Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 158: Lùi một bước gió êm sóng lặng, nhẫn một chút ta sẽ khó chịu

Chương 158: Lùi một bước gió êm sóng lặng, nhẫn một chút ta sẽ khó chịu
Những năm qua, Lục Tiểu Xuyên gặp chuyện đều nhẫn nhịn, trước giờ không tức giận.
Như Lục Tiểu Xuyên thường nói, tức giận tổn hại sức khỏe, không đáng.
Nhưng lần này, người của Thanh Kiếm Tông thật sự chạm đến giới hạn cuối cùng, vảy ngược của hắn.
Tuy nói Lục Tiểu Xuyên và Diệp Xuyên sư huynh chỉ gặp mặt một lần, nhưng đối với sư tôn của Diệp Xuyên, hắn vẫn rất có hảo cảm, cũng rất bội phục.
Dù sao Diệp Xuyên sư huynh là vị thiên tài đầu tiên trong lịch sử của Thái Khư Tông đả bại lên bảng thiên kiêu, khai sáng tiền lệ của Thái Khư Tông, rất đáng nể.
Diệp Xuyên sư huynh vốn dĩ có tương lai tốt đẹp, tuyệt đối có thể trở thành người được chọn kế nhiệm chức chủ nhân của Thái Khư Tông.
Có thể...
Diệp Xuyên sư huynh lại vì hắn mà trọng thương tàn phế, tương lai tốt đẹp hủy hoại trong chốc lát, so với cái c·h·ế·t có khác gì?
Thù này, hắn nhất định phải báo.
"Người của Thanh Kiếm Tông sao có thể làm việc không có giới hạn như vậy?" Tần Hàn Yên cũng tức giận không thôi.
Sứ giả Ninh Khuyết nói: "Trước mắt cũng không có chứng cứ chứng minh chuyện này là do Thanh Kiếm Tông làm, cho nên..."
"Việc này, các ngươi ở trong thánh địa tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện nói."
"Nếu không, có thể sẽ gây ra một chút phiền toái không cần thiết."
Phiền phức?
Lục Tiểu Xuyên cười lạnh một tiếng.
Thật sự là hắn sợ phiền phức, cũng không thích phiền phức, nhưng...
Trong chuyện đúng sai rõ ràng, Lục Tiểu Xuyên tuyệt đối sẽ không mập mờ.
Chứng cứ, vốn là không có.
Tựa như Lục Tiểu Xuyên trước đó làm một ít chuyện, cho dù bị người hoài nghi thì sao?
Không có chứng cớ xác thực, Lục Tiểu Xuyên dù sao đ·á·n·h c·h·ế·t cũng không thừa nhận.
Người Thanh Kiếm Tông, tự nhiên cũng sẽ không thừa nhận.
Cho nên, loại chuyện này, có chứng cứ hay không, căn bản không quan trọng.
"Sứ giả Ninh Khuyết, nếu ta đ·á·n·h Nhạc Thanh Sơn, sẽ có trừng phạt như thế nào?" Lục Tiểu Xuyên bỗng nhiên hỏi sứ giả Ninh Khuyết một câu.
Tần Hàn Yên ba người nghe nói, cũng lập tức có chút lo lắng nhìn về phía đại sư huynh.
Cử động lần này, có phải hay không quá xúc động?
Thánh quy của thánh địa nghiêm cấm thiên kiêu tư đấu.
Ra tay với những thiên kiêu khác, chính là xúc phạm thánh quy.
Sứ giả Ninh Khuyết vội vàng lên tiếng khuyên: "Lục Thánh Tử, ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi bây giờ, nhưng ngươi ngàn vạn không thể hành động lỗ mãng."
"Dù ngươi là Thánh Tử, một khi xúc phạm thánh quy, chắc chắn sẽ nhận trừng phạt."
"Tùy tiện động thủ với Nhạc Thanh Sơn, không phải cử chỉ sáng suốt."
"Báo thù, không cần vội vàng nhất thời, sau này còn có cơ hội."
Nhưng Lục Tiểu Xuyên lại lắc đầu, nói: "Một vạn năm quá lâu, ta chỉ tranh thủ từng phút từng giây."
"Lùi một bước gió êm sóng lặng, nhịn một chút ta sẽ rất khó chịu."
"Về sau có cơ hội ta sẽ g·iết bọn hắn, nhưng lần này ta muốn xả giận trước."
"Khẩu khí này không ra, ta khó chịu."
"Cho nên, cho dù là xúc phạm thánh quy, ta cũng không quan tâm."
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên liền đứng dậy muốn rời đi.
Tần Hàn Yên thấy thế, giữ Lục Tiểu Xuyên lại, nói: "Đại sư huynh, việc này để ta làm đi."
"Ngươi là Thánh Tử, vẫn là nên chú ý hình tượng."
Luôn luôn là Tần sư muội xông pha trước mặt, nhưng lần này Lục Tiểu Xuyên lại quả quyết lắc đầu cự tuyệt: "Chịu phạt thì để đại sư huynh gánh, ngươi xem náo nhiệt gì?"
"Ngươi da mịn thịt mềm, đại sư huynh không nỡ để ngươi chịu phạt."
"Không tự mình động thủ, cơn giận này của ta không hả được."
Trên gương mặt xinh đẹp, lạnh lùng của Tần Hàn Yên, không khỏi hiện lên một vòng đỏ ửng.
Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong nhìn Lục Tiểu Xuyên với ánh mắt khác thường. Nói theo lời của đại sư huynh, đây là muốn trêu chọc Tần sư tỷ?
"Khụ khụ..."
Sứ giả Ninh Khuyết ho khan một tiếng, cười khổ nói: "Ta còn ở đây, các ngươi ngay trước mặt ta thảo luận chuyện trái với thánh quy, có thích hợp không?"
"Các ngươi thật sự không sợ ta đi kỷ luật điện tố giác các ngươi sao?"
Lục Tiểu Xuyên bĩu môi nói: "Sứ giả Ninh Khuyết, ngươi là chính nhân quân tử, sao lại có hành vi của tiểu nhân?"
"Sứ giả Ninh Khuyết, ngươi không giống với những sứ giả khác, ngươi là người chính nghĩa vô tư."
"Dứt bỏ thánh quy không nói, ta nghĩ sứ giả Ninh Khuyết hẳn là ủng hộ ta."
Sứ giả Ninh Khuyết nhìn Lục Tiểu Xuyên thật sâu, thần sắc hơi nghiêm nói một câu: "Tự tin như vậy?"
Lục Tiểu Xuyên nói: "Ta luôn tin tưởng cảm giác và nhãn lực của mình."
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên liền nhanh chân đi ra ngoài.
Tần Hàn Yên ba người cũng lập tức đuổi theo.
Sứ giả Ninh Khuyết sững sờ tại chỗ một lát.
Cười khổ một tiếng, lắc đầu, rồi cũng đi theo.
Hắn cảm thấy Lục Tiểu Xuyên rất không bình thường.
Hắn thật sự thưởng thức Lục Tiểu Xuyên cũng chính vì vậy, cho nên sau khi nhận được tin tức, hắn là người đầu tiên đến nói cho Lục Tiểu Xuyên biết.
Mà lại chuyện này, hắn cũng không định ngăn cản.
Mặc dù hắn có phần chức trách này.
Nhưng hắn có thể lý giải tâm tình, cách làm của Lục Tiểu Xuyên.
Đổi lại là hắn, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Rất nhanh, Lục Tiểu Xuyên đã đến trước sân nhỏ của Nhạc Thanh Sơn.
"Nhạc Thanh Sơn, lập tức cút ra đây cho ta!"
Lục Tiểu Xuyên vừa đến, liền trực tiếp lớn tiếng quát vào trong sân của Nhạc Thanh Sơn.
Âm thanh cực lớn, chỉ sợ truyền khắp nửa khu đông.
Không ít thiên kiêu nghe thấy âm thanh, đều nghi hoặc khó hiểu đi ra, muốn xem rốt cuộc có chuyện gì.
Khi thấy Lục Tiểu Xuyên đứng như s·á·t thần trước sân nhỏ của Nhạc Thanh Sơn, lại càng thêm nghi hoặc.
Nhạc Thanh Sơn nhanh chóng lạnh mặt đi ra.
Nhìn thấy Lục Tiểu Xuyên mấy người với biểu hiện như vậy, Nhạc Thanh Sơn lập tức nở nụ cười lạnh.
Hắn biết, tin tức Diệp Xuyên trọng thương tất nhiên đã truyền về thánh địa.
Kế hoạch này xem ra rất thuận lợi.
Bất quá Nhạc Thanh Sơn ngược lại có chút ngoài ý muốn, Lục Tiểu Xuyên vậy mà dám can đảm trực tiếp tìm tới cửa?
Nhưng đối với Nhạc Thanh Sơn mà nói, hiển nhiên là một chuyện tốt.
Hắn chính là muốn nhìn thấy Lục Tiểu Xuyên tức giận, tốt nhất là mất khống chế.
Nếu Lục Tiểu Xuyên nổi giận đùng đùng tìm tới cửa, Nhạc Thanh Sơn tự nhiên muốn đổ thêm dầu vào lửa, châm ngòi lửa giận trong lòng Lục Tiểu Xuyên.
"Ngươi la to gọi hồn người c·h·ế·t nhà ngươi à?" Nhạc Thanh Sơn cố ý nói với Lục Tiểu Xuyên.
Câu này, hiển nhiên ám chỉ hắn biết chuyện của Diệp Xuyên.
Đây là công khai nói cho Lục Tiểu Xuyên, Diệp Xuyên là do Thanh Kiếm Tông bọn hắn làm, nhưng ngươi có thể làm gì?
Lục Tiểu Xuyên lười cùng hắn Nhạc Thanh Sơn nói nhảm, không nói hai lời, trực tiếp động thủ.
Lục Tiểu Xuyên đột nhiên đấm một quyền vào mặt Nhạc Thanh Sơn.
Nhạc Thanh Sơn còn đang nghĩ, phải làm sao để chọc giận Lục Tiểu Xuyên, để Lục Tiểu Xuyên thẹn quá thành giận mà động thủ với hắn, xúc phạm thánh quy.
Nhưng Nhạc Thanh Sơn tuyệt đối không ngờ, không cần hắn mở miệng nói thêm, Lục Tiểu Xuyên lại trực tiếp động thủ với hắn.
Hung hãn vậy sao?
Không cần kích, trực tiếp bùng nổ?
Hoàn toàn không coi thánh quy của thánh địa ra gì?
Điều này không giống phong cách hành sự từ trước đến nay của Lục Tiểu Xuyên.
Hành động bất thình lình của Lục Tiểu Xuyên, trực tiếp làm cho Nhạc Thanh Sơn trở tay không kịp.
Khiến Nhạc Thanh Sơn nhất thời không kịp phản ứng, trúng trọn một quyền của Lục Tiểu Xuyên vào mặt.
Lục Tiểu Xuyên lấn tới, căn bản không cho Nhạc Thanh Sơn bất kỳ cơ hội phản ứng nào, quyền cước cùng sử dụng, điên cuồng tấn công Nhạc Thanh Sơn.
Thực lực Nhạc Thanh Sơn vốn không bằng Lục Tiểu Xuyên, lại bị Lục Tiểu Xuyên đột nhiên nổi lên áp chế.
Tự nhiên, khiến Nhạc Thanh Sơn bị đánh đến không có lực hoàn thủ.
Không phải Nhạc Thanh Sơn không muốn hoàn thủ, là hắn lúc này căn bản không có bất luận cơ hội hoàn thủ nào.
Bị áp chế, ngay cả cơ hội thở cũng không có, càng không cần nói đến hoàn thủ, chỉ có thể chạy trối c·h·ế·t.
Rất nhanh, Nhạc Thanh Sơn liền bị Lục Tiểu Xuyên đánh cho mặt mũi bầm dập, mình đầy thương tích, chật vật không chịu nổi.
Những người vây xem, đều kinh tâm động phách, từng người kinh ngạc không thôi.
Đều không rõ vì sao Lục Tiểu Xuyên lại nóng tính như vậy, ra tay đánh Nhạc Thanh Sơn?
Nếu không phải Tần Hàn Yên ngăn cản, Liễu Yêu Yêu, Mộ Như Phong cùng Sở Vân Hiên hai người chạy đến tìm hiểu tình hình đều muốn xông lên đánh hội đồng Nhạc Thanh Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận