thúc giục bọn hắn.
Một giờ trôi đi...
Tất cả nhà số học cảm thán không thôi: "Cảm ơn ngài, chúng ta đã xem xong rồi." Người quan sát gật gật đầu: "Được, các ngươi còn có thời gian 10 phút thảo luận cuối cùng."
Ngay lập tức!
8 nhà số học đức cao vọng trọng đỉnh cao thế giới khoa tay múa chân: "Ôi trời ơillI Các ngươi nhìn thấy quá trình chứng minh phỏng đoán Riemamn rồi chứ? Quá kỳ diệu rồi! Đây là phương pháp mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ đến! Đây là góc độ mà nhân loại chưa bao giờ nghĩ đến!"
"Ai... Thật sự là học đến già mà, xem ra chúng ta vẫn bị tư duy truyền thống trói buộc, phương hướng cắt vào rất quan trọng."
"Quá thần kỳ... Đây mới là vẻ đẹp của toán học! Đáng giá! Cả đời này của ta thật sự là đáng giá!"
"Nhìn đám ngu muội vô tri phía dưới kia xem, ha ha ha! Năm mà bọn hắn sinh ra, tuyệt đối không nhìn thấy được những nan đề thế kỷ này được giải đáp, còn có tất cả quá trình chứng minh mà chúng ta đã biết!"
"10 phút sau cùng này, còn có ý nghĩa hơn so với 80 năm sống trước đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận