Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 553: Mục đích thực sự của “Ác ma”! Lâm Huyền ngộ ra tất cả các câu đố!

Chương 553: Mục đích thực sự của “Ác ma”! Lâm Huyền ngộ ra tất cả các câu đố!Chương 553: Mục đích thực sự của “Ác ma”! Lâm Huyền ngộ ra tất cả các câu đố!
Chương 553 : Mục đích thực sự của "Ác ma"! Lâm Huyền ngộ ra tất cả các câu đối
Cuối cùng còn có câu hỏi thứ ba 3 mà trước đây hắn không thể hiểu được/Ác ma" đã hủy diệt thế giới như thế nào? Vũ khí luật nhân quả là gì? Mặc dù không có câu trả lời chính xác nhưng Lâm Huyền đoán hẳn là tám chín phần đúng. Đó chắc chắn liên quan gì đó đến bộ não của Einstein và sự va chạm của chuỗi thời gian thuận và ngược. Đây là sự trung hòa của thời gian làm đứa bé này trở thành "người ngoài thời gian". Nó có thị giác của thượng đế, có thời gian vĩnh cửu, vì vậy không quá lời khi gọi nó là thượng đế. Có một câu nói cổ ở Trung quốc như này: "Không biết được chân diện mục của núi Lư Sơn vì đang đứng ở trong núi này.'(*)
(*)Sở dĩ không thể nhận ra bộ mặt thật của núi Lư Sơn vì năm giữa các đỉnh núi Lư Sơn, tầm nhìn bị núi trập trùng che khuất, phong cảnh nhìn thấy nhất định chỉ là một phần của núi Lư Sơn. Quan sát thế giới cũng giống như du ngoạn trong núi, sự hiểu biết của con người về cùng một sự vật, cách hiểu và quan điểm của họ về cùng một vấn đề chắc chăn sẽ bị hạn chế bởi một số yếu tố chủ quan, có phần phiến diện.
Đó chính là người trong cuộc thì hay bị u mê. Ta đã đứng trong vòng tròn nên dĩ nhiên ta không thể nhìn thấy toàn cảnh bức tranh của toàn vòng tròn. Nhưng nếu nhảy ra khỏi vòng tròn này, nhìn nó từ một nơi cao hơn, xa hơn thì ta sẽ có thể có một cái nhìn toàn cảnh về tất cả các cảnh và chỉ tiết. Đây là trường hợp của vũ khí luật nhân quả của "Ác ma""Ác ma" đã vượt ra "ngoài thời gian". Nó đã ở một nơi xa hơn, một chiều không gian cao hơn và thuộc về một dạng sống cao cấp hơn con người. Tất cả nhân quả, vận mệnh, mối liên hệ của lần này đều đặt trước mặt nó như một tờ giấy thi, chờ nó chấm bài.
"Một đứa trẻ vượt thời gian... Mỗi cử động của nó như một cú đánh từ không gian vĩ độ cao xuống không gian vĩ độ thấp..."
"Không thể phòng ngự được, không thể chống cự được... chứ đừng nói đến dự phòng và lý giải được suy nghĩ các cú đánh..."
Vào lúc này Lâm Huyền mới thực sự hiểu mấy câu đầu tiên trong "Bức thư cuối cùng" được gửi bởi sứ giả thứ ba: "Vào thời điểm đó, khi các nhà khoa học trên toàn thế giới cảm thấy rằng mô hình tia chớp hình cầu không thể đột phá, Giáo sư Đinh Nghỉ đã từ bỏ mọi thứ suy luận mà bắt đầu trực tiếp từ góc độ đơn giản và khó tin nhất lại tìm ra câu trả lời."
"Cho nên... Đôi khi mình cũng tự hỏi... Trên con đường truy tìm ác ma, chúng ta có đang suy nghĩ quá phức tạp không?”
"Có lễ là ác ma không thông miinh, cơ trí và thâm sâu như chúng ta nghĩ..."
"Có phải vì chúng ta luôn cho rằng ác ma quá phức tạp không? Có lễ câu trả lời đơn giản nhất, rõ ràng nhất, kỳ lạ nhất... tình cờ lại đúng!" "Vâng... mình của tương lai thực sự đã đoán đúng."
Lâm Huyền mỉm cười bất lực:
"Câu trả lời đơn giản nhất, khó tin nhất và rõ ràng nhất chính là câu trả lời đúng!" Lâu như vậy, chúng ta đều không tìm được chân tướng "Ác Ma", thật đúng là ứng với câu nói nổi tiếng của giáo sư Đinh Nghĩ:
"Có đôi khi, sở dĩ chúng ta thất bại không phải bởi vì suy nghĩ của chúng ta không đủ phức tạp, mà là chúng ta nghĩ không đủ đơn giản!".
"Bảo hiểm tử vong" bắt đầu!
Việc đã đến nước này, Lâm Huyền không còn muốn nghĩ điều này có hay không nữa. Bây giờ "Ác ma" đã được sinh ra, thật vô nghĩa khi cứ nghĩ vê những điều như "Tại sao trước đây ta không nghĩ đến điều đó ?"."Điều duy nhất chúng ta có thể làm bây giờ là giết Ác ma!"
" Nhưng..." Lâm Huyền nghiến răng. Hắn có chút bận tâm. Hắn thực sự có thể giết "Ác ma" không? Mặc dù "Ác ma" trông giống như một đứa trẻ, nhưng nó thực sự là một kẻ hủy diệt thế giới đã thành thạo "Vũ khí luật nhân quả". Đây có có được coi là con người nữa không? Ngoài ra, vừa phân tích đây là "đứa bé ngoài thời gian" không ở trong thời gian, liệu có bị quy luật không gian và thời gian ràng buộc hay không?
Lâm Huyền nín thở, không dám phát ra âm thanh vì sợ lộ thân phận. Suy nghĩ cẩn thận, kết hợp với tình thế của mình, hắn nghĩ ra hai giải pháp: Một là tìm cơ hội nhảy ra ngoài và giết chết đứa bé với tốc độ cực nhanh.
Hai là đứng yên và chiến đấu hết mình. Khi có cơ hội an toàn (đứa bé đi ngủ), lẻn ra ngoài và viết một lá thư cho mình ở quá khứ! Nói cho bản thân ở quá khứ tất cả sự thật và thông tin, để anh ta giết đứa bé trước khi "Ác ma" sinh ra.
Đây là hai lựa chọn duy nhất hiện tại. Nhưng hắn chỉ có một cơ hội quý giá... Lâm Huyền bắt đầu phân tích ưu và nhược điểm của hai phương pháp. Phương pháp đầu tiên, Lâm Huyền đã nhìn xuyên qua các kẽ hở của thiết bị, trên bàn cách đó không xa có một chiếc kéo lớn để cắt băng gạc. Với tốc độ của mình, hắn có thể chạy đến bàn và nhặt chiếc kéo trong vòng hai giây. Sau đó, hắn sẽ mất khoảng một giây để điều chỉnh tay cầm và có thể nhanh chóng quay lại giết đứa bé bằng kéo! Đếm ngược... toàn bộ quá trình mất khoảng 5 giây. Còn việc giết một đứa bé bao lâu, mấy nhát, điều đó phụ thuộc vào số mệnh. Đâm chuẩn thì một nhát kéo liền ra đi. Nếu nhát đâm thiếu chính xác, nếu nhát dao tránh được những điểm trọng yếu... thì khó có thể nói trước được bao lâu. Đây là kế hoạch giết chết "ác ma" trực tiếp nhất hiện nay. Nhưng đồng thời... rủi ro cũng lớn nhất! Điều này có nghĩa là Lâm Huyền phải đối đầu trực diện với "Ác ma"! Trong 5 giây này, Lâm Huyền phải giết "Ác ma" hoặc "Ác ma" giết chết Lâm Huyền! Mặc dù kế hoạch này nghe có vẻ đơn giản... nhưng Lâm Huyền không chắc chăn vì sự hiểu biết hiện tại của hắn về "Vũ khí luật nhân quả” vẫn là 0. Đồng thời, hắn cũng không biết mình có thể dùng kéo giết chết đứa nhỏ này hay không... Rốt cuộc không ai biết đứa nhỏ này bây giờ là sinh vật gì? Sinh vật ở duy độ nào? Thậm chí không áp dụng được các quy luật của trái đất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận