Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 184: Kế hoạch hoàn hảo

Chương 184: Kế hoạch hoàn hảoChương 184: Kế hoạch hoàn hảo
"Ừm... Giống như tên Lôi Hạo Long kia..."
Thật ra bản thân Lâm Huyền vốn không có địch ý gì quá lớn với Lôi Hạo Long.
Nhưng chính bởi vì biết hắn ta sắp di dân sang Canada, không nguyện ý ở lại làm người Trung Quốc, nên Lâm Huyền mới chán ghét như thế.
"Không muốn làm người Trung Quốc, vậy ngươi liền chạy đi làm người Canada! Mang cái thân phận người Canada kiếm tiền từ người Trung Quốc trong nước. Nếu vào mấy thập niên trước thì chính là quân bán nước!"
Sau khi hiểu rõ "Chiến lược thiên tài" của Hồng Tinh Lake, Lâm Huyền lại tìm tiếp bình luận văn chương của mấy chuyên gia khác.
Sau khi xem xong, hắn chính thức bắt đầu viết thư.
Người hắn chuẩn bị viết gửi chính là Ngô tổng, Chủ tịch đương nhiệm vào năm 2005 kiêm Người sáng lập Hồng Tinh Lake.
Vị "Quỷ tài đầu tư"Buffett ngược" này, đồng thời cũng là người đã có lòng tốt quyên tiền cho vùng núi nghèo khó lần này.
"Ngô tổng, bọn nhỏ ở vùng núi nghèo khó rất biết ơn ngươi. Ta báo ơn thay cho chúng! Nhưng có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu thì phải tự xem mệnh của ngươi thôi."
Lâm Huyền cầm bút của khách sạn lên, bắt đầu viết thư: [Ngô tổng thân mến|]
[Xin chào]
[Năm nay là năm đầu tiên ngươi nhậm chức Chủ tịch Hồng Tỉnh Lake, ngươi chắc hẳn rất hy vọng Hồng Tinh Lake có thể nhất triển hoành đồ tại thị trường Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của ngươi. ]
[Nhưng với tư cách là một lão tiền bối nhiều năm lăn lộn trong thị trường quần áo, ta nhận ủy thác từ người khác, đưa ra mấy lời đề nghị cho ngươi. Những đề nghị này đều là kinh nghiệm xương máu, có thể lĩnh hội bao nhiêu thì phải dựa vào mệnh của ngươi thôi. ]
[Đầu tiên, ta biết ngươi vô cùng yêu thích môn thể thao tennis, là bởi vì khi ngươi đi du học đã cảm nhận được bầu không khí tennis tốt đẹp ở nước ngoài, nên cho rằng sau này Trung Quốc cũng sẽ có thị trường tennis rất lớn. ]
[Nhưng bây giờ ta nói cho ngươi biết, đây là một suy nghĩ vô cùng sai lầm! Dù thành tích của tennis Trung Quốc trên đấu trường thế giới có thuộc hàng đầu đi nữa, nhưng quán quân thành tích không nói lên được điều gì cả. Thể thao, môn nhảy cầu, môn xạ kích Trung Quốc chúng ta có hạng mục nào mà không dễ dàng tóm được huy chương Olympic? Nhưng những môn thể thao này đã xác định là không thể trở nên phổ biến ở Trung Quốc được. ] [Nguyên nhân năm ở ngay việc ngươi du học nhiều năm ở nước ngoài, không hiểu rõ tình hình trong nước mình. Tương lai ngành bất động sản ở Trung Quốc chắc chăn sẽ đột nhiên tăng mạnh, các thành phố lớn đều trở thành tấc đất tấc vàng. Nào có chỗ để ngươi xây sân tennis? Không có cơ sở về người, không có cơ sở vật chất, môn thể thao tennis dựa vào đâu để có thể phát triển ở Trung Quốc?]
[Vì thế, tiền bối làm trong nghề trang phục và phụ kiện khuyên ngươi suy nghĩ một cách nghiêm túc, từ bỏ chiến lược tennis. Chí ít ngươi cũng nên đi nghe ngóng thêm về ý kiến của người khác, thỉnh giáo mấy vị chuyên gia, học giả nghiêm cứu xã hội đưa ra phân tích cho ngươi. Ta tin rằng ý kiến của họ đều nhất trí với ta. ]
[Giống như thế, đề nghị thứ hai. Trong tình huống hình ảnh thương hiệu vẫn chưa được xây dựng, sức ảnh hưởng chưa đủ lớn, đừng nên tùy tiện thử tiến vào thị trường trang phục trẻ em. Bây giờ học sinh trung học tiểu học không giống như học sinh thời trước nữa. Dưới sự hun đúc từ Internet, chúng có tâm lý hơn thua rất mạnh, nội tâm không thể tiếp nhận nhấn hiệu nội địa cấp thấp... ]
[Cuối cùng là lời đề nghị phát triển trong tương lai ta gửi đến cho ngươi. ]
[Xã hội hiện nay đang mang tâm lý sính ngoại và tôn sùng nước ngoài nghiêm trọng, nhưng đó là do đất nước chúng ta vẫn chưa đủ lớn mạnh. Trong tương lai vài chục năm nữa, Trung Quốc sẽ phát triển tăng vọt và vực dậy với tốc độ mà ngươi không thể nào tin nổi. Đến lúc đó tự tôn dân tộc, tự hào văn hóa, tự tin vào hàng nội địa cũng sẽ bị kéo theo! Mọi người sẽ thật sự cảm thấy tự hào với sản phẩm từ chính quốc gia của mình]
[Vậy nên mong ngươi bắt đầu xây dựng thương hiệu mang hơi hướng của đất nước mình, thương hiệu Trưng Quốc cao cấp. Khắc ký hiệu "Trung Quốc - Hồng Tinh Lake" lên trang phục, dẫn đầu lòng tự hào dân tộc đủ mọi mặt từ ăn ở! Quật khởi hàng nội địa!]
[Rồi sẽ có một ngày, tổ quốc lớn mạnh rồi, dân tộc đã cường thịnh! Mỗi một người dân đều sẽ tự hào bởi vì trên quần áo có hai chữ Trung Quốc! Lúc này ngươi có thể thuận thế tiến vào thị trường hàng cao cấp, nhưng cao cấp không có nghĩa là giá cả cao! Tiếng tăm thương hiệu và giá cổ phiếu đều dựa vào nhân dân mà có, hãy nhớ kỹ một điều tất yếu, hãy báo đáp lại cho người dân!]
[Lạc khoản: Tiền bối có lòng tốt nhận sự ủy thác từ người khác]...
Sau khi viết xong, Lâm Huyền xem lại một lần nữa, logic không xảy ra sai sót gì.
Thân phận trong lá thư này là một "tiền bối có lòng tốt nhận sự ủy thác từ người khác".
Thêm một người "nhận sự ủy thác từ người khác" sẽ khiến Ngô tổng trẻ tuổi có thêm một suy đoán nữa, cũng khiến cho tính hợp lý của phong thư này tăng lên không ít.
Tiếp đến, Lâm Huyền chồng giấy viết thư lại, nhét vào trong phong thư, dán tem mang theo trong ba lô lên.
Viết lên trên phong thư: [Ngươi nhận thư: Ngô tổng]
[Địa chỉ nhận thư: Văn phòng làm việc Chủ tịch Hồng Tỉnh Lake, tầng 22, tòa nhà thương mại Vạn Lợi, quận Tư Minh, thành phố Hạ Môn]
[Thời gian nhận thư: Ngày 17 tháng 6 năm 2005]
Vào thời gian này, vừa vặn nửa tháng sau khi Ngô tổng đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch Hồng Tinh Lake.
"Đạo lý đề đã nói hết cho ngươi rồi, nghe bao nhiêu, ngộ bao nhiều, phải xem chính bản thân ngươi."
Lúc này Lâm Huyền mới móc Hòm thư thời không từ trong ba lô ra, sau đó quăng thư vào.
Leng keng.
Dựa theo kế hoạch của Lâm Huyền, vào buổi sáng ngày mai, lá thư này sẽ xuất hiện trước mặt Ngô tổng vào ngày 17 tháng 6 năm 2005.
Hai ý kiến cùng với một lời đề nghị kia, phàm là Ngô tổng có thể nghe được vào tai một nửa thôi, Hồng Tinh Lake cũng sẽ không rối loạn thành ra như hiện giờ.
Sau đó, tất cả mọi việc đều sẽ thuận lợi.
Lần này Hồng Tinh Lake vẫn sẽ quyên tiền, nhưng bởi vì bản thân công ty này đã dồi dào có tiền, doanh thu rất nhiêu nên Lâm Huyền và Liễu Y Y cũng sẽ không nghĩ đến suy nghĩ cứu vớt nó nữa.
Vậy mình cũng sẽ không xuống lầu, vào xe viết thư. Cũng sẽ không phải mặt quỷ Lôi Hạo Long.
Tất cả lo sợ trong ngày hôm nay đều sẽ không xảy ra.
"Hoàn hảo!"
"Đi ngủ thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận