Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 375: Manh mối quan trọng! Buổi họp lớp! Điểm khởi đầu của tất cả 42! !

Chương 375: Manh mối quan trọng! Buổi họp lớp! Điểm khởi đầu của tất cả 42! !Chương 375: Manh mối quan trọng! Buổi họp lớp! Điểm khởi đầu của tất cả 42! !
Chương 375: Manh mối quan trọng! Buổi họp lớp! Điểm khởi đầu của tất cả 42! !
Lâm Huyền lắng nghe mà không nói lời nào. Quả thực ... Quả thực có trùng hợp.
Theo cách nói Vương Hạo, trong buổi họp,'Kiêu Ngạo" sẽ phân công nhiệm vụ cho mọi người.
Động lực để mọi người hoàn thành nhiệm vụ, chính là điều mà "Kiêu Ngạo" đã hứa—"
"Chỉ cần các ngươi hoàn thành sứ mệnh, cống hiến cho tổ chức, ta có thể giúp các ngươi bù đắp những tiếc nuối!"
Việc giao nhiệm vụ này là một đối một rất riêng tư bí mật.
Thông tin không được chia sẻ.
Vương Hạo cũng không biết "Kiêu Ngạo" giao cho người khác những nhiệm vụ gì. Nhưng nhiệm vụ của Vương Hạo được giao cho rất đơn giản, chỉ có hai cái, một là ở trong viện nghiên cứu, chuyên tâm nghiên cứu, làm thí nghiệm. Hai là về Trung Quốc tổ chức buổi họp lớp.
Lâm Huyền đã viết như vậy trong sổ tay.
Nhưng sau khi Vương Hạo nhìn thấy, liền sửa lại chút: 'Họp lớp cũng tính là nhiệm vụ sao? Điều này cũng là ta vô tình nhắc tới, nói ta không chuẩn bị tổ chức nữa, hăn liền thuận nước đẩy thuyền bảo ta tiếp tục tổ chức. Chắc không tính là một nhiệm vụ như ngươi viết chứ?"
"Nhiệm vụ lớn nhất hắn giao cho ta, chắc là đến viện nghiên cứu chuyên tâm làm nghiên cứu mới đúng."
Lâm Huyền mỉm cười, không nói điều gì. Sự việc đến nước này.
Trên thế giới này làm gì có thứ gọi là ngẫu nhiên? Lâm Huyền đã kiên định tin tưởng rằng
"Ngẫu nhiên, chính là tất nhiên của tất nhiên!"
Có thể, nhiệm vụ quan trọng nhất "Kiêu Ngạo" giao cho Vương Hạo chính là tổ chức buổi họp lớp"!
Một viện nghiên cứu lượng tử lớn như vậy.
Có hay không một nghiên cứu sinh như Vương Hạo cũng không quan trọng, hắn chẳng qua chỉ là một hạt cát nhỏ, có hắn hay không có hắn, đều không ảnh hưởng đến việc tạo ra pin lượng tử.
Nhưng "buổi họp lớp" thì khác!
Nếu không có lời kêu gọi của lớp trưởng Vương Hạo/'buổi họp lớp" sẽ tuyệt đối không thể tổ chức được!
Vì vậy, mặc dù Lâm Huyền không nói ra miệng. Nhưng hắn tin chắc
Mục đích "Kiều Ngạo" để Vương Hạo tham gia "Hội tương trợ điều đáng tiếc"! Chính là muốn hắn tổ chức "buổi họp lớp" như đã định!
Mặc dù lý do này thật nực cười...
Nhưng đăng sau đó, hẳn là phải có một bí mật nào đó không thể nói cho người khác biết.
Mà bí mật này.
Nhất định lại liên quan đến 421. /.
Lâm Huyền trước tiên bảo Vương Hạo im miệng, không được nói.
Hắn cần chải vuốt mạch suy nghĩ thật rõ ràng một chút.
Kỳ thật cho tới bây giờ.
Về phương thức, tác dụng, mục đích mà Vương Hạo tham gia hội tiếc nuối giúp nhau, đều đã- hoàn †oàn rõ ràng.
Lâm Huyền dựa theo trình tự-logic chải vuốt một chút suy nghĩ đầu tiên.
Là một kỳ ngộ rất trùng hợp, Vương Hạo đã phát hiện địa chỉ Internet của hội tiếc nuối giúp nhau.
Lâm Huyền hỏi kỹ càng qua.
Nhưng Vương Hạo thật sự không ngờ rằng.
Nguyên lời nói của Vương Hạo là: "Ngươi nghĩ xem... Chúng ta mỗi ngày lên mạng lướt web, phải mở ra bao nhiêu địa chỉ Internet không hiểu ra làm sao chứ? Còn có các loại quảng cáo popup... websites kia chỉ là xuất hiện rất ngẫu nhiên, đã lâu như vậy rồi, ta thật sự không nhớ rõ làm sao mở ra được cái websites kial"
Lâm Huyền thấy hắn thật sự là nghĩ không ra, cũng đành thôi.
Giống như hắn nói.
Hiện tại người lướt web trên mạng, mỗi ngày phải mở ra quá nhiều websites bừa bãi lộn xộn, có đôi khi thật sự không nhớ nổi.
Như vậy, suy luận tiếp.
Nỗi tiếc nuối trong lòng của Vương Hạo, chính là Văn Linh.
Thời học cấp 3, nữ thần trong mộng của tất cả mọi người đều là Liễu Y Y.
Nhưng Vương Hạo, tiểu tử này vẫn rất đáng mặt bạn thân.
Hắn tự biết Liễu Y Y là hoa đã có chủ.
Cho nên đối tượng thâm mến của hắn, lại là Văn Linh...
Văn Linh bởi vì chịu sự liên lụy của cha, phải chạy ra nước ngoài, rồi lại trở về tự thú, còn phải ngồi tù.
Bạch nguyệt quang thanh xuân của mình cũng vì vậy mà hết duyên với mình, Vương Hạo cũng rất khổ SỞ, đương nhiên cũng sẽ trở thành nỗi tiếc nuối lớn nhất trong lòng. Có lẽ chỉ là nhất thời bị ma quỷ ám.
Vương Hạo đem tiếc nuối của mình viết trên websites, để lại phương thức liên lạc, nhấp vào báo danh.
Sau đó.
Hắn sẽ quên hết chuyện này.
Nhưng không ngờ rằng, qua không mấy ngày, lại thực sự nhận được bưu kiện hoan nghênh nhập hội! Ở bên trong bưu kiện còn bổ sung mật mã đối chiếu ở bên ngoài. Từ đó về sau, Vương Hạo cứ dựa theo thông báo trên websites, chuyển đổi mật mã, có được thời gian địa điểm, sau đó đi tham gia tụ hội.
Theo như lời Vương Hạo nói, thời gian tụ hội không có tính quy luật gì cả.
Có đôi khi nửa năm cũng không tụ hội một lần, có đôi khi một tháng có thể tụ hội hai lần.
Ngoại trừ tụ hội, bình thường mọi người chưa từng có bất cứ liên hệ gì.
Lão đại của bọn hắn, chính là [ ngạo mạn] , một ông lão đeo mặt nạ Einstein, trước giờ chưa từng tháo mặt nạ xuống, cũng không ai biết được thân phận thật sự của hắn. Nhưng mà [ ngạo mạn] cho tất cả mọi người sự chấp thuận.
"Chỉ cần các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ mà ta giao cho các ngươi, hoàn thành sứ mạng của các ngươi, ta sẽ sử dụng Í lực lượng thần bí] , trợ giúp các ngươi đền bù tiếc nuối trong cuộc đời của mình, bởi vì [ngạo mạn] ở trong rất nhiều chuyện liệu sự như thần."
Cho nên tất cả thành viên đối với chuyện này đều tin tưởng chắc chắn, đều cho rằng hắn thật sự có [ lực lượng thần bí] gì đó!
Đối với Vương Hạo mà nói.
Dù sao cũng không có ảnh hưởng gì đối với cuộc sống của mình.
Huống hồ [ ngạo mạn] còn giới thiệu cho hắn một phòng thí nghiệm rất tốt để nghiên cứu, hắn cũng bán tín bán nghi sáp nhập vào tổ chức này.
Vương Hạo tự nhận rằng, nhiệm vụ mà [ ngạo mạn] giao cho hắn, là để hắn ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu thật tốt.
Nhưng Lâm Huyền tin chắc rằng!
Trên thực tế, mục đích thực sự mà [ ngạo mạn] lựa chọn Vương Hạo tiến vào hội tiếc nuối giúp nhau, chính là muốn đảm bảo hăn tổ chức [ cuộc họp lớp] đúng hẹn!
Có lẽ... Đối với [ngạo mạn] mà nói.
Tổ chức [ cuộc họp lớp] lần này, là một khâu quan trọng để [ lịch sử trở về vị trí cũ] ! Ở đây phải vạch ra trọng điểm...
Lâm Huyền lúc trước đã từng phân tích qua. Mục đích thực sự của [ ngạo mạn], là đảm bảo Í lịch sử trở về vị trí cũ] , khiến cho tương lai trở lại dáng vẻ vốn có trước khi thay đổi.
Cho nền, ý nghĩ tồn tại của Vương Hạo, chính là vì để cho [ cuộc họp lớp] tổ chức đúng hạn!
Mà mỗi lần [ họp lớp] , cũng đều là thời khắc hiện tượng 42 tập trung bạo phát!
Lâm Huyền ngay lập tức như tắm gió xuân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận