Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 513: Ngày 16 tháng 8

Chương 513: Ngày 16 tháng 8Chương 513: Ngày 16 tháng 8
Chương 513: Ngày 16 tháng 8
Câu trả lời của 42 cuối cùng đã được tiết lộ.
Sau khi nói xong già John say rượu bỏ đi để lại Lâm Huyền sững sờ tại chỗ. Nhìn già John loạng choạng đi ra sân sau, Lâm Huyền không nói gì. Già .John trông không giống như đang nói dối. Bên cạnh đó... Những gì già .John nói có rất nhiều ý nghĩa. Nếu một sự kiện lớn như hỏa táng Einstein là sự thật thì mọi người hản đã nghe nói về nó. Thậm chí nói thảo luận vài ngày cũng không quá đáng! Rốt cuộc thì ông ấy vốn là một người đàn ông vĩ đại của thế kỷ mà! Và một điều nữa. Vào thời điểm đó, nhận thức về hỏa táng còn rất yếu, lò hỏa táng không thể tiếp nhận nhiều người trong một ngày. Nếu Einstein thực sự đến, già .John hẳn đã rất ấn tượng. Lâm Huyền tin những gì già .John nói "Einstein không được hỏa táng ở đây"
Sau đó... Sau khi xác nhận điểm này, một câu hỏi mới xuất hiện!"Nếu Einstein không được hỏa táng trong lò hỏa táng này... thì tại sao tro cốt của ông ấy lại ở đây?"
Lâm Huyền gãi đầu... đây là một nghịch lý. Theo'Bức thư cuối cùng", Lâm Huyền tương lai đã tìm thấy tro cốt của ba người dưới khu hỏa táng: con trai của Lý Tĩnh, Lý Tĩnh và Lôi Hạo Long, và của Einstein. Thông tin này phải chính xác. Hai điều đầu tiên rất dễ hiểu. Lâm Huyền chứng kiến lễ hỏa táng mẹ con Lý Tĩnh. Vậy thì giờ vấn đề nảy sinh với Einstein! Vì ông ấy không được hỏa táng ở đây... thì làm sao tro cốt của ông ấy có thể xuất hiện ở đây? Về điểm này... Lâm Huyền nghĩ mãi không ra.
"Lâm... Lâm tiên sinh? Chúng ta chuẩn bị đi chưa?"
Người trợ lý nhìn thấy Lâm Huyền đứng ngẩn người trong sân, quan tâm hỏi: "Ngài có cần giúp đỡ gì không?”
Lâm Huyền liền quay người lại và mỉm cười lắc đầu:
"Không sao đâu, cảm ơn ngươi, ta chỉ đang nghĩ về mọi chuyện trước đây."
"Lái xe đi, làm ơn đưa ta về khách sạn."
Một giờ sau, Lâm Huyền trở lại khách sạn. Hai cái bình tro cốt đặt yên lặng ở trên bàn trà, Lâm Huyền xoay xoay chiếc bút trước bàn làm việc, tổng kết các nghi vấn mà mấy ngày nay gặp phải.
"Chắc mình đã bỏ qua điều gì đó! Nếu không thì... tại sao số 42 cứ xuất hiện để nhắc nhở mình?"
"Luôn cảm giác có rất nhiều chỗ cũng rất kỳ lạ... Chỉ là loạt chuyện này xảy ra quá đột ngột, không có thời gian để cho mình suy nghĩ thật kỹ."
Lâm Huyền ngừng xoay bút, mở nắp bút và bắt đầu viết trên tờ giấy A4: Nghi vấn thứ nhất: Tại sao hiện tượng 42 thường xuyên xuất hiện xung quanh hắn kể từ thời điểm hắn nhìn thấy Lý Tĩnh.
Nghi vấn thứ hai: Tại sao tro cốt của Einstein lại tồn tại dưới lò hỏa táng mặc dù ông không được hỏa táng trong lò hỏa táng?
Nghi vấn thứ ba: Chắc chăn "Bệnh viện trực thuộc Đại học Princeton" có gì đó kỳ lạ. Nhưng lại không thể biết kỳ lạ ở đâu..."
"Bệnh viện Đại học Princeton"
Lâm Huyền hơi cau mày. Tên của bệnh viện này rất quen thuộc, luôn cảm thấy mình đã nhìn thấy nó ở đâu đó rồi nhưng dù thế nào cũng không thể nhớ ra... Lâm Huyền đã quên mất đã nhìn thấy cái tên này lúc nào. Nhưng chắc là trước khi sang Mê quốc. Thậm chí sớm hơn!
"Chắc chắn mình đã thấy tên bệnh viện này ở đâu rồi Chỉ là không nhớ ra thôi! Haizz..."
Sau khi vắt óc suy nghĩ một hồi, Lâm Huyền vẫn không nhớ ra, hắn chỉ biết thở dài bất lực. Xem ra... bước đột phá lớn nhất đang chờ Lưu Lộ tìm ra 42 là cái gì. Chỉ khi biết ý nghĩa cụ thể của 42, mới có thể tiếp tục suy luận...
"Nói về 42... Không biết Lưu Lộ bên kia nghiên cứu diễn ra như thế nào."
Lâm Huyền nhìn vào ngày tháng.
Ngày 14 tháng 8.
Tính chênh lệch múi giờ, có lẽ là sáng sớm ngày 15 tháng 8 tại Trung Quốc. Chỉ còn một ngày nữa là đến ngày 16 tháng 8 mà cả hai đã ước định.
"Chỉ còn một ngày nữa... Thời gian trôi nhanh quá, liệu Lưu Lộ có thể hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn không?”
Bởi vì đã quá muộn, Lâm Huyền không gọi cho Lưu Lộ mà gửi một tin nhắn WeChat.
Lâm Huyền: Lưu Lộ, nghiên cứu về 42 diễn ra như thế nào rồi? Ngươi có thể cho ta câu trả lời vào ngày 16 tháng 8 không?
Kết quả bên kia trả lời ngay.
Lưu Lộ: Vâng, trên thực tế... Câu trả lời rất rõ ràng, nhưng có một tình huống khác cần được loại trừ, ta muốn cẩn thận hơn...
Lưu Lộ: Lâm Huyền, kết quả của 42... Câu trả lời này thực sự gây sốc. Thậm chí ta thà tin rằng mình đã nhìn lâm!
Lưu Lộ: Nhưng nếu loại trừ tất cả các phương án... kết quả cuối cùng còn lại, cho dù vô lý đến đâu cũng chính là sự thật...
Lưu Lộ: Ta vẫn còn một phương án cuối cùng để loại bỏ... Ngày 16 tháng 8 ngươi có thể đến phòng thí nghiệm tìm ta, lúc đó sẽ có câu trả lời chính xác!
Lâm Huyền trả lời với icon OK, sau đó bắt đầu đặt vé trực tuyến. Nhân tiện cũng đã liên hệ với bố mẹ của Lý Tĩnh về chiếc bình đựng tro cốt. Cha mẹ của Lý Tĩnh nói với Lâm Huyền rằng cha mẹ của Lôi Hạo Long hy vọng có thể mang tro cốt của đứa trẻ đi.
"Cha mẹ của cậu ta nói với chúng ta... dù sao đứa bé cũng là máu thịt của nhà họ Lôi, mong chúng ta có thể toại nguyện cho họ, nhà chúng ta cũng đồng ý..."
Sau đó Lâm Huyền đã gọi một cuộc điện thoại khác với cha mẹ của Lôi Hạo Long. Tình cờ là đối phương đang ở Bắc Kinh nên hẹn gặp nhau ở sân bay Bỉ Kinh.
"Như vậy cũng tốt... Tiết kiệm cho mình rất nhiều thời gian."
Một ngày sau Lâm Huyền bước ra khỏi sân bay với hai chiếc bình trên tay và nhìn thấy cha mẹ của Lôi Hạo Long đang đợi hắn. Cả hai trông già nua nhưng khí chất trên người họ vẫn thể hiện ra là một gia đình hiển hách.
"Lâm tiên sinh... Cảm ơn cậu đã sẵn lòng chạy vạy vì chúng tôi."
"Tiếp theo giao cho chúng tôi đi, chúng tôi sẽ đưa chiếc bình của Lý Tĩnh cho cha mẹ cô ấy."
Lâm Huyền gật đầu, đưa hai chiếc bình cho hai cụ già.
"Xin chia buồn..."
Sau vài câu khách sáo, hắn nói lời tạm biệt với cha mẹ của Lôi Hạo Long. Hắn ra ngoài và bắt một chiếc taxi đến thẳng Đại học Trung Nam.
"Ngày này... cuối cùng đã đến."
Giờ khắc này Lâm Huyền cực kỳ hưng phấn! Kể từ khi nhận được thư trả lời của Einstein vào tháng 6 hôm nay, hắn đã bị 42 tra tấn rất nhiều. Đây là một kiểu tra tấn tinh thần! Đó là một nỗi sợ hãi từ những điều chưa biết! Có vài lần nếu không phải tâm lý hắn tốt thì chút nữa bị 42 dọa đau tim.
"Lần này tốt rồi, cuối cùng cũng có thể biết đáp án của 42".
Bạn cần đăng nhập để bình luận