Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 225: Phải tranh thủ thời gian

Chương 225: Phải tranh thủ thời gianChương 225: Phải tranh thủ thời gian
Đới Sở Thiền vẫy tay với Lâm Huyền, tiến vào trong máy lượng tử.
Trong khi vẫy tay.
Máy lượng tử lóe sáng.
Lâm Huyền sờ nhãn cưới trên ngón áp út bàn tay trái của mình: "Sở Thiền, ngày mai gặp lại!"
Đới Sở Thiền cười hì hì, dường như năm tháng chưa từng để lại dấu vết trên gương mặt nàng: "Ngày mai gặp!"
Đường hầm lượng tử đóng lại...
Nụ cười trên gương mặt Đới Sở Thiền chợt vụt tắt... Trong nháy mắt, nàng rơi nước mắt lã chã.
"Thật xin lỗi, Lâm Huyền..."
"Ngày mai... Ngày mai, chúng ta... Không thể gặp lại..."
Đây là... Một bí mật của Lưu Lộ và Đới Sở Thiền.
Đới Sở Thiền đã từng trộm hỏi Lưu Lộ, nếu khiến nàng biến thành trạng thái lượng tử, như vậy, sau khi lịch sử thay đổi, nàng còn có thể biến trở lại thành một nhân loại bình thường không?
Thật đáng tiếc.
Lưu Lộ bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn nói cho Đới Sở Thiền: "Không được."
Trạng thái lượng tử tan vỡ, hết thảy vật chất và năng lượng đều sẽ tan biến ở trong đường hầm lượng tử...
Hết thảy mọi thứ đều không thuộc về bất kỳ một thời đại nào.
Lưu Lộ giải thích cho nàng: Định luật bảo toàn khối lượng, định luật bảo toàn năng lượng, công thức chuyển đổi giữa năng lượng và vật chất (E=mc^2).
Ba định luật này là định lý của vũ trụ.
Một con người cho dù có chết đi, nhưng tất cả vật chất trên người hắn còn sẽ tiếp tục tham gia vào vòng tuần hoàn chuyển hóa trên trái đất...
Xác chết của hắn sẽ bị vi khuẩn ăn mòn, tiến tới trở thành chất dinh dưỡng của thực vật, tiến tới trở thành thức ăn chăn nuôi cho động vật... Ở trong thế giới này, tiếp tục tồn tại bằng một loại hình thức khác.
Cho nên, tuy rằng hắn đã chết, nhưng vật chất và năng lượng của hắn vẫn cứ đang tham gia vòng tuần hoàn, cũng không phải hoàn toàn biến mất. Nhưng... '
Một người bị "đánh tan" thành trạng thái lượng tử, tiến hành xuyên qua thời không, sau đó tan vỡ...
Điều này đại biểu cho tất cả năng lượng và khối lượng của nàng đều không còn tồn tại trong thời không nguyên bản nữa.
Lưu Lộ rất tiếc nuối mà nói cho Đới Sở Thiền: 'Mặc dù... Ngươi trở về quá khứ giết chết Lôi Hạo Long dẫn tới lịch sử thay đổi, ngươi cũng sẽ tuyệt đối không thể sống lại trong thời không hiện tại này."
"Bởi vì đối với thời không hiện tại này mà nói... Khối lượng, vật chất, năng lượng, ... Tất cả mọi thứ của ngươi... Đều đã vĩnh viễn biến mất."
Đới Sở Thiền yêu cầu Lưu Lộ giấu kín chuyện này với Lâm Huyền!
Tuyệt đối không thể nói cho Lâm Huyền biết!
Lúc ban đầu, Lưu Lộ căn bản không đồng ý, hắn cảm thấy cần thiết phải nói chuyện này cho Lâm Huyền!
Nhưng cuối cùng...
Vẫn là Đới Sở Thiền nói năng lưu loát đã thuyết phục được Lưu Lộ: "Nếu ngươi không đi, ta cũng không đi, vậy thì thế giới này phải giao cho ai đi cứu vớt?" "Nếu ta là vợ của anh hùng, ta nhất định phải là người đầu tiên nhận nhiệm vụ làm người mang tin tức này!"
Lưu Lộ thấy được một loại khí khái anh hùng đặc biệt mà chỉ riêng Lâm Huyền mới có ở trên người Đới Sở Thiền.
Cuối cùng, hắn bị thuyết phục...
Chuyện này, Lâm Huyền trung niên cũng không biết...
"Thời... Thời gian... Giả thiết... Ngày 16... Tháng 7... Năm 20... 2021... Thành phố... Đông Hải... Đại hội... biểu dương..."
Sau khi cài đặt xong, Lưu Lộ ngẩng đầu, nhìn Lâm Huyền. Lâm Huyền gật đầu.'Khởi động máy lượng tử"
Uỳnh!
Trong đường hầm lượng tửI
Đới Sở Thiền đột ngột cảm thấy đầu óc trống rỗng! Trong đầu bất thình lình vang lên một tiếng nổ mạnh!
Toàn bộ tinh thần trong trẻo như nước!
Không gian xung quanh hoàn toàn biến mất.
Nàng dường như đang đặt mình trong ngân hà. Hàng loạt hình ảnh lướt qua trước mắt như đèn kéo quân, như máy chiếu phim. Là toàn bộ lịch sử từ khi trái đất ra đời, các vương triều thay phiên thống trị, thời đại chiến tranh khói lửa!
Loài vượn cổ ném lên trời một cái xương thú, còn chưa rơi xuống đất đã biến thành một cây giáo sắc bén!
Mấy tỷ thời gian trầm lắng ở trước mắt, chôn vùi nàng dưới đáy biển ra đời sinh mệnh!
Loại tình hình này khiến cho Đới Sở Thiền gần như không thể thở nổi.
Nàng theo tiềm thức liều mạng chới với bơi lên, ý đồ thò đầu ra khỏi mặt nước để hô hấp.
Bờ biển trong tiềm thức đứng đầy các con vật, đập vào mắt ngay chính là các loại bò sát khổng lồ kể cả voi ma mút, thậm chí còn có khủng long!
Chúng nó rậm rạp chen chúc ở bên nhau, phủ kín mặt đất.
Kéo dài cho tới tận cuối đường chân trời mà mắt thường có thể nhìn thấy!
Ở giữa hai chân và khe hở giữa đám khủng long, có đủ loại động vật như cọp răng kiếm, vượn người, thăn lần, cá sấu rồng, ...
Xuống chút nữa, sát bàn chân của chúng, mặt đất như được phủ lên một dòng nước màu đen mấp máy, đó là vô số con bọ ba thùy (sinh vật kỷ Cambri cách đây khoảng 400-500 triệu năm) và con kiến.
Trên bầu trời, mấy trăm tỉ sinh vật biết bay hình thành một lốc xoáy khổng lồ màu đen che kín không trung.
Trong nháy mắt.
Tất cả những hình ảnh này nhanh chóng thu nhỏ ngưng tụ! Tựa như trước khi vũ trụ nổ mạnh thì ngược lại co rút vào trong.
Nhanh chóng nén vào một điểm đặc biệt!"Đây là..."
"Thời gian?"
Uỳnh!
Lại là một tiếng nổ mạnh vang vọng linh hồn!
Đới Sở Thiền mở to mắt...
Phát hiện...
Nàng đang đứng trong một phòng máy điện áp.
"Phù..."
Nàng vội vàng nhìn về phía đồng hồ đeo tay của mình, số liệu trên mặt đồng hồ thể hiện thời gian trạng thái lượng tử của nàng ổn định.
"Gì chứ... Chỉ có một ít thời gian như thế sao?" "Haiz... '
Đới Sở Thiền thở dài.
Nàng giơ tay gom một nhúm tóc ra sau, dùng miệng khẽ cắn sợi dây buộc tóc trên cổ tay, buộc tóc lên thành một mái tóc đuôi ngựa tràn đầy sức sống.
"Phải tranh thủ thời gian... Tiếp theo... Ta còn có rất nhiều việc cần hoàn thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận