Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 509: Xử lý di thể của Lý Tĩnh

Chương 509: Xử lý di thể của Lý TĩnhChương 509: Xử lý di thể của Lý Tĩnh
Chương 509: Xử lý di thể của Lý Tĩnh
Trong lúc nói chuyện phiếm thì trợ lý nói cho Lâm Huyền an bài tiếp theo của bệnh viện.
Đầu tiên là phải liên lạc được với phụ mẫu của Lý Tĩnh rồi hỏi thăm xem ý kiến của bọn hắn ra sao.
Nếu như bọn hắn muốn bay tới Mỹ để nhìn Lý Tĩnh một lần cuối thì phải chờ bọn hắn đến rồi mới xử lý.
Nếu như bọn hắn không muốn đến đây thì đưa đi Lò Hỏa Táng, sau đó ủy thác cho Lâm Huyền mang theo tro cốt về trong nước an táng.
"Nếu như không Hỏa Táng mà muốn đem thi thể về trong nước thì..."
Trợ lý lắc nhẹ đầu: "Trên nguyên tắc không có cấm việc này, nhưng... Cần phải phê duyệt rất nhiều hạng, người bình thường khó có thể làm được những chuyện này, việc này phải xem xem người nhà của gia thuộc thế nào mà thôi."
"Tóm lại ta hi vọng Lâm tiên sinh có thể giúp cho chúng ta liên hệ tới phụ mẫu của Lý Tĩnh rồi hỏi thăm ý kiến của bọn hắn.
Đồng thời nếu như có cần thì mong ngài mang theo tro cốt của mẹ con Lý Tĩnh về nước, giao cho phụ mẫu của nàng.
Lâm Huyền gật đầu, dù sao đây cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Với tình nghĩa đồng học nhiều năm thì chuyện nhỏ như thế này hắn bắt buộc phải giúp... Lâm Huyền nhìn đồng hồ của mình, hiện ở nước Mỹ đang là rạng sáng,
Căn cứ vào chênh lệch thời gian thì ở Trung Quốc hiện tại tâm hai giờ chiều.
"Thừa dịp hiện tại liên hệ đến phụ mẫu của Lý Tĩnh luôn."
Thông qua nhiều mối quan hệ nên tìm phụ mẫu của Lý Tĩnh không phải là một chuyện quá khó.
Cả hai đều học cũng một trường cao trung, đều là người địa phương cả.
Thông qua lớp trưởng là Vương Hạo nên Lâm Huyền liên hệ được chủ nhiệm lớp, sau đó chỉ cần hỏi thăm một chút là được.
Việc tìm được phương thức liên lạc không phải là một vấn đề gì quá khó khăn, nhưng giờ làm sao để hắn mở miệng thông báo tin tức này đây.
Lâm Huyền nhìn xuống số điện thoại bản thân đã xin nhưng một lúc lâu hắn vẫn không dám bấm gọi điện liên lạc.
Có câu nói thế này. Người Trung Quốc ai cũng đều thích tốt khoe xấu che.
Tin tức của mình muốn báo không chỉ là tin xấu mà còn là tin đại xấu.
Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, hơn nữa còn là cùng một lúc hai mẹ con, việc này đối với người làm cha làm mẹ thì thật sự là quá đau khổ.
"Trước tiên phải hỏi rõ gia đình của Lý Tĩnh ra sao cái đã"
Lâm Huyền vẫn gọi cho Liễu Y Y cùng Văn Linh trước, hai người bọn hắn lúc còn đi học có quan hệ không tệ với Lý Tĩnh.
Từ hai cuộc điện thoại Lâm Huyền biết được Lý Tĩnh sinh ra ở một gia đình nông thôn phổ thông.
Cả đời cha mẹ của nàng làm nghề nông, từ trước đến nay vẫn chưa đi ra thôn nhỏ kia.
Thế nên từ khi cao trung Lý Tĩnh đã phải cố gắng học tập vì nàng tin dựa vào học tập sẽ thay đổi vận mệnh của nàng.
Sau khi vào Đại Học thì hai người kia cũng không biết rõ lắm. Sau khi gặp mặt lại thì nàng đã đi cùng Lôi Hạo Long rồi.
Mặc dù tổ hợp này khiến cho người khác hơi kinh ngạc một chút nhưng Lý Tĩnh dù sao cũng đã chim sẻ biến phượng hoàng.
Lôi Hạo Long thật sự phù hợp với tiêu chuẩn của nàng.
Không ai nói gì nói kia được.
Người có chí riêng, ai cũng có lựa chọn của riêng mình.
Đồng thời Lâm Huyền còn biết được thêm một thông tin đó là Lý Tĩnh có không ít huynh đệ tỷ muội, nàng có hai tỷ tỷ cùng với một đệ đệ.
Tin tức này làm cho Lâm Huyền thở dài một hơi.
May mà không phải con một trong gia đình.
Mặc dù nói thế không phải là nói gia đình của Lý Tĩnh sẽ không thương tâm, nhưng ít ra đối với phụ mẫu của Lý Tĩnh thì bọn hắn còn có những đứa con khác để dựa vào, không đến mức không có chốn dung thân.
"Sớm cũng là gọi, mà trễ cũng là gọi."
Lâm Huyền khẽ cắn môi rồi gọi tới số điện thoại của cha mẹ Lý Tĩnh.
Sau khi reo chuông một hồi thì cũng có người bắt máy, đầu dây bên kia là âm thanh của một nông dân trung thực, Lâm Huyền làm rõ thân phận của bản thân một chút rồi sau đó nói thẳng vào chuyện chính.
Việc Lôi Hạo Long gặp tai nạn xe cộ rồi qua đời thì ba Lý Tĩnh biết rõ. Việc Lý Tĩnh mang thai thì phụ thân của Lý Tĩnh cũng biết rõ.
Nghe được tin Lý Tĩnh chết tại nước Mỹ thì âm thanh của ba Lý Tĩnh trở nên nghẹn ngào.
Hắn nói cho Lâm Huyền.
Hắn thật ra không coi trọng tình cảm giữa Lý Tĩnh và Lôi Hạo Long.
Bởi vì hắn biết gia đình của bọn hắn không xứng đáng với gia đình của Lôi Hạo Long.
Vị cha già kia còn nói tiếp với âm thanh run rẩy: "Tất cả đều là do môn hộ không xứng đó, vì thế mới dễ dàng xảy ra chuyện... Đứa bé kia của Tĩnh Tĩnh sao có thể xuất sinh trong gia đình nông dân chúng ta chứ, Lý Tĩnh nàng sao có số và phúc khí đi làm phu nhân phú quý được! Phúc phận này quá lớn... Nàng không chịu nổi!"
Lâm Huyền cũng chỉ có thể an ủi vị phụ thân đang bi thống này.
Thế hệ trước thường đều sẽ có tâm lý mê tín, nói vê vận thế, phúc phận hay những thứ lộn xộn khác.
Một cú điện thoại này kéo dài tới tận bốn mươi phút đồng hồ hơn.
Vị phụ thân kia hỏi cái gì về Lý Tĩnh thì Lâm Huyền nói cái đó.
Vị phụ thân kia nói cái gì thì Lâm Huyền cũng nghe.
Phụ thân của Lý Tĩnh càng nói càng tổn thương, cuối cùng hắn trực tiếp khóc lên rồi nói tạm thời sẽ không báo tin tức này cho mẹ của Lý Tĩnh.
Thân thể của mẹ Lý Tĩnh vẫn luôn không tốt, ông sợ rằng khi báo tin tức này cho mẹ của Lý Tĩnh thì nàng không qua khỏi mất.
Về phần nói tới việc xử lý di thể của Lý Tĩnh cùng con ra sao thì ba của Lý Tĩnh thở dài một cách bất đắc dĩ: "Chúng ta chỉ là nông dân không biết được một chữ lớn... Đừng nói là xuất ngoại, dù là đi ra khỏi cái thôn này chúng ta còn chưa đi, nhiều nhất cũng chỉ là đi lên trấn một chút xíu mà thôi."
"Không phải là chúng ta không muốn đi nhìn mặt của con cái một lần cuối mà là ta thật sự không có cách nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận