Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 411: Đại ca, ta mà là ngươi khác cha khác mẹ thân huynh đệ a

**Chương 411: Đại ca, ta là huynh đệ khác cha khác mẹ của ngươi đó.**
Lúc này muốn chạy trốn, hiển nhiên đã muộn.
Lục Tiểu Xuyên há lại sẽ để những người này trốn thoát?
Lục Tiểu Xuyên thân như quỷ mị, nhanh như tia chớp, cầm trong tay Tử Vong Liêm Đao, những nơi đi qua đều là một mảnh kêu rên.
Mặc kệ là phá hư cảnh hay là thần du cảnh, cũng đỡ không nổi một kiếm của Lục Tiểu Xuyên.
Kiếm qua đoạt mệnh, Diêm Vương giáng lâm.
Mới bất quá trong một lát, hơn ngàn thành viên Hắc Hổ bang đã t·ử v·o·n·g một mảng, m·á·u chảy thành sông.
Cuối cùng, cũng chỉ có đội ngũ của Đao Nha là may mắn còn s·ố·n·g sót.
Nhưng Đao Nha bọn hắn, ai nấy đều sợ đến sắc mặt trắng bệch, r·u·n lẩy bẩy, thân thể c·ứ·n·g ngắc ngay tại chỗ.
Bọn hắn mặc dù là những kẻ hành tẩu trong bóng tối tà ác, nhưng đối mặt với cảnh tượng t·ử t·h·ần giáng lâm như vậy, cũng thực sự khiến bọn hắn đều k·h·i·ế·p sợ.
Lục Tiểu Xuyên với thủ đoạn lôi đình như sát thần, khiến cho Lý Thừa Trạch kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.
Thực lực của đại ca, so với hắn tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều!
So với đại ca, thiên tài thiếu niên mạnh nhất Thanh Hà Quận này của hắn thì tính là gì?
Đại ca tốt như vậy, Lý Thừa Trạch hắn đời này liền nhận định.
Trong nội tâm Lý Thừa Trạch, sự sùng bái đối với Lục Tiểu Xuyên lại càng sâu thêm mấy phần.
Mặc kệ là thiên phú hay là thực lực, hắn đều phục sát đất Lục Tiểu Xuyên.
"Trì lão, đại ca này của ta có phải là nhận quá đáng giá hay không? Quả thực là nhặt được tiện nghi lớn!"
Lý Thừa Trạch đắc ý nói một câu với Trì lão bên cạnh.
Kỳ thật ban đầu Trì lão cực lực ngăn cản việc này, hắn cũng từng thử qua ngăn cản, nhưng Lý Thừa Trạch lại không để ý tới, thế nên Trì lão không thể ngăn cản thành công.
Nhưng hiện tại, Trì lão cũng không thể không thừa nhận: "Lúc trước đích thật là lão nô nhìn lầm, Lục công tử quả nhiên là tư chất ngàn xưa, tài năng vạn cổ."
"Dù cho phóng tầm mắt toàn bộ Hắc Long giới, Lục công tử cũng tuyệt đối là tồn tại như phượng mao lân giác."
"Khó có được nhất chính là, Lục công tử lại là người xuất thân ở Bát Hoang chi địa, nơi cằn cỗi không gì sánh được. Nếu để hắn đi đến sân khấu lớn hơn, thì càng không dám tưởng tượng."
"Nếu Lục công tử có thể trưởng thành, tương lai thành tựu không thể đo lường, ít nhất là có Đại Đế chi tư."
Lý Thừa Trạch rất tán thành, gật đầu nói: "Theo ta thấy, đại ca của ta có Tiên nhân chi tư."
"Đại Đế chi tư, không xứng với hắn."
"Cũng chỉ có hàng này là ta còn đang đeo đuổi Đại Đế chi tư."
Khụ khụ ——
Trì lão suýt chút nữa bị Lý Thừa Trạch làm sặc, quái dị nhìn Lý Thừa Trạch một chút.
Có thể truy cầu Đại Đế chi tư đều là tuyệt thế yêu nghiệt thiên tài, sao lại thành hàng này?
Nhị thiếu gia chơi thì chơi, nháo thì nháo, nhưng tuyệt đối sẽ không đem tu luyện ra đùa.
Thiếu niên thiên tài mạnh nhất Thanh Hà Quận được công nhận, vậy tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Mười chín tuổi liền đạt tới thần du cảnh cửu trọng, bây giờ cách phá hư cảnh cũng bất quá chỉ một bước chân.
Có thể đột phá bất cứ lúc nào.
Chém g·iết xong những con rệp của Hắc Hổ bang, Lục Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn Đao Nha.
Bịch!
Đao Nha trực tiếp bị dọa đến hai chân mềm nhũn, quỳ xuống.
Đám thủ hạ phía sau hắn cũng không dám chần chờ, toàn bộ quỳ xuống.
Từng người một nhìn Lục Tiểu Xuyên như gặp Diêm Vương gia.
Bọn hắn hiện tại chỉ có cầu xin tha thứ một con đường, nào dám có nửa điểm ý niệm trốn chạy?
Càng không có ý nghĩ cùng Lục Tiểu Xuyên liều m·ạ·n·g một trận chiến.
Tính mạng bọn hắn giờ hoàn toàn nằm trong tay Lục Tiểu Xuyên.
"Lục —— Lục công tử, ta đều làm theo phân phó của ngài, không hề làm trái ý ngài nửa phần ——"
Đao Nha sợ hãi nói với Lục Tiểu Xuyên.
Lục Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn Đao Nha: "Ta biết, cho nên ta không có g·iết các ngươi."
Nghe được cái này, Đao Nha trong lòng cũng lập tức thầm thở phào nhẹ nhõm, như được đại xá.
Đao Nha là một kẻ thông minh, hắn tự nhiên biết Lục Tiểu Xuyên chuyến này tất có mục đích.
Cho nên, Đao Nha vội vàng lên tiếng nói: "Lục công tử ngài còn có chuyện gì cứ việc phân phó, ta nhất định làm theo, tuyệt không dám có bất kỳ dị tâm."
"Để cho ngươi c·hết cũng làm theo?" Lục Tiểu Xuyên lạnh giọng hỏi.
Đao Nha lập tức mặt tái mét, nhìn Lục Tiểu Xuyên với vẻ mặt k·h·ó·c không ra nước mắt.
Không thể đánh mặt như vậy a?
Hắn Đao Nha khúm núm như vậy, không phải là cầu con đường sống sao?
Nếu thật sự không sợ c·hết, vậy còn sợ làm gì?
Lục Tiểu Xuyên tiếp tục nói: "Đã ngươi không muốn c·hết vậy thì dễ làm rồi, ta mặc kệ ngươi trở về báo cáo thế nào, dùng biện pháp gì, tóm lại ngươi phải làm cho Hắc Hổ bang các ngươi tập kết đại quân g·iết tới Thái Khư Tông của ta."
"Nhớ kỹ, coi như không phải dốc toàn bộ lực lượng, cũng nhất định phải cơ bản cường giả toàn ra, đại quân áp cảnh Thái Khư Tông ta mới được."
"Ngươi nếu làm thành việc này, ta tuyệt đối không g·iết ngươi."
"Nhưng nếu việc này ngươi làm không được, ta cũng chỉ có tự mình g·iết tới Hắc Hổ bang, đưa các ngươi xuống dưới gặp Diêm Vương gia."
"Ngươi, nghe rõ chưa?"
A?
Nghe Lục Tiểu Xuyên nói vậy, Đao Nha biểu thị vẻ mặt mộng bức, một mặt viết kép dấu chấm hỏi nhìn Lục Tiểu Xuyên.
Hắn còn tưởng rằng Lục Tiểu Xuyên sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng gì, để hắn bảo thủ bí mật, để hắn nghĩ biện pháp ngăn cản Hắc Hổ bang xâm lấn Thương quốc, nhưng ——
Đánh c·hết hắn cũng không ngờ tới, Lục Tiểu Xuyên yêu cầu lại là để Hắc Hổ bang đại quân g·iết tới Thái Khư Tông?
Dưới gầm trời này còn có loại yêu cầu này?
Sợ không phải đ·i·ê·n rồi đi?
Cái này cần phải có thù lớn thế nào với Thái Khư Tông mới làm ra được chuyện này?
Thấy Đao Nha ngây ngốc không trả lời, Lục Tiểu Xuyên lạnh giọng quát: "Sao, nghe không hiểu?"
"Khụ khụ, Lục công tử, hình như ngài là người của Thái Khư Tông?" Đao Nha ho khan một tiếng, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu.
"Đương nhiên." Lục Tiểu Xuyên khẳng định trả lời.
Nếu là người Thái Khư Tông còn muốn làm như vậy...
Cái này khiến Đao Nha thật sự không hiểu.
Nghĩ nghĩ, Đao Nha vẫn là nhịn không được hỏi: "Lục tiên sinh, ngài có thù với Thái Khư Tông?"
Vừa dứt lời, Lục Tiểu Xuyên liền lạnh lùng quét nhìn sang, dọa Đao Nha run lên, vội vàng im miệng nói: "Ta minh bạch, Lục công tử, ta nhất định làm theo, nhất định sẽ làm thật tốt, xin Lục công tử yên tâm."
Lục Tiểu Xuyên lười nói thêm, đạt được đáp án mong muốn, liền quay người rời đi.
Lý Thừa Trạch lập tức lẽo đẽo đi theo, hiện tại hắn đã trở thành tiểu mê đệ trung thực của Lục Tiểu Xuyên.
Lý Thừa Trạch đuổi kịp Lục Tiểu Xuyên, ôm chầm cổ hắn nói: "Đại ca, vừa rồi ngươi sử dụng tiên thuật công pháp lợi hại gì vậy, dạy ta một chút đi."
Lục Tiểu Xuyên liếc Lý Thừa Trạch một cái, nói: "Ngươi muốn cái gì đâu, tiên thuật công pháp còn có thể truyền ra ngoài sao?"
Lý Thừa Trạch lập tức cười lấy lòng, mặt dày nói: "Đại ca, ta là huynh đệ khác cha khác mẹ của ngươi mà! Giữa chúng ta ai với ai, của ta chính là của ngươi, của ngươi chính là của ta."
"Giữa huynh đệ ruột thịt, thế nào còn có thể so đo những này."
"Nếu không đại ca, ta làm mẫu trước, để cho ngươi nhìn thành ý của đệ đệ, tuyệt đối là tràn đầy."
Nói xong Lý Thừa Trạch liền một tay kéo nữ tử yêu diễm kia tới, muốn đưa vào trong ngực Lục Tiểu Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận