Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 561: Thế giới thay đổi

Chương 561: Thế giới thay đổiChương 561: Thế giới thay đổi
Chương 561: Thế giới thay đổi
Những việc mà Liễu Y Y vừa nói, làm cho Đới Sở Thiền vô cùng sốc.
Nhưng bản thân nàng cũng đã trải qua quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng được, vì vậy trình độ tiếp nhận của nàng cao hơn so với Liễu Y Y rất nhiều.
Nàng rất nhanh chấp nhận sự thật này. Tán thành gật đầu.
"Đúng vậy... Y Y học tỷ. Sự việc như ngày hôm nay, ta cuối cùng cũng có thể đem những sự việc này nói ra rồi. . "
Đới Sở Thiền giống như đang than phiền những uất ức, đem tất cả những việc trong 'giấc mơ, cũng chính là những gì đã xảy ra trong thời không trước đó, kể hết cho Liễu Y Y nghe...
Đúng vậy.
Tất cả mọi thứ, không để lại chút nào.
Ở trong thế giới không có Liễu Y Y đó, người đàn ông nàng ngưỡng mộ, chính là Lâm Huyền, họ đã hẹn hò cùng nhau, từng đến nhà ăn tối, từng thăm bảo tàng nghệ thuật, còn đến hội trường nước Mỹ xa xôi để cổ vũ cho hắn.
Hai người tiếp xúc không nhiều, nhưng ở một hình thức nào đó, lại thu hút rất sâu sắc đối phương.
Nếu như không phải vì sự thay đổi đột ngột của thế giới.
Sau khi trở về từ "Cuộc thi đại sư toán học thế giới", cả hai có thể sẽ trở thành một cặp tình nhân thực sự, đi trên con đường mà Liễu Y Y và Lâm Huyền hiện đang đi.
"Nhưng mà... đến khi tỉnh dậy vào ngày hôm đó, toàn bộ thế giới đã thay đổi. Khi nhắc đến ngày này, Đới Sở Thiền vẫn có chút sợ hãi: "Khi tỉnh dậy... không một ai nhớ đến ta đã từng đến nước Mỹ, không một ai nhớ đến việc mà ta làm ... Thậm chí, ta đã nhiều lân xác nhận "Cuộc thi đại sư toán học thế giới" còn không được tổ chức!"
"Có rất nhiều sự thay đổi xung quanh, nhưng sự thay đổi lớn nhất ... chính là sự xuất hiện của ngươi, Y Y học tỷ"
"Sự xuất hiện của ngươi, đã thay đổi rất nhiều thứ. Trong trường lưu truyền truyền thuyết về cặp đôi chưa từng có trước đây, có thêm một hoa khôi sinh đẹp ở Đông Hải ... Ta rất ngạc nhiên với mọi thứ đang diễn ra, nhưng tất cả mọi người lại đối với những việc đấy là chuyện bình thường..."
"Đối với những người khác mà nói, thế giới này vẫn luôn như vậy, không có gì thay đổi. Ngược lại chính ta mới giống như một dị thường."
"Những sự việc xảy ra sau đó... Y Y học tỷ, ngươi chắc là biết rồi. Rất xin lỗi... Lúc đó ta đã lừa ngươi, không phải giáo viên tiến cử ta làm vũ công phụ họa cho ngươi... mà là ta xung phong đảm nhận... bởi vì.. bởi vì..."
Nói đến đây, Đới Sở Thiền cắn môi dưới, rất cẩn thận...
"Bởi vì... Ta muốn xem xem, bạn gái của Lâm Huyền học trưởng... rốt cuộc là người như thế nào..."
"Nói ra hết những điều này."
Đới Sở Thiền tự nhiên cảm thấy rất thoải mái, cười khổ một tiếng: "Dù sao, ta nên cảm ơn ngươi, Y Y học tỷ ... Những lời này ta đã giữ ở trong lòng quá lâu, cuối cùng cũng có cơ hội để nói ra—"
Đột nhiên.
Một luồng ấm áp ập đến.
Liễu Y Y ôm Đới Sở Thiền vào lòng.
Ôm nàng thật chặt.
"Xin lỗi, Sở Thiền muội muội... làm ngươi phải chịu uất ức rồi."
Đới Sở Thiền khịt khịt mũi.
Nàng vốn cho rằng mình sẽ khóc.
Nhưng...
Nàng chỉ cười, hoàn toàn không khóc.
Có thể ... là khổ tận cam lai, cuối cùng mình đã xóa sạch tội danh của Tiểu Vương
Hoặc có thể...
Là bởi vì trước đây mình đã khóc quá nhiều về vấn đề này, sớm đã rơi cạn nước mắt rồi.
Nhưng cho dù như vậy, thì có thể thay đổi được gì chứ? Lâm Huyền học trưởng chỉ có thể có một bạn gái.
Đó chính là Liễu Y Y.
Cuối cùng mình cũng chỉ là một người qua đường đã bị thời không đào thải...
Nhưng. .
Lời nói tiếp theo của Liễu Y Y.
Lại làm cho Đới Sở Thiền không thể kìm nén được nữa, tuyến lệ lập tức sụp đổi
"Sở Thiền muội muội... Lâm Huyền cần chúng ta."
Liễu Y Y nắm lấy tay Đới Sở Thiền, cười nói: "Điều mà Lâm Huyền cần ... chính là chúng ta. Là ta, là ngươi, thiếu một người cũng không được."
"Chúng ta đều không biết Lâm Huyền đang làm gì, không biết hắn đang chiến đấu với thứ gì." "Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, hắn cần chúng ta! Hắn là anh hùng của mọi người, là người đàn ông của chúng ta, chúng ta không thể để hắn đơn thương độc mã, chiến đấu một mình được nữa."
Đúng vậy.
Liễu Y Y gật đầu, khẳng định với Đới Sở Thiền đang sững sờ.
"Người đàn ông của chúng ta".
Lâm Huyền, nếu hắn đã có thể trở thành anh hùng của 1,4 tỷ người. Vậy thì, hắn cũng có thể trở thành người đàn ông của hai người phụ nữ.
Lâm Huyền 18 tuổi, gặp được Liễu Y Y.
Lâm Huyền, 24 tuổi, gặp được Đới Sở Thiền.
Liễu Y Y quyết định.
Để hai dòng thời gian khác nhau này, kết thúc tại đây.
"Đương nhiên..."
"Cùng kết thúc như vậy... còn có tất cả những thứ đã làm cho Lâm Huyền chết, làm chúng ta chia lìa, làm phá hủy thế giới!"
"Bụp!"
Liễu Y Y lấy hòm thư màu đỏ ở trong ngăn tủ ra, đặt ở bên cạnh. Kiên định nhìn Đới Sở Thiền: "Sở Thiên muội muội!"
"Chúng ta ... cũng viết thư cho chúng ta trong quá khứ nhé!". /.
Lời nói của Liễu Y Y dũng cảm mà kiên quyết.
Trong lúc đợi Đới Sở Thiền đến, nàng đã nghĩ xong toàn bộ kế hoạch.
"Sở Thiền muội muội, trước khi ngươi đến ta đã phân tích qua rồi. Nếu như ta đoán không nhầm... hòm thư màu đỏ này, là một thiết bị có thể gửi thư cho người trong quá khứi"
"Điều này nghe có vẻ rất viển vông... nhưng ngươi hãy ngồi xuống, từ từ lắng nghe suy luận của ta."
Liễu Y Y kéo Đới Sở Thiền ngồi xuống ghế sô pha.
Lấy khăn giấy đưa cho nàng lau nước mắt, sau đó bắt đầu nói ra những suy đoán của mình: "Đầu tiên, trên bức thư mà Lâm Huyền nhờ ta gửi đi đó, ngày nhận viết là ngày 8 tháng 8. Rất rõ ràng, hôm nay là ngày 17 tháng 8. Không còn nghi ngờ gì nữa bức thư đó được gửi về quá khứ"
"Nếu không... Lâm Huyền hao tổn tâm huyết làm để việc này, còn có thể có ý nghĩa gì khác chứ? Ta đoán... mục đích của Lâm Huyền, chính là thông qua việc "thay đổi quá khứ", mà tiến hành "thay đổi tương lai".
Liễu Y Y chỉ vào chính mình: "Giống như ... năm đó hắn đã cứu ta vậy. Mặc dù ta không có bằng chứng trực tiếp nào, nhưng trong thế giới nguyên bản nhất, ta đáng lẽ ra phải chết rồi mới đúng "
"Có lẽ Lâm Huyền đã viết một lá thư cho hắn vào năm 18 tuổi, để hắn tham dự bữa tiệc sinh nhật của ta, vì vậy ta đã không đi Chicago, cũng tránh được việc bị giết chết trong vụ xả súng."
"Trên đây đều là suy đoán của ta... Ta không có cách nào nghiệm chứng suy đoán này có chính xác hay không. Tuy nhiên, sự việc chỉ có thể như vậy mới nói thông được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận