Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 456: 48 tiếng đồng hồ sau cùng của nhân loại

Chương 456: 48 tiếng đồng hồ sau cùng của nhân loạiChương 456: 48 tiếng đồng hồ sau cùng của nhân loại
Chương 456: 48 tiếng đồng hồ sau cùng của nhân loại
"Ngày ác ma sinh ra đời... Chính là thời điểm nhân loại thất bại thảm hại."
Cho nên.
Lâm Huyền quyết định.
Cuối tuần này ở bên Liễu Y Y, đồng thời đem kế hoạch mình chuẩn bị xuất ngoại nói cho nàng biết, không để cho nàng quá lo lắng.
Đồng thời, quan trọng nhất là
"Lần này nhất định phải bảo đảm Liễu Y Y tự do thân thể! Ta cũng phải đi nước Mỹ quyết chiến cuối cùng, cũng không thể lại để cho [ bảo hiểm tử vong] mất đi hiệu lực!"
Vừa nghĩ tới cái này.
Lâm Huyền trong lòng còn sợ hãi.
Lần trước mình vì tham gia [ cuộc thi đỉnh phong khoa học kỹ thuật của nhân loại] , trong lúc chuẩn bị thi đấu bị Đinh Nghi giáo sư tịch thu điện thoại di động, đã mất đi liên lạc với bên ngoài.
Mà chính vào lúc này, Liễu Y Y bị phụ thân nàng cưỡng ép đưa về nhà ở Hàng Thị cũng bị tịch thu điện thoại di động.
Loại tình huống này thật sự là quá nguy hiểm! Nếu như...
Mình thật sự đã chết ở nước Mỹ.
Liễu Y Y bởi vì điện thoại bị tịch thu, đương nhiên không nhận được bưu kiện, cũng sẽ không khởi động được Í bảo hiểm tử vong]...
Có trời mới biết Liễu Y Y lúc nào mới có thể khôi phục tự do.
Có thể đợi đến khi hắn khôi phục tự do thì phong bưu kiện có ghi mật mã tủ sắt sớm đã bị thư rác che mất rồi.
Hoặc là...
Sau khi mình chết, cha mẹ lúc thu thập di vật cho mình, trực tiếp coi hòm thư thời không là món đồ chơi mà vứt bỏ.
Những tình huống này đều có khả năng xảy ra!
Bây giờ suy nghĩ một chút, không khỏi khiến cho Lâm Huyền cảm thấy một trận hoảng sợ.
"Phù... may mà còn có Đới Sở Thiền..."
"Nếu không phải Đới Sở Thiền cứu Liễu Y Y ra, thì thực sự xảy ra chuyện rồi, hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi." ' Quả nhiên... Liễu Y Y và Đới Sở Thiền. Hai cô gái này, một người là bạch nguyệt quang của mình, một người là nốt ruồi chu sa của mình, hai người đều đã trợ giúp mình rất nhiều. "Bất kể là các nàng của tương lai... Hay là các nàng của hiện tại... Ta đều không thể phụ lòng!" Lâm Huyền mang dép lê vào rồi rời giường. Làm cho mình một bữa điểm tâm đơn giản, sau đó liền đi tới trong thư phòng. Cách thời gian đi đón Liễu Y Y vẫn còn thời gian rất dài. Thời gian buổi sáng, Lâm Huyền định đổi mới [ bảo hiểm tử vong] một chút. [ bảo hiểm tử vong] mà lần trước làm đã lưu trữ quá xa rồi... Không có tác dụng gì cả. "Thời gian lưu trữ mới... cứ định cho tới hôm nay đi! Rõ ràng hai ngày sau, Liễu Y Y đều ở trong nhà, không dễ thao tác, hơn nữa thứ hai ta phải ngồi máy bay đi nước Mỹ. "Lễ Phục sinh định sớm một chút cũng tốt, thời gian càng dư dả, sự lựa chọn của ta quá khứ cũng càng nhiều hơn." Lâm Huyền quay người. Dùng mật mã mở tủ sắt ra. Sau đó lấy ra hai phong thư bên trong. Phong thư phía trên này, là cho Liễu Y Y xem, ghi rõ ràng tất cả nguyên do, cùng với cách cứu mình. Còn phía dưới phong thứ quấn đầy băng dán này, là cần Liễu Y Y đến lúc đó quăng vào trong hòm thư thời không, gửi về bản thân của quá khứ. "Phong thư này đã vô dụng rồi, đốt đi. Lâm Huyền trực tiếp xé bỏ phong thư." Sau đó rút giấy viết thư ra, đặt vào trong cái gạt tàn thuốc mà thiêu hủy. Về phần cái phong thư dính đầy băng dán kia. Hắn chỉ đem một mảnh nhỏ có viết chữ đi thiêu hủy. Những thứ khác đều ném vào trong thùng rác. "Băng dán nhựa plastic thiêu cháy rất khó ngửi, dù sao nơi có chữ đều đã đốt trụi rồi, còn lại ném đi cũng không sao cả." Sau đó, hắn lấy giấy viết thư và bút ra, bắt đầu viết thư một lần nữa: [ Ta của quá khứ thân yêu] [ Chào ngươi] _[ Chỗ ngươi lúc này, chắc hẳn là buổi sáng ngày mồng 7 tháng 8, ngươi định cuối tuần ở cùng với Y Y, sau đó thứ hai lên đường đi nước Mỹ, tận mắt chứng nhận sự tử vong của Lý Tĩnh. ]
[ Phong thư này chính là bảo hiểm tử vong của chúng ta, nếu như ngươi nhìn thấy phong thư này, vậy nói rõ—— ta đã chết rồi. Đúng vậy, ngươi của tương lai, cũng chính là ta, đã bị chết ở nước Mỹ. ]
[ Ta không thể nào nói cho ngươi biết được nguyên nhân cái chết, bởi vì sau khi viết xong phong thư này, ta mới có thể lên đường đi nước Mỹ. ]
[ Nhưng mà ta sẽ cho ngươi một số nhắc nhở, ngươi có thể căn cứ vào những nhắc nhở này, đi phỏng đoán nguyên nhân cái chết của chúng ta, tiến tới tránh cho nó xảy ra, tìm ra chân tướng của ác mai ]
[ Ta sẽ ở đặt vé vào thứ hai(ngày mồng 9 tháng 8 ), bay đến nước Mỹ. Ta không biết sẽ ở lại nước Mỹ bao lâu, nhưng mục đích của chúng ta là để chứng kiến cái chết của mẫu tử Lý Tĩnh, bởi vậy ta cũng sẽ không chạy lung tung. ]
[ Thời gian ở nước Mỹ, ta chỉ có thể xuất hiện ở ba nơi là nhà Lý Tĩnh, bệnh viện, nơi hoả táng, ngoại trừ gặp mẹ con Lý Tĩnh ra, ta sẽ không gây thêm rắc rối. ]
[ Bởi vậy... Duới tình huống như vậy, nếu như ngươi nhận được phong thư này, như vậy thì cơ bản có thể xác định——]
[ Ác ma nhất định là Lý Tĩnh, hoặc là người có quan hệ với nàng! Bởi vì ta sẽ không gặp những người khác. ]
[ Hơn nữa chúng ta luôn hoài nghỉ Lý Tĩnh không chết, ADN của nàng ở bãi hoả táng, có thể chính là đến từ cuống rốn. Có lễ là bởi vì ta đã phát hiện nàng 'Kim Thiền thoát xác”, tiến tới không có ngăn cản nàng trở thành ác ma, sau đó nàng mới giết chết ta. ]
[ Bất kể tình huống thật sự có phải như vậy hay không. Tóm lại, nếu như ngươi nhận được phong thư này, có thể xuất phát từ góc độ này mà suy luận. Hoặc là... thử đi trên con đường không giống như chúng ta... ]
[ ví dụ như, ta là định gọi điện thoại cho cho Lý Tĩnh, quang minh chính đại đi tìm nàng. Còn ngươi, có thể không gọi điện thoại, lén lút đi tìm nàng, theo dõi nàng, sợ bị nàng phát hiện, như vậy thì có thể tránh khỏi bại lộ thân phận. ]
[ tóm lại, ta đã chết rồi, còn lại, phải dựa vào ngươi thôi! Xin phải làm xong bảo hiểm tử vong, còn sống tiếp mới là mục đích duy nhất! ]
[ Ký tên: Ngươi của tương lai đã chết đi]
Bạn cần đăng nhập để bình luận