Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 564: Lục Tiểu Xuyên chiến Hắc Long Vương

**Chương 564: Lục Tiểu Xuyên Chiến Hắc Long Vương**
Vừa dứt lời, Lục Tiểu Xuyên liền ra tay, hướng về phía Hắc Long Vương tấn công.
**Rống!!!**
Hắc Long Vương lập tức nổi giận.
Hắn há cái miệng rộng như chậu máu, hóa thân thành Địa Ngục Ma Long.
Trên thân, khí tức tử vong đen kịt phun ra, giống như hồng thủy mãnh thú cuốn về phía Lục Tiểu Xuyên.
Nơi nó đi qua, hư không rung chuyển.
Lực lượng hủy diệt hắc ám kinh khủng tuôn ra, hướng về phía Lục Tiểu Xuyên mà đến.
Lục Tiểu Xuyên tuy có được thành tiên chi lực, nhưng lần này đối mặt Hắc Long Vương, một con Địa Ngục Cự Long, nắm giữ Chân Long chi lực không thể địch nổi, Tiên Đạo lực lượng bá đạo.
Lại thêm Huyết Nguyệt Hồng Huy, khiến cho lực lượng Hắc Long Vương càng thêm cường đại, cuồng bạo.
Quỷ dị mà bá đạo, lực lượng sôi trào mãnh liệt, đánh tới Lục Tiểu Xuyên.
Đối mặt Hắc Long Vương cường đại, Lục Tiểu Xuyên tự nhiên cũng không dám chủ quan. Vừa ra tay đã dốc toàn lực ứng phó, bùng nổ toàn lực thi triển Tiên Nhân Tam Thức, thức thứ ba, cũng là chiêu thức mạnh nhất trước mắt của Lục Tiểu Xuyên.
Tiên Nhân Tam Thức lực lượng, cộng thêm bản thân Lục Tiểu Xuyên vốn đã cường đại, lại có Hoang Thiên Kiếm tương trợ ——
Khiến cho thực lực của Lục Tiểu Xuyên đạt đến tình trạng kinh khủng.
Cho dù là cảnh giới thành tiên bình thường, Lục Tiểu Xuyên cũng có thể dùng một kiếm nhẹ nhàng đánh bại.
Vạn Vực sư huynh cũng là lần đầu tiên thấy Lục Tiểu Xuyên thi triển toàn lực.
Một kiếm này, khiến cho trong lòng Vạn Vực sư huynh cũng không khỏi kinh chấn.
Thầm cảm thán: "Thật mạnh, thật là bá đạo một kiếm!"
"Một kiếm này, chỉ sợ ta cũng chưa chắc có thể ngăn cản."
Nên nhớ, Vạn Vực sư huynh chính là cao thủ thành tiên cảnh tam trọng.
Đương nhiên, Vạn Vực sư huynh nói những lời này, ít nhiều có chút khiêm tốn.
Dù Vạn Vực sư huynh mới đột phá đến thành tiên cảnh tam trọng không lâu, nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử nội môn của Đại Càn Tiên Tông, bản thân lại là tuyệt thế yêu nghiệt thiên tài.
Thực lực của hắn tự nhiên không thể đơn thuần dùng cảnh giới để đánh giá.
Thành tiên cảnh tứ trọng bình thường, cũng đều không phải đối thủ của hắn.
Vạn Vực sư huynh toàn lực liều mạng, chiến lực kia vẫn phi thường cường đại.
Chỉ có thể nói, một kiếm này của Lục Tiểu Xuyên, hoàn toàn chính xác không kém.
Mà dù sao Lục Tiểu Xuyên cũng chỉ mới đạt đến cảnh giới Hóa Long cảnh cửu trọng.
Với cảnh giới như vậy lại thi triển ra một chiêu kiếm thức cường đại, kinh khủng đến nhường nào, tự nhiên không cần nói cũng biết.
Cho nên Vạn Vực sư huynh, thật sự đã rất chấn kinh.
Trong lòng, không khỏi phát ra tiếng cảm thán.
Nhưng ——
Tình huống ngoài ý muốn, vẫn xảy đến.
**Bang!!!**
Kiếm của Lục Tiểu Xuyên hung hăng trảm lên long trảo của Hắc Long Vương, va chạm tóe lửa kịch liệt.
Thế nhưng ——
Một kiếm mạnh nhất của Lục Tiểu Xuyên, lại không thể làm Hắc Long Vương bị thương, dù chỉ một chút.
Cũng chỉ để lại trên long trảo của Hắc Long Vương một vết nứt nhàn nhạt.
Thậm chí ngay cả vảy rồng của Hắc Long Vương, cũng không thể phá vỡ.
Không chỉ vậy, Lục Tiểu Xuyên còn bị lực lượng vô cùng bá đạo của Hắc Long Vương đánh bay ra ngoài.
Cũng may Lục Tiểu Xuyên phản ứng kịp thời, kiếm đâm mạnh xuống đất, tạo ra một rãnh sâu dài cả trăm mét, mới ổn định được thân hình.
Nhưng lực lượng cường đại kia, chấn động khiến hai tay Lục Tiểu Xuyên run rẩy, hơi tê dại.
Toàn thân đau nhức như muốn rã rời.
Cảm giác này, tựa như bị một ngọn núi lớn hung hăng đập trúng.
Hơn nữa nguồn lực lượng này không chỉ bá đạo, cường đại, mà còn vô cùng quỷ dị.
Giống như vô số con rắn độc, luồn lách vào cơ thể Lục Tiểu Xuyên, công kích thân thể, thậm chí cả linh hồn hắn, không phân biệt.
Nguồn lực lượng này, khiến cho Lục Tiểu Xuyên vô cùng khó chịu.
Nếu không phải thân thể Lục Tiểu Xuyên đủ cường đại, chỉ sợ một kích này đã khiến Lục Tiểu Xuyên gần như mất mạng.
Một màn này, lập tức khiến Lý Thừa Trạch và những người khác trợn mắt há mồm, nhìn nhau sửng sốt, vô cùng hoảng sợ.
Lục Tiểu Xuyên cũng có chút kinh ngạc, nhìn chằm chằm Hắc Long Vương.
Mẹ kiếp, tính sai rồi!
"Ta có phải bị thôn trưởng lừa rồi không?"
"Không phải nói Hắc Long Vương thực lực yếu nhất vào đêm trăng tròn sao? Yếu chỗ nào? Rõ ràng càng trở nên mạnh hơn, hung ác hơn?"
"Ta đã nói mà, Huyết Nguyệt sao có thể làm thực lực Hắc Long Vương suy yếu? Trong tiểu thuyết cũng không viết như vậy nha."
"Thôn trưởng, ngươi hại c·hết ta rồi."
"Cái này... Ta khoác lác rồi, ngươi cho ta một vố đau thế này?"
Trong lòng Lục Tiểu Xuyên tức giận mắng thầm.
Hiện tại Lục Tiểu Xuyên đã rõ, tình huống hoàn toàn không giống như lời thôn trưởng nói.
Thực lực của Hắc Long Vương dưới Huyết Nguyệt, trở nên càng thêm cường đại.
Ban đầu Hắc Long Vương đã mạnh, bây giờ còn cường đại hơn, càng khó đối phó hơn.
Hắc Long Vương không dừng lại ở đó, mà càng thêm cuồng nộ, xông về phía Lục Tiểu Xuyên.
Đúng là thừa dịp ngươi bệnh, đòi mạng ngươi.
Đối mặt với Hắc Long Vương cường đại, Lục Tiểu Xuyên cũng có chút kêu khổ.
Đây là muốn làm anh hùng thất bại sao?
Như vậy không được?
Tiền đã thu, thanh danh của Lục mỗ ta, không thể bị hủy hoại.
Nam nhân một khi đã nổ, thì cho dù c·hết cũng phải giữ thể diện, đúng không?
Lục mỗ ta tung hoành bấy lâu, chưa từng nếm mùi thất bại.
Hôm nay ván này, nhất định không thể thua, Lục mỗ ta, gánh không nổi chuyện này a.
Dù sao, Lục mỗ ta cũng là người xuyên việt, nếu thua, những người xuyên việt khác thấy thế nào? Những tác giả viết tiểu thuyết thấy thế nào? Đồng hành thấy thế nào? Muội tử thấy thế nào?
Không được.
Không thể thua.
Phải liều mạng với Hắc Long Vương.
Không tin không thắng được con súc sinh này.
Lục Tiểu Xuyên giận dữ nghiến răng, rút kiếm, một lần nữa xông về phía Hắc Long Vương.
Không lùi bước mà tiến lên.
Đây chính là dũng khí của Lục Tiểu Xuyên.
Lý Thừa Trạch mấy người ngẩn ra, mặt đầy vẻ lo lắng.
"Đại ca, hắn sẽ không thua chứ?"
"Đại sư huynh, hắn sẽ không c·hết chứ?"
Lý Thừa Trạch cùng Tiền Đa Đa, hai cái miệng thối.
Liễu Yêu Yêu lập tức trừng hai người một cái, giận dữ mắng: "Phì phì phì, ngậm miệng thối của các ngươi lại, đại sư huynh tuyệt đối sẽ không thua, đại sư huynh, trước giờ chưa từng thất bại."
Nhưng mà——
Lời Liễu Yêu Yêu vừa dứt, Lục Tiểu Xuyên lại bị Hắc Long Vương đánh bay trở lại.
Vừa vặn ngã xuống dưới chân Liễu Yêu Yêu.
Biến cố bất ngờ, khiến cho Liễu Yêu Yêu cũng giật mình kêu lên.
Nàng ta kinh ngạc nhìn đại sư huynh ngã trên mặt đất, lộ ra vẻ chật vật.
Lục Tiểu Xuyên bị đau, kêu lên một tiếng, vội vàng bò dậy, thân hình khẽ động, nhanh chóng xông về phía Hắc Long Vương.
Lúc này Lục Tiểu Xuyên đã nổi giận, quyết một phen sống mái với Hắc Long Vương.
"Thôi được, ta thu hồi lời nói vừa rồi. Thường đi bên sông, làm sao không ướt giày!"
"Đại sư huynh lần này, chỉ sợ là, phải thua."
Liễu Yêu Yêu lập tức đổi giọng.
Vừa rồi, thật sự làm nàng sợ hết hồn.
Mộ Như Phong, cũng sợ hãi nắm chặt lấy Liễu Yêu Yêu.
Chỉ có Tần Hàn Yên, ánh mắt vẫn kiên định.
Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm chiến trường, đã làm xong mọi chuẩn bị.
Nếu đại sư huynh thật sự gặp nguy hiểm, nàng sẽ không do dự, dù c·hết, cũng phải ra tay cứu đại sư huynh.
Vạn Vực sư huynh cau mày, biểu tình có vài phần ngưng trọng.
Tình thế, dường như rất bất ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận