Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 223: Sáu tiếng cuối cùng của Đới Sở Thiền!

Chương 223: Sáu tiếng cuối cùng của Đới Sở Thiền!Chương 223: Sáu tiếng cuối cùng của Đới Sở Thiền!
Râm!
Người phụ nữ kia đột nhiên đẩy cửa ral
Ánh đèn ngoài hành lang lập tức ùa vào trong phòng!
Ánh sáng xuất hiện đột ngột khiến cho Lâm Huyền không kịp thích ứng, hắn giơ cánh tay che khuất ánh đèn, nheo mắt quay đầu sang phải né tránh ánh sáng gắt. Phịchl!
Vừa mới quay đầu, Lâm Huyền trực tiếp cảm thấy như bị sét đánh trúng người! Vừa rồi không có bất kỳ ánh sáng gì, cho nên hắn không nhìn rõ lắm.
Nhưng hiện tại có ánh đèn từ bên ngoài chiếu vào, hắn nhìn thấy rõ ràng con số hiển hiện trước mắt... Con số 42 trên ngăn tủ chỉ cách đôi mắt của Lâm Huyền không tới 10 centimet! Con số 42 to đùng!
Ngăn tủ số 42.
Mặt trên còn dán một tờ giấy ghi chú: Tích Tích tầng 2 khu đông!
Lúc này, đồng hồ điện tử trên cổ tay người phụ nữ kia vang lên một tiếng.
Lâm Huyền cúi xuống nhìn tay nàng.
Chỉ thấy trên màn hình điện tử màu xanh lam hiển thị thời gian hiện tại là 00:42. Lại là 42! Lại là một ngày từ sáng sớm đến đêm khuya bị số 42 vây quanh!
Lâm Huyền tim đập bình bịch.
Số 42 này biểu thị cho cái gì... Hắn bắt đầu căng thẳng.
Rầm rầm râầm!!
Ngay trong nháy mắt đồng hồ điện tử phát ra tiếng vang, các bác sĩ điều dưỡng vừa vặn đẩy cáng cấp cứu đi ngang qua trước cửa!
Người phụ nữ đứng chặn ở trước cửa kia.
Toàn thân bắt đầu trở nên trong suốt!
Từ dưới lên trên, làn da và máu thịt bắt đầu biến thành khối tinh thể cứng rắn!
Tốc độ rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã từ cảng chân lan tới trên đùi!
Nhưng người phụ nữ kia không ngồi chờ chết!
Nàng giơ cổ tay trái ra trước mặt, tay phải ấn mấy cái nút trên đồng hồi
Xoetl
Một vầng sáng sắc bén nhô ra từ đồng hồ, tựa như một lưỡi dao sắc bén! Trên cáng cấp cứu, Lôi Hạo Long nghiêng đầu, quay mặt về phía cửa phòng. Đầu của hắn quấn đầy băng vải.
Chỉ có mỗi khuôn miệng lộ ra bên ngoài.
Như cũ... Cười tủm tỉm.
Đột nhiên!
Lâm Huyền nghĩ tới một lời khuyên cuối cùng của hắn trong tương lai trên xe buýt số 42!
"42... Cũng không chắc chăn là chính xác..."
"Đừng đi!"
Lâm Huyền cuống quít đứng lên định ngăn cản! Nhưng, hết thảy đều đã muộn rồi! Nửa người dưới của người phụ nữ kia đã hóa thành tinh thể.
Nhào về phía trước!
Vầng sáng nhô ra trên đồng hồ sắc bén như lưỡi dao trực tiếp xẹt qua cổ của Lôi Hạo Long!
Áp lực dòng máu ở động mạch chủ khiến dòng máu trực tiếp từ chỗ vết cắt phun trào bắn tung tóe ral
Ước chừng bắn xa vài mét!
Trong tiếng thét kêu khiếp sợ của bác sĩ và điều dưỡng xung quanh, toàn thân người phụ nữ kia đã biến thành tinh thể trong suốt màu xanh lam...
Ngay trong nháy mắt sắp hoàn thành biến thành tinh thể màu lam... Nàng dùng hết sức lực toàn thân để quay đầu lại...
Ngóng nhìn người yêu vừa mới ôm ấp thân mật trong phòng kia, khẽ mỉm cười. Tình đong đầy trong đôi mắt như sóng nước...
Cười ngọt ngào như hoa tulip nở...
Trong giây phút cuối cùng của sinh mệnh, môi nàng không tiếng động mấp máy. Dường như muốn nói gì đó.
Theo sau, nàng hoàn toàn hóa thành một khối tinh thể, tan vỡ thành hàng triệu triệu triệu triệu... hạt lượng tử cực nhỏ, ở trong trạng thái có thể nhìn thấy và không thể nhìn thấy trùng điệp với nhau, tan vào trong không khí...
Lâm Huyền trợn trừng hai mắt.
Dáng môi khép mở không tiếng động trong khoảnh khắc cuối cùng... Hắn đã từng nhìn thấy!
Ngay ở trong đại hội biểu dương mấy giờ trước, hắn vừa mới gặp được!
Giống hệt dáng môi khi Đới Sở Thiền nói một câu không thành tiếng với hắn lúc chào bế mạc sau khi trình diễn "Hôn lễ trong mơ'!
Lâm Huyền phảng phất nghe thấy được câu nói không thể phát ra âm thanh đó..."Ta yêu ngươi."
Một ánh nhìn mà nhớ vạn năm..."Không thể nào..."
Mãi cho đến tận vừa rồi, Lâm Huyền cũng chưa bao giờ thực sự nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của người phụ nữ kia khuôn mặt!
Trước đó không phải nàng đeo khẩu trang thì chính là trong bóng tối, trong căn phòng đen nhanh.
Nhưng vừa rồi, nàng quay đầu lại trước khi hoàn toàn hóa thành tinh thể, Lâm Huyền thật sự đã nhìn thấy rõ ràng!
Người phụ nữ kia căn bản không phải là Liễu Y Y! Ngược lại... Càng như một người quen cũ...
Leng keng... Leng keng...
Một cái nhãn màu bạc rơi xuống từ đám hạt lượng tử tan biến... Chậm rãi lăn trên mặt đất, lăn tới bên chân của Lâm Huyền...
Mặc dù các bác sĩ điều dưỡng xung quanh kêu thét ồn ào hỗn loạn, hành lang vô cùng âm ï! Nhưng lúc này... Nội tâm Lâm Huyền lại yên lặng buồn bã như mặt hồ mùa thu...
Hắn nhặt lên chiếc nhẫn màu bạc trên mặt đất.
Ngón tay run rẩy cầm lấy chiếc nhẫn.
Bên trong chiếc nhãn, quả nhiên có khắc hai chữ cái tiếng Anh.
"Ngươi thật sự muốn đi sao?"
Gió biển thổi qua.
Bên dưới Đông Phỏng Minh Châu cao ngất, hơn mười vị nhân viên nghiên cứu mặc áo blouse màu trắng đứng thành một vòng tròn, đang tiến hành kiểm tra máy lượng tử lần cuối cùng.
Lúc này là ngày 7 tháng 5 năm 2040.
Loài người sẽ tiến hành cuộc du hành thời không lần đầu tiên!
Nguyên lý nghe có vẻ đơn giản.
Dùng máy lượng tử "đánh tan" cơ thể con người biến thành trạng thái lượng tử, sau đó thông qua đường hầm lượng tử xuyên qua thời không.
Nhưng mà... Mọi người đều biết.
Nhưng là... Mọi người đều biết.
Lượng tử chính là viên xúc xắc được thượng đế tung ra.
Nó cũng không ổn định, tùy thời có thể sụp xuống. Mà một khi cơ thể con người ở trạng thái lượng tử bị sụp đổ... Tức là vĩnh cửu tử vong.
"Ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi sao?"
Thấy Đới Sở Thiền không trả lời, Lâm Huyền trung niên lo lắng sốt ruột lại hỏi một lần nữa.
"Kỳ thật, ta cảm thấy ngươi có thể không phải đi."
Lâm Huyền trung niên vuốt mái tóc của nàng: "Ta lúc hơn hai mươi tuổi đã đủ thông minh. Hắn có hòm thư thời không, lại thành lập Bảo Hiểm Tử Vong, chỉ cần thất bại vài lần thì chắc chắn có thể tìm hiểu rõ tất cả tư liệu và mục đích của Lôi Hạo Long, sau đó đảm bảo không lộ bí mật mà giết chết được Lôi Hạo Long."
"Ta nhớ rất rõ ràng... Trước đại hội biểu dương, ta cũng đã muốn giết Lôi Hạo Long. Chỉ là ta muốn biết rõ ràng rốt cuộc hắn nắm giữ chứng cứ gì, cho nên mới tha cho hắn một mạng. Ta đã nghĩ kỹ nên đi trộm USB như thế nào rồi, đến nỗi tư liệu giấu trong nhà Lôi Hạo Long, ta cho rằng ta lúc hai mươi mấy tuổi tất nhiên cũng có thể nghĩ tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận