Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 257: Ác ma chân chính

Chương 257: Ác ma chân chínhChương 257: Ác ma chân chính
Chương 257: Ác ma chân chính
Ngay khi hai cánh cửa thang máy sắp đóng lại, trong nháy mắt vang lên một tiếng "phịch'!
Một bàn tay đeo găng tay đột nhiên với vào qua kẹt cửal
Thang máy tự động cảm ứng được vật cản, hai cánh cửa thang máy chậm rãi mở ra...
Một người đàn ông đeo khẩu trang, mặc áo gió màu đen. mũ trùm kín đầu. đi vào trong thang máy.
Hắn im lặng gật đầu với Lâm Huyền một cái.
Nép vào một góc trong thang máy.
Trong nháy mắt đó, Lâm Huyền không rét mà run!
Hắn nhận ra được!
Người này chính là kẻ buôn người đã bắt cóc đứa trẻ trong trung tâm thương mại chiều nay!
Bình tĩnh!
Lúc này không thể hành động!
Lâm Huyền ra vẻ không phát hiện ra, mắt nhìn thẳng về trước.
Liễu Y Y đang ở đây...
Không thể hành động thiếu suy nghĩ...
Tiền đề để Bảo Hiểm Tử Vong có hiệu lực chính là hắn và Liễu Y Y không thể đồng thời cùng chết đi.
Ai cũng không biết trong tay kẻ buôn người có vũ khí trong tay hay không! Lúc này, ngàn lần vạn lần không thể qua loa hành động!
Lâm Huyền đã nghĩ kỹ lát nữa xuống tầng 1 rồi sẽ báo cảnh sát như thế nào. Nhưng hiện tại...
Hắn cần phải duy trì sự bình tĩnh!
Tuyệt đối phải đảm bảo sự an toàn của Liễu Y YI
Nếu giờ phút này, hắn và Liễu Y Y đồng thời tử vong, hậu quả vô cùng tệ!
Ù... ù... Ù...
Thang máy đang đi xuống.
Liễu Y Y nhắm hai mắt rúc vào trong vòng tay của Lâm Huyền.
Lâm Huyền và người đàn ông mặc áo gió kia đều nhìn thẳng về phía trước, không phát ra chút âm thanh nào. 37...
35...
33...
Thang máy đang nhanh chóng hạ xuống.
Sắp tới rồi.
Lâm Huyền năm chặt nắm đấm.
Rất mau thôi...
Chỉ cần thang máy tới tầng 1.
Là có thể một lần nữa nắm giữ quyền chủ động!
29...
27...
25...
Thang máy như cũ đang nhanh chóng hạ xuống...
Lâm Huyền cố gắng giữ trái tim đập chậm lại.
23...
21...
19...
Reng reng rengl
Điện thoại của Lâm Huyền đột nhiên vang lên!
Tức khắc, Liễu Y Y bị bừng tỉnh, nhìn về phía túi áo vest bên trái của Lâm Huyền. Người đàn ông mặc áo gió kia cũng đồng thời quay lại nhìn về phía túi áo vest của Lâm Huyền.
Reng reng rengl
Điện thoại của Lâm Huyền vẫn luôn reo vang.
Hắn rõ ràng...
Hiện tại căn bản không phải lúc nghe điện thoại!
Nhưng mà...
Nếu hiện tại không nhận cuộc gọi, chỉ biết khiến cho người đàn ông mặc áo gió nghi ngờ.
Không có cách nào.
Lâm Huyền với tay trái vào trong túi, lấy ra di động. Khi Lâm Huyền lấy ra di động, màn hình hướng về bản thân, cho nên người đàn ông kia không nhìn thấy số người gọi tới.
Còn Lâm Huyền nhìn thấy rõ ràng, là Đới Sở Thiền.
Không được... Không thể nhận cuộc gọi này!
Nhỡ đâu... Đới Sở Thiền gọi điện tới nói chuyện với hắn về sự việc bắt cóc trẻ em hồi chiều, chẳng phải sẽ đánh rắn động cỏ hay sao?
Thang máy chỉ có diện tích nho nhỏ như vậy.
Lại yên ắng như thế.
Người đàn ông kia chắc chắn có thể nghe thấy được tiếng điện thoại!
Reng reng reng.
Lâm Huyền tiếp tục nhìn điện thoại trước mặt, ngón tay cái tùy tay gạt nút nhận cuộc gọi.
Nhưng trong nháy mắt lại nhanh chóng gạt nút tắt cuộc gọi.
Lâm Huyền ra vẻ sửng sốt.
"Hả? Sao tự dưng cúp máy rồi?"
Trong nháy mắt hắn nhìn vê phía màn hình điện thoại, camera trước tự động nhận diện khuôn mặt, màn hình di động tức khắc được mở khóa.
Điện thoại hiển thị giao diện đang sử dụng.
Là trang web nước ngoài mà hắn mở ra lúc ở trong phòng vệ sinh nhà Lôi Hạo Long!
Bức tranh Einstein hai mắt vô thần...
Nhìn chằm chằm vào Lâm Huyền...
"Ồ?"
Người đàn ông mặc áo gió đứng trong góc đột nhiên tiến lên.
Hắn liếc nhìn màn hình di động của Lâm Huyền, lại liếc nhìn Lâm Huyền, trong ánh mắt tràn đầy sự kích động: "Ngài là...Đố Ky" sao?"
Liễu Y Y vừa định nói chuyện, Lâm Huyền cuống quít véo nàng một chút! Liễu Y Y hiểu ý ngậm miệng lại.
Sự ăn ý lâu dài của hai người khiến nàng hiểu rõ lúc này không thể nhiều lời.
Lâm Huyền mặt không đổi sắc, chậm rãi quay đầu, nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia...
"Ngươi là?"
Tên kia nam tử cười ha ha, tháo khẩu trang, khom lưng chào Lâm Huyền: "Ta là..."Lười Biếng"" Đố ky? Lười biếng?
Chẳng lẽ hắn đang nói tới bảy tông tội?
Mặt ngoài Lâm Huyền không chút dao động, nhưng trong lòng suy nghĩ vô số. Hiện tại hắn đã có thể khẳng định người đàn ông này giống Lôi Hạo Long, rất có thể đều là thành viên của Hội hỗ trợ tiếc nuối.
Hơn nữa, không khó suy đoán ra danh hiệu của Lôi Hạo Long là Đố Ky, còn danh hiệu của kẻ buôn người này là Lười Biếng.
Có lẽ tổ chức thần bí này sử dụng loại danh hiệu như thế để xưng hô.
Hơn nữa, điều kỳ quái nhất chính là...
Dường như bọn họ không biết thân phận lẫn nhau! Lôi Hạo Long đã chết từ lâu rồi!
Đồng bạn chết rồi cùng không biết sao?
Lâm Huyền đổi một góc độ để tự hỏi...
Có lẽ... Lôi Hạo Long là một cái trường hợp đặc biệt, thời gian hăn gia nhập tổ chức này quá ngắn, ngày 12 tháng 6 mới viết thư xin vào tổ chức, từ đó đến nay mới khoảng một tháng.
Cho nền, hẳn là các thành viên khác của tổ chức cũng chưa gặp mặt Lôi Hạo Long bao giờ.
Tốc độ tự hỏi của Lâm Huyền rất mau.
Nhưng hắn cũng biết bản thân cần phải mau chóng trả lời người này!
Nếu trả lời quá chậm, hoặc là biểu đạt không rõ ràng, hoặc là không khớp với khớp ám hiệu, vv... Hắn chắc chắn sẽ bại lộ chân tướng!
Có lẽ điều đó đại biểu cho tử vong!
Mặc dù hiện tại Lâm Huyền có rất nhiêu vấn đề muốn hỏi, muốn gạt người đàn ông này nói ra rất nhiều tin tức.
Nhưng để an toàn, Lâm Huyền vẫn là quyết định "nói ít" thôi.
Nói nhiều, sai nhiềul
Hội hỗ trợ tiếc nuối... Rất có khả năng, chính là ác ma chân chính!
Bạn cần đăng nhập để bình luận