Ta Có Thể Viết Thư Cho Quá Khứ

Chương 408: Ngươi rốt cuộc... sẽ không tới tìm ta nữa

Chương 408: Ngươi rốt cuộc... sẽ không tới tìm ta nữaChương 408: Ngươi rốt cuộc... sẽ không tới tìm ta nữa
Chương 408: Ngươi rốt cuộc... sẽ không tới tìm ta nữa
Haizz...
Liễu Y Y bất lực thở dài. Nàng sớm đã đoán được...
Cuối cùng nhất định sẽ có kết quả như vậy.
Nàng quá hiểu rõ nam nhân trước mắt này.
"Ông xã... Ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi sao? Chúng ta... Cũng không thể để cho Sở Thiền muội muội hi sinh vô íchl"
Nghe đến cái tên này.
Ánh sáng trong đôi mắt của Lâm Huyền ngay lập tức ảm đạm đi không ít...
Hắn dừng một lát.
Cầm lấy ly nước uống miếng nước.
Chậm rãi nói: "Đây là ta nợ nàng..."
Lâm Huyền không nói thêm gì nữa.
Hắn nhận lấy giấy viết thư trên tay của Liễu Y Y.
Sau khi gấp lại, nhét vào phong thư.
Ở trên mặt ngoài của phong thư, lần lượt viết lên người nhận thư, địa chỉ người nhận, cùng ngày nhận.
Sau khi dán xong.
Hắn đưa cho Liễu Y Y xem: "Ngày ta cũng viết xong rồi, chú ý không được để nhầm."
[ phong thư thứ nhất] là gửi cho hắn ngày 16 tháng 6 năm 2021. [ một phong thư cuối cùng] là cho hắn ngày 16 tháng 8 năm 2021."
"Nhớ kỹ, trình tự nhất định không được sail Có một số việc, không thể để cho hắn biết rõ quá sớm, bằng không thì... Với dáng vẻ con ruồi không đầu của ta lúc đó, tuyệt đối sẽ vô cùng ỷ lại vào thông tin cung cấp trên thư thăm dò. Cuối cùng. Hắn còn có thể đi đến con đường cũ giống như ta."
Liễu Y Y xua xua tay.
Ý bảo hắn không cần nói thêm nữa.
"Ngươi đã nói bao nhiêu lần rồi... vẫn chưa già đâu, chỉ là lão niên ngớ ngẩn thôi!" Trước đó, Lâm Huyền đã dặn dò Liễu Y Y vô số lần.
Lỗ tai của Liễu Y Y thật sự là nghe đến ra kén rồi! Thực ra hạch tâm tư tưởng của Lâm Huyền chỉ có một
[ Bản thân là một kẻ thất bại, không có thể cứu vớt thế giới. ]
[ Cho nên mạch suy nghĩ cùng quá trình của mình, cũng nhất định là có chỗ nào đó sai lầm ]
[ bởi vậy, tuyệt đối không thể để cho ý nghĩ của mình ảnh hưởng đến Lâm Huyền của quá khứ, bằng không, lịch sử chỉ là tái diễn một lần nữa, tương lai nhân loại thất bại thảm hại, không có bất cứ thay đổi nào. ]
"Ta lúc ấy hơn 20 tuổi, quả thực đã rất thông minh..."
Nhắc tới chỉ số thông minh của mình, Lâm Huyền luôn là mèo khen mèo dài đuôi không có da mặt!
"Nhưng mà... Có khi, thông minh sẽ phản bội thông minh."
Khi Lâm Huyền trung niên nói những lời này.
Ngày 4 tháng 7 năm 2041.
Lúc ấy, Lâm Huyền đứng ở trước cổng của máy đường hầm, nhìn máy đường hầm sắp đưa mình về năm 2021. trên mặt của hắn lộ ra vẻ tang thương của năm tháng: "Con người cả đời này phải đi đường vòng quanh co, một mét cũng không thể thiếu. Có một số việc, nhất định phải tự mình trải qua mới có thể thấu hiểu rõ. Trên thế giới này chuyện lãng phí thời gian nhất chính là giảng đạo lý cho người trẻ tuổi!"
"Cho nên... Chúng ta không được nói với ta của quá khứ nhiều như vậy, càng huống hồ là loại kinh nghiệm thất bại như ta đây, không đề cập cũng được. Để cho hắn dùng mạch suy nghĩ của hắn để cân nhắc, lựa chọn, mới có thể chính thức đánh vỡ bế hoàn của thời không, sáng tạo ra tương lai mới!"
Sau khi nói xong.
Lâm Huyền xoay người, nắm lấy tay Liễu Y Y: "Y Y. Sau khi ta đi... tất cả những thứ còn lại phải giao cho ngươi rồi."
"Trong ba người mang tin tức, trách nhiệm của ngươi là nặng nề nhất, đồng thời, hành trình của ngươi cũng là sau cùng."
Liễu Y Y tiến lên ôm người yêu của mình, vị anh hùng vĩ đại nhất của nhân loại từ trước tới nay.
Nàng dùng cái ôm ngăn cản hắn từ biệt: "Không được nói hẹn gặp lại... Chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại thôi!"
Ông...
Theo với sự rót vào của máy đường hầm, tạp âm của toàn bộ máy móc càng lúc càng lớn!
Ông...
Sau khi tạp âm đến đỉnh sóng, bắt đầu dần dần yếu đi, ánh sáng của máy đường hầm cũng bắt đầu dần dần dập tắt... "Lâm... Lâm Huyền... Lâm... Hắn đã đi rồi..." Lưu Lộ tháo mắt kiếng xuống.
Nhắm mắt lại.
Trong nội tâm.
Là sự thất vọng trước giờ chưa từng có.
20 năm trước.
Lâm Huyền đã từng nói một câu với hắn...
"Lưu Lộ! Bất kể là thời không nào! Ta nhất định đều sẽ tới tìm ngươi!" Nhưng mà...
Lần này đây.
Người nam nhân này muốn nuốt lời.
Người mang tin tức, nhất định là một hành trình có đi không về. Mặc dù tương lai thay đổi.
Bọn hắn cũng không quay về được... cuộc gặp mặt vừa rồi kia. Chính là cuộc gặp mặt cuối cùng của hai người.
"Haizz."
Lưu Lộ bất lực thở dài, ngắm nhìn mặt trời lặn ở phía tây.
Ánh mắt dần dần trở nên mơ hồ.
Hốc mắt cũng trở nên ướt át.
"Ngươi rốt cuộc... Sẽ không tới tìm ta nữa..."
Rạng sáng ngày 16 tháng 6 năm 2021.
00:42
XÌ... Cờ-rắc... Đùng đùng đùng đùng!I
Vô số lốm đốm lượng tử màu xanh rất nhỏ xuất hiện ở trong không trung! Đem toàn bộ thư phòng chiếu rọi thành một mảnh biển xanh.
Nếu như lúc này Lâm Huyền tỉnh lại nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ tưởng rằng là người 800 năm trước xuyên không qual
Nhưng rất đáng tiếc...
Hôm nay Lâm Huyền, ngủ rất say.
Trong buổi tối ngày hôm qua, hắn mới từ đế đô bay trở về Đông Hải.
Bận rộn bôn ba cả một ngày, Lâm Huyền thật sự đã quá mệt mỏi, hắn ngã đầu liền ngủ mất, lúc này còn đang trong giấc mộng...
XIU. XIU XIU. XIU XIU. XIU XIU. XIU XIU. XIU... Không trung xuất hiện càng ngày càng nhiều lượng tử lốm đốm! Càng ngày càng tụ tập!
Trạng thái nhìn thấy và không thể nhìn thấy không ngừng xếp chồng lên! Cuối cùng! Bảo vệ trạng thái lượng tử ổn định.
Một nữ nhân tóc dài bồng bềnh, dáng người cao gầy xuất hiện từ trong không trung! Ánh sáng màu xanh da trời tản đi...
Toàn bộ thư phòng lại lần nữa trở lại một mảnh mơ hồ.
Ánh sáng duy nhất, chính là màn hình đồng hồ trên cổ tay của nàng phát ra ánh sáng màu lam.
Cùng với...
Trên ngón áp út, chiếc nhẫn màu bạc phản xạ ra vi quang màu xanh da trời kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận