Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 99: Mua không được liền đi trộm, không trộm được liền đi cướp

**Chương 99: Mua không được thì đi t·r·ộ·m, không t·r·ộ·m được thì đi cướp**
Trở lại Tàng Kinh Các, Lục Tiểu Xuyên liền không kịp chờ đợi xem xét mười xe lễ vật mà Tiền Vạn Thiên tặng.
Dù sao cũng là nhà giàu nhất Thương Quốc, chắc hẳn thủ bút sẽ không nhỏ?
Sự thật quả nhiên chứng minh, thủ bút của nhà giàu nhất Thương Quốc quả thực rất lớn.
Ngoài một xe chứa đầy sơn trân hải vị, mỹ thực, rượu ngon, chín xe còn lại đều là linh thạch, linh đan và linh dược.
Tổng giá trị ước tính, chắc cũng phải 100 triệu?
Ra tay đã là 100 triệu?
Có cần phải hào phóng đến vô nhân tính như vậy không?
Lôi gia ra tay 100 triệu, đó là bởi vì Lôi gia muốn bảo toàn tính mạng, xem như dốc hết gia tài cầu xin Lục Tiểu Xuyên tha thứ, bảo vệ Lôi gia.
Nhưng Tiền Thủ Phú này, chỉ là quà cảm tạ mà đã hào phóng đến mức này —— Khiến Lục Tiểu Xuyên suýt chút nữa muốn bảo Tiền Đa Đa về hỏi cha hắn xem còn thiếu nghĩa tử hay không...
Tiền Thủ Phú tặng 100 triệu, Lôi gia tặng 100 triệu, lại thêm chiến lợi phẩm 50 triệu trước đó, hiện tại Lục Tiểu Xuyên đang có trong tay 250 triệu.
Có lẽ có thể thử đột phá một phen.
Lúc trước đem toàn bộ thiên địa linh khí của đại đạo thụ ăn quả hấp thu, đột phá Trúc Cơ tam trọng còn dư lại không ít, lại thêm 250 triệu linh thạch này, hẳn là có hy vọng đột phá đến Trúc Cơ cảnh tứ trọng.
Lục Tiểu Xuyên lập tức bắt đầu tu luyện.
Hỗn Độn lỗ đen trong cơ thể hắn cũng lập tức hóa thân thành con thú nuốt vàng, điên cuồng thôn phệ linh thạch, linh đan và linh dược...
Rất nhanh, 250 triệu linh thạch đã bị Lục Tiểu Xuyên hoàn toàn thôn phệ sạch sẽ.
Quả nhiên không làm Lục Tiểu Xuyên thất vọng, Hỗn Độn lỗ đen phản hồi lại một luồng lực lượng cường đại, giúp Lục Tiểu Xuyên thuận lợi đột phá đến Trúc Cơ cảnh tứ trọng.
Sau khi đột phá đến Trúc Cơ cảnh, tốc độ đột phá cảnh giới vẫn tương đối thuận lợi.
Trong hơn một tháng, đã liên tiếp phá bốn cảnh giới.
Chuyện này nếu là trước kia, căn bản là không dám tưởng tượng.
Bất quá chủ yếu cũng là bởi vì trong hơn một tháng này khả năng kiếm tiền tương đối mạnh, kiếm được rất nhiều tiền.
Cảnh giới tăng lên, hoàn toàn dựa vào tiền mà có.
Theo đà này, chỉ sợ muốn đột phá đến Trúc Cơ cảnh ngũ trọng phải cần đến 500 triệu linh thạch.
Nghĩ đến con số này, Lục Tiểu Xuyên không khỏi cười khổ lên tiếng.
Lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Mấy năm nay, Thái Khư Tông gần như đã bị hắn vét sạch, muốn tiếp tục kiếm tiền ở Thái Khư Tông là không thể.
Lại nói, hiện tại Lục Tiểu Xuyên cũng đã coi thường những đồng tiền lẻ kia.
Kiếm mấy ngàn mấy vạn, đơn giản chỉ như hạt cát trong sa mạc.
Mấu chốt là mấy ngàn mấy vạn cũng không dễ kiếm...
Sau khi Lục Tiểu Xuyên từ phòng tu luyện đi ra, Tiền Đa Đa liền lập tức tới nói: "Đại sư huynh, tông chủ bảo huynh qua đó một chuyến, nói có chuyện quan trọng cần thương lượng."
Lần này Lục Tiểu Xuyên không hề chần chừ, lập tức nhanh chóng đi tới chủ phong.
Vào đến chủ điện, Lục Tiểu Xuyên liền thấy Tần Sư Muội bọn hắn năm người đã đến.
Ngoài tông chủ, Kỳ Trường Lão cũng có mặt ở đây.
Thái Khư Tông không thiết lập chức Thái trưởng lão, rất nhiều công việc của tông môn đều do Thái Diễn Chân Nhân giao cho Kỳ Trường Lão xử lý.
Cho nên Kỳ Trường Lão ở Thái Khư Tông, tương đương với Đại trưởng lão.
"Di, Tiểu Xuyên, ngươi lại đột phá? Tốc độ đột phá này mới xứng với Hỗn Độn Đại Đạo Thánh Thể chứ."
"Hay là nói, Hỗn Độn Đại Đạo Thánh Thể của ngươi là sau khi vào Trúc Cơ cảnh mới bắt đầu phát huy tác dụng?"
"Hoặc là nói, đến lúc tích lũy đủ rồi mới bộc phát?"
Kỳ Trường Lão vẻ mặt kinh ngạc đánh giá Lục Tiểu Xuyên.
Phải biết Lục Tiểu Xuyên mấy ngày trước mới đột phá đến Trúc Cơ cảnh tam trọng.
Thái Diễn Chân Nhân cũng có chút kinh dị nhìn Lục Tiểu Xuyên.
Thái Khư Tông cố gắng mười năm, hiện tại rốt cuộc bắt đầu có hiệu quả rồi sao?
Lục Tiểu Xuyên thầm cười khổ một tiếng, ngược lại muốn nói, nếu không phải vì không có tiền, thì hắn đã có thể một đường đột phá đến Phá Khư cảnh rồi, cũng không thành vấn đề.
Vấn đề duy nhất chính là không có tiền a!
"Ta đây không còn cách nào khác, lời khoác lác đã nói ra, có rơi lệ thì cũng phải thực hiện, không phải sao?"
"Không cố gắng tăng lên một chút cảnh giới thì làm sao được?"
Lục Tiểu Xuyên nhếch miệng, cười khổ nói.
Thái Diễn Chân Nhân cũng không nói thêm gì, vẻ mặt nghiêm nghị nói với Lục Tiểu Xuyên "Tiểu Xuyên, ngươi hẳn phải biết chúng ta Thái Khư Tông chỉ có năm danh ngạch tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu bảng."
"Cho nên, phải chọn một trong hai người Lâm Hoành và Sở Vân Hiên."
"Trong một tháng này, nếu ngươi chỉ điểm bọn hắn tu hành, hẳn ngươi là người rõ ràng nhất tình huống của bọn hắn, cho nên..."
Lục Tiểu Xuyên nhìn Thái Diễn Chân Nhân một chút, bĩu môi nói: "Tông chủ, người đây là muốn ta làm kẻ xấu sao?"
"Ta đã xem Lâm Hoành và Sở Vân Hiên như là thân sư đệ đối đãi, tông chủ bảo ta làm sao có thể thiên vị bên này, bỏ bên kia?"
Thái Diễn Chân Nhân trên mặt cũng lập tức lộ ra một chút cười khổ.
Đây đích thực là một vấn đề khó.
Lục Tiểu Xuyên thân là thủ tịch đệ tử của Thái Khư Tông, lẽ ra nên tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu bảng.
Nếu một thế lực tông môn ngay cả thủ tịch đệ tử cũng không tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu bảng, thì sẽ bị người khác chê cười.
Cho nên, danh ngạch của Lục Tiểu Xuyên, Tần Hàn Yên, Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong là đã xác định.
Hiện tại, chỉ còn lại một danh ngạch cuối cùng là tương đối khó xử.
Sở Vân Hiên và Lâm Hoành, hai người có cảnh giới giống nhau, thực lực tương đương, các phương diện đều xuất sắc như nhau.
Hơn nữa, hai người đều rất có hy vọng có thể lọt vào Thiên Kiêu bảng, không để ai đi cũng đều không tốt.
Vì việc này, Thái Diễn Chân Nhân và Kỳ Trường Lão hai người đã rất đau đầu.
Thế là, theo đề nghị của Kỳ Trường Lão, liền nghĩ đến việc gọi Lục Tiểu Xuyên tới, để Lục Tiểu Xuyên quyết định.
Chủ yếu cũng là bởi vì Lâm Hoành và Sở Vân Hiên, hai người đều nghe lời Lục Tiểu Xuyên.
Kỳ Trường Lão bất đắc dĩ nói: "Tiểu Xuyên, danh ngạch chỉ có bấy nhiêu, đây cũng là chuyện không có biện pháp."
"Chúng ta cũng muốn bọn hắn đều có thể tham gia, chỉ là ——"
Lục Tiểu Xuyên nói "Biện pháp luôn có nhiều hơn khó khăn, tại sao cứ phải loại bỏ một người, không thể để cả hai cùng tham gia?"
"Danh ngạch không đủ, vậy liền đi mua, mua không được thì đi t·r·ộ·m, t·r·ộ·m không được thì đi cướp."
"Chỉ cần nghĩ ra được, vậy thì nhất định có thể đạt được."
Thái Diễn Chân Nhân: "..."
Kỳ Trường Lão: "..."
Lời này, phần đầu rất đúng, nhưng phong cách phần sau sao lại lệch lạc thế này?
t·r·ộ·m cắp, cướp bóc?
Loại chuyện hạ lưu này là việc mà Thái Khư Tông, đệ nhất tông môn của Thương Quốc, có thể làm sao?
Nghĩ cũng không thể nghĩ.
Thái Diễn Chân Nhân và Kỳ Trường Lão hai người liếc nhau một cái, sau đó Thái Diễn Chân Nhân lắc đầu nói: "Chúng ta cũng từng nghĩ đến việc đi mua, nhưng mà ——"
"Thứ nhất, các tông môn khác đều không bán cho chúng ta."
"Thứ hai, Thái Khư Tông chúng ta hiện tại có chút túng thiếu."
Thái Khư Tông nghèo đến vậy sao?
Trước kia dù khổ dù khó, tông chủ cũng chưa từng than nghèo trước mặt hắn.
Lúc đầu Lục Tiểu Xuyên còn định bán cái danh ngạch mà Lôi gia cho hắn với giá tốt...
Thoáng một cái đã làm rối loạn kế hoạch của Lục Tiểu Xuyên.
Nghĩ nghĩ, Lục Tiểu Xuyên nói với Thái Diễn Chân Nhân "Vậy một triệu, Thái Khư Tông chúng ta có thể lấy ra được không?"
Khụ khụ —— Thái Diễn Chân Nhân ho khan một tiếng, nói "Cũng không đến mức nghèo đến mức đó."
"Nhưng danh ngạch tranh đoạt Thiên Kiêu bảng, cho dù các tông môn khác có đồng ý bán, thì ít nhất cũng phải ở mức giá ngàn vạn ——"
"Tông chủ, hay là người cho ta một triệu, ta đi giúp người mua một cái?"
"Tiểu Xuyên đừng nói đùa, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"
"Không có nói đùa, ta nói thật, một triệu ta tuyệt đối có thể lấy được."
Không có nói đùa?
Thái Diễn Chân Nhân và Kỳ Trường Lão hai người đều nghi hoặc nhìn Lục Tiểu Xuyên, nhìn có vẻ không giống đang đùa giỡn, chỉ là —— Sao lại có thể như thế?
Một triệu mua danh ngạch tranh đoạt Thiên Kiêu bảng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận