Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 253: Sơ sót

Chương 253: Sơ sótChương 253: Sơ sót
Chương 253: Sơ sót
Lâm Huyền tức khắc vô cùng giận dữ!
Kẻ buôn người chính là loại người mà Lâm Huyền ghét nhất! Không gì sánh nổi! Ngay cả Lôi Hạo Long khi so sánh với bọn buôn người cũng có thể coi là người đáng yêu nhất!
Bọn buôn người không chỉ trộm đi một đứa trẻ, chúng còn mang tới nỗi đau khổ vô cùng vô tận cho ba thế hệ của hai bên gia đình!
Đối với bất kỳ người cha mẹ nào, con cái đều là báu vật trân quý nhất của họ, biết bao cha mẹ nguyện ý dùng sinh mệnh để bảo vệ con cái!
Mà trong mắt bọn buôn người, bọn nhỏ chỉ đáng xấp xỉ một món hàng hóa trị giá mấy vạn NDT (tương đương mấy chục triệu VNĐ), bị bọn chúng tùy ý trộm đi, tùy ý buôn bán!
Âm!
"Con của ta... Con của ta! Con của ta... Mau giúp ta đi tìm... Cầu xin mọi người!" Người phụ nữ trẻ tuổi bị dọa sợ tái mét mặt mày, ngã quỳ xuống đất, khắp nơi cầu xin người khác!
Lâm Huyền, Liêu Y Y, Đới Sở Thiền thấy thế, đều buôn quần áo đang cầm trên tay, trực tiếp chạy ra cửa đi tìm đứa trẻ.
Bị bắt mất đứa trẻ không phải chuyện nhỏ, mặc cho ai gặp được loại sự tình này đều sẽ không buông †ay mặc kệt
"Sở Thiền, Y Y, hai người tìm ở tầng này, ta xuống tầng dưới tìm xem, thuận tiện đi quầy tiếp tân, nhờ các nàng thông báo qua loa!"
Sau khi nói xong, Lâm Huyền cuống quít ba chân bốn cảng vừa bước vừa nhảy cách bậc chạy xuống tầng tới quầy tiếp tân.
Lúc này hắn cũng không rảnh lo dáng vẻ đẹp trai gì.
Nếu thật là đứa bé tự đi lạc thì còn may, nếu là bị bắt cóc, một giây một phút trôi đi đều rất quan trọng!
Sau khi miêu tả đặc thù bề ngoài quần áo của đứa bé cho nhân viên phục vụ ở quầy tiếp tân xong, nhân viên phục vụ nhanh chóng tắt hết âm nhạc đang phát ở các tâng của trung tâm thương mại, dùng tất cả loa để đồng bộ phát thanh: "Các vị nhân viên công tác và khách hàng xin hãy chú ý! Có một bé trai mặc mũ lưỡi trai màu hồng, mặc quần áo thể dục trẻ em màu xanh lam bị đi lạc, vị khách hàng nào nhìn thấy bé, xin hãy mau chóng liên hệ cho nhân viên công tác chúng ta! Cảm ơn sự phối hợp của ngài!"
"Các vị nhân viên công tác và khách hàng xin hãy chú ý! Có một bé trai mặc mũ lưỡi trai màu hồng, mặc quần áo thể dục trẻ em màu xanh lam bị đi lạc, vị khách hàng nào nhìn thấy bé, xin hãy mau chóng liên hệ cho nhân viên công tác chúng ta! Cảm ơn sự phối hợp của ngài!"...
Đồng thời, giám đốc trực ban của trung tâm thương mại cũng gọi điện cho đội trưởng đội bảo an: "Lập tức đóng tất cả cửa ra vào! Chỉ để lại cửa chính hướng bắc ở tầng một! Tất cả bảo an đến cửa lớn hướng bắc chờ mệnh lệnh! Kiểm tra kỹ càng mỗi một vị khách hàng dẫn theo trẻ conl"...
Nhân viên trung tâm thương mại được huấn luyện rất tốt.
Trong những lần diễn tập thường ngày, đây cũng là một trong những tình huống khẩn cấp mà bọn họ cần phải thuộc lòng phương án giải quyết.
Các khách hàng trong trung tâm thương mại đều vô cùng thông cảm, không có chút oán giận.
Rốt cuộc nhà ai mà không có con trẻ chứt
Nỗi đau mất con, tất cả mọi người đều đồng cảm như bản thân cũng bị, người nghe thấy đau lòng, người nhìn thấy chảy nước mắt.
Bọn buôn người không khác gì chuột chạy qua đường, ai ai cũng đòi đánh!
Cho nên các khách hàng trong trung tâm thương mại cũng đều tự phát bắt đầu tìm kiếm một bé trai áo xanh mũ hồng...
Nửa giờ sau...
Trước cửa cửa hàng Burberry, ba người chạy toát mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.
Ba người Lâm Huyền, Đới Sở Thiền, Liễu Y Y đều là người tốt bụng, đặc biệt còn gặp phải loại chuyện trẻ con bị đi lạc thế này, một giây một phút cũng không dám thả lỏng!
Nhưng mà...
Thật đáng tiếc...
Thời gian dài như vậy đã trôi qua, một chút manh mối cũng không có...
"Hu hu, con bị mất tích, ta cũng không muốn sống nữa! Ta biết ăn nói làm sao với bố nó đây!"
Trong cửa hàng chuyên doanh Burberry, người phụ nữ kia khóc lóc thảm thiết. Đới Sở Thiền và Liễu Y Y đều là nữ tính, trời sinh có tình thương của mẹ, khiến cho các nàng vô cùng đồng cảm với người phụ nữ kia.
Hốc mắt cũng dần dần ướt át.
Một gia đình đang tốt lành... Có lẽ cứ như vậy bị hủy hoại...
Lâm Huyền đi đến quầy tiếp tân của cửa hàng: "Tìm được đứa trẻ trong video theo dõi chưa?"
Nhân viên công tác gật đầu, nghiêng người tránh ra cho Lâm Huyền xem màn hình máy tính: "Haiz... Thật sự là chúng ta bận việc, đã quá sơ sót..."
Chúng ta... Chúng ta cũng không... Người nhân viên công tác kia nói chưa hết câu đã khóc thành tiếng.
Lâm Huyền ý thức được sự nghiêm trọng của chuyện này...
Các nàng khóc thương tâm như vậy, đứa nhỏ tuyệt đối không đơn giản là bị đi lạc! Hắn nhìn về phía màn hình máy tính...
"Quả nhiên..."
Video theo dõi trước cửa cho thấy ngay trong nháy mắt bé trai áo hồng mũ lam chạy ra khỏi cửa, một người đàn ông đeo khẩu trang, ăn mặc kín mít đã bế phắt đứa trẻ lên rồi chạy mất! Hắn ta còn dùng một cái khăn lông để che lại mặt mũi của đứa nhỏ, sau đó chạy ra khỏi tầm nhìn của camera...
Không lâu sau, cảnh sát tới.
Cảnh sát kinh nghiệm phong phú phán đoán bọn buôn người hẳn đã vào nhà vệ sinh thay đổi quần áo cho đứa trẻ.
Đi vào nhà vệ sinh nam, quả nhiên thấy một cái bồn cầu bị tắc!
Sau khi khơi thông ống dẫn, mở ra cái nắp, một đống chất thải chảy ra.
Mà nhìn ghê người nhất chính là một cái mũ đỏ và bộ quần áo thể dục màu lam! Còn có... Bộ tóc xoăn màu nâu của đứa bé trai kia...
Mẹ của đứa trẻ lập tức ngất xỉu, bất kể thế nào cũng không gọi tỉnh được, chỉ có thể gọi xe cứu thương đưa nàng vào trong viện.
Nhân viên bảo an và cảnh sát sốt sắng kiểm tra khắp nơi, cuối cùng cũng không thu hoạch được gì...
Tất cả mọi người bất đắc dĩ thở dài.
Vẫn là quá muộn.
Bọn buôn người này chắc chăn có tổ chức, có đoàn thể gây án.
Sau khi bắt được đứa trẻ bèn trực tiếp kéo vào trong nhà vệ sinh cắt tóc, đội tóc giả, thay quần áo bé gái rồi bế ra khỏi trung tâm thương mại.
Mọi người đều cho rằng đứa bé đi lạc là bé trai, trung tâm thương mại nhiều người như thế, mà bọn buôn người lại ôm một bé gái ra ngoài, ai lại để ý được!
"Quá khốn khiếp! Quá giảo hoạt!"
Trơ mắt nhìn bọn buôn người bắt cóc trẻ em, Liễu Y Y hận nghiến răng nghiến lợi! Đới Sở Thiên cũng lộ ra vẻ mặt giận dữ mà Lâm Huyền chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Tương lai các nàng đều sẽ làm mẹ, đối với loại sự tình này, thật sự quá đồng tình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận