Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 170: Lôi Hạo Long điểm phá tất cả chân tướng!

Chương 170: Lôi Hạo Long điểm phá tất cả chân tướng!Chương 170: Lôi Hạo Long điểm phá tất cả chân tướng!
Lâm Huyền quay đầu nhìn hắn.
Cảm nhận được ánh mắt của Lâm Huyền, Lôi Hạo Long cười ha ha:
"Ngươi không cảm thấy rất thần kỳ sao? Nếu như không có Liễu Y Y ngày đêm để lại tin nhắn ở trong không gian QQ, thuyết phục Văn Linh, rất có thể, Văn Linh đã chết thảm ở đầu đường nước Mỹ rồi.
"Sau đó thì sao?"
Lâm Huyền nhẹ giọng hỏi:
"Đây không phải là chuyện mà bằng hữu bình thường đều sẽ làm sao?"
Lôi Hạo Long ngoài cười nhưng trong không cười:
"Thật sao? Thật là ngại quá. .. Bởi vì ta vẫn luôn không có bằng hữu nào, cho nên không rõ. Thì ra bằng hữu đều sẽ làm chuyện như vậy."
Lâm Huyền không tiếp tục trả lời hắn nữa.
Trực tiếp trở về cái bàn kia của mình.
Người này bị điên rồi à?
Lâm Huyền hiện tại đã xác nhận, lời mà Liễu Y Y đã nói trước đây không sai chút nào, tên này chính là một kẻ thần kinh.
Nói những lời không thể nào hiểu nổi.
Hơn nữa cho dù là hiện tại, hắn cũng từng giờ từng khắc đều đang cười. Có chuyện gì mà buồn cười như vậy?
Có thể cười cả một đời sao?
41 bạn học, dễ dàng ngồi đầy 4 cái bàn tròn lớn.
Những người trước đây có quan hệ tương đối tốt, đương nhiên đều tiến đến trên một cái bàn.
Cái này không cần phải tận lực đi phân chia.
Nhưng mà bởi vì nam sinh bình thường muốn uống rượu, cho nên về cơ bản chính là 2 bàn nam sinh, hai bàn nữ sinh.
Cái bàn mà Lâm Huyền ngồi có tổng cộng 10 người.
Nam sinh có Lâm Huyền, Vương Hạo, Lôi Hạo Long, Vương Cường, Vương Mãnh...... Còn có 5 bạn học nam khác.
Sau khi ngồi xuống, Lâm Huyền từ trong túi của Vương Hạo lấy ra bảng « danh sách tụ hội » kia. Vương Hạo kinh ngạc: '
"Thế nào rồi Lâm Huyền?"
Lâm Huyền đem danh sách nhìn qua một lượt, đại khái đối chiếu với 4 cái bàn trong phòng một chút.
"Ta giúp ngươi đối chiếu với danh sách một chút, xem thử có để sót người hay không."
Vương Hạo chậc một tiếng:
"Ta mà ngươi vẫn còn không yên tâm à! Ta làm lớp trưởng ba năm đấy, lớp ta không phải là ưu tú nhất sao? Chuyện mà ta sắp xếp, ngươi yên tâm là được rồi!"
"Hôm nay ta sẽ cam đoan với ngươi, tổng cộng 41 người, tất cả đều ngồi ở trong sảnh yến hội này! Không thừa không thiếu một người!"
"Nếu như ngươi không tin, hai chúng ta đi xác nhận lại một lần xem sao?"
Lâm Huyền cũng không khách khí.
Trực tiếp đứng dậy.
Cùng Vương Hạo đếm từ bàn này đến bàn khác.
Vương Hạo chỉ cho rằng là Lâm Huyền nghiêm túc quá mức, sợ mình thống kê sót người.
Nhưng Lâm Huyền lại luôn có một loại dự cảm chẳng lành. .. Hoặc là nói.
Là cảm giác nghĩ lại mà sợ đến từ buổi họp lớp lần trước. Hắn nhất định phải bài trừ tất cả khả năng xuất hiện 42. Loại vật này khiến cho người ta rất không thoải mái. Nhất là...
Nếu như nơi này còn có 42 bạn học đang ngồi. . “Đếm xong rồi chứ? Có phải 41 người hay không?" Lâm Huyền gật gật đầu.
"Quả thực đều đã tới rồi."
Vương Hạo kiêu ngạo hừ một tiếng, cùng Lâm Huyền một lần nữa ngồi trở lại trên chỗ ngồi.
Trên bàn bắt đầu mang rau trộn lên, nhân viên phục vụ giúp mọi người rót đầy rượu và đồ uống, năm vị nam sinh bắt đầu uống cạn ba chén.
"A đúng rồi, vân chưa giới thiệu cho ngươi một chút."
Vương Hạo đột nhiên nhớ ra, cuộc họp lớp lần này ai cũng đều quen biết, duy nhất chỉ có Lôi Hạo Long và Lâm Huyền là không quen biết.
Thế là chuẩn bị giới thiệu hai người một chút:
"Lâm Huyền, đây là Lôi Hạo Long của lớp chúng ta đã chuyển trường năm lớp mười, hai ngươi rất trùng hợp bỏ qua nhau. Lôi Hạo Long chuyển đi ngươi cũng chuyển tời, dù sao tất cả mọi người đều là bạn học, ngươi từ từ làm quen nhai"
"Hạo Long, về Lâm Huyền, ta cũng không cần giới thiệu với ngươi nữa đúng chứ? Hiện tại toàn bộ mạng xã hội đều hot về Lâm Huyền!"
Lôi Hạo Long sau khi nghe xong cười ha hả:
"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Nào nào nào, Lâm quán trưởng, hai chúng †a cụng một ly nào."
Cách.
Hai người chạm cốc.
Uống một hơi cạn sạch.
Vài chén rượu xuống bụng, bầu không khí ở hiện trường rất nhanh liền trở nên vui vẻ. Trên mỗi một bàn đều tràn đầy tiếng cười cười nói nói.
Bởi vì là bao bàn nên thức ăn mang lên rất nhanh.
Món ăn nóng rất nhanh liền lên đủ, món chính khi sắp kết thúc mới lên, cho nên các nhân viên phục vụ đều rất thức thời rời khỏi sảnh yến hội.
Đóng cửa lớn lại.
Để đám bạn học đã rất lâu không gặp này từ từ hưởng thụ thời gian trùng phùng. Âm thanh cánh cửa đóng chặt. ..
"... Ha ha ha ha hat"
Vương Cường mập mạp cười đến mức toàn thân đều là mồ hôi, đụng một quyền với Vương Hạo:
"Vương Hạo! Nghe nói ngươi ở đại học Chicago đã đã nghiên cứu ra một loại vật liệu mới? Là vật liệu Nano sao? Có tác dụng gì chứ! Nói cho chúng ta nghe một chút xem?”
Bây giờ, Vương Hạo chắc chắn là trình độ cao nhất trong đám bạn học đang ngồi ở đây.
Bởi vậy được tâng bốc không ít.
Lâm Huyền nhìn thấy cảnh này, quả thực cảm thấy nhân sinh như kịch. Trừ mình ra.
Dường như không có ai có thể nắm giữ được vận mệnh của mình.
Vương Hạo trước đây, chỉ là một nhân viên bán hàng của sảnh triển lãm Ferrari, ở trong cuộc họp lớp, căn bản không có quá nhiều người nói chuyện với hắn.
Cũng không phải mọi người xem thường hắn.
Chỉ là câu chuyện thương tâm thi đại học thất bại của Vương Hạo này, hà tất hết lần này đến lần khác lột vết sẹo của người ta chứ?
Bây giờ thì tốt rồi.
Vương Hạo nghịch thiên cải mệnh, trở thành người có trình độ cao nhất, tiền đồ tốt nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận