Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 275: Hào ném trăm ức

**Chương 275: Hào phóng ném trăm ức**
Rất nhanh, Ninh Khuyết Sứ Giả tới.
Là Cưu Viêm sứ giả để Ninh Khuyết Sứ Giả đến mời Lục Tiểu Xuyên đi qua.
Ninh Khuyết Sứ Giả trực tiếp dẫn Lục Tiểu Xuyên tới chỗ Dịch Đại Sư tu hành, vừa vào cửa liền gặp được Tam Dương đã sớm chờ ở đó.
Mặc dù mới xa cách mấy ngày, nhưng lúc gặp lại, tình huống hiển nhiên hoàn toàn khác biệt.
Ba ngày không gặp kẻ sĩ, phải lau mắt mà nhìn.
Lục Tiểu Xuyên hiện tại nhưng là đệ tử Tiên nhân, chỉ riêng thân phận này thôi cũng đủ để đưa Lục Tiểu Xuyên lên tận mây xanh.
Tam Dương đối với Lục Tiểu Xuyên lúc này có thêm mấy phần kính sợ, có vẻ hơi câu nệ.
So với trạng thái trước kia hiển nhiên rất không giống.
Lục Tiểu Xuyên vừa thấy Tam Dương ngược lại đặc biệt thân thiết, liền vội vàng tiến lên nói: "Có phải có linh thảo, linh dược, linh quả quen thuộc không? Có muốn ta hỗ trợ đi hái một chút không?"
Khụ khụ ——
Tam Dương sợ tới mức liền vội vàng lắc đầu khoát tay nói: "Không cần không cần, việc này ta đã làm xong, không nhọc đến Lục Thánh tử."
Thật để hắn Lục Tiểu Xuyên đi hỗ trợ, chỉ sợ thu hoạch nói ít cũng phải giảm một hai thành.
Chuyện này, Lục Tiểu Xuyên hắn tuyệt đối không giúp không công.
Lục Tiểu Xuyên một tay khoác qua cổ Tam Dương, cười nói: "Khách khí vậy sao?"
"Ta coi Dịch Đại Sư là lão sư, coi ngươi là sư huynh, tất cả mọi người là học sinh của Dịch Đại Sư, về sau có việc cần làm, tuyệt đối đừng khách khí với ta."
"Ta người này, rất thích lao động."
"Có thể giúp đỡ Dịch Đại Sư cùng Tam Dương sư huynh chia sẻ, ta cũng rất vui vẻ."
Tam Dương lập tức dở khóc dở cười, trong lòng nghĩ lung tung, ngươi đó là chia sẻ sao?
Ngươi rõ ràng chính là cướp bóc thì có.
Loại lời này trước kia Tam Dương dám nói, hiện tại cũng không dám.
Dù sao người ta hiện tại là đệ tử Tiên nhân, có Tiên nhân bảo bọc, ngay cả Dịch Đại Sư cũng phải lấy lòng.
Ninh Khuyết Sứ Giả lắc đầu, nói: "Lục Thánh tử, Dịch Đại Sư cùng Cưu Viêm sứ giả còn đang chờ ngươi ở bên trong."
"Đi thôi, không thể để Dịch Đại Sư cùng Cưu Viêm sứ giả đợi lâu." Lục Tiểu Xuyên lúc này mới buông Tam Dương ra, cùng Ninh Khuyết Sứ Giả đi vào trong phòng.
Sau khi tiễn Lục Tiểu Xuyên, Tam Dương mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tam Dương nhìn về phía một khối vườn linh dược cách đó không xa: "Phải nhanh chóng đi đem khối vườn linh dược kia hái toàn bộ."
Rất nhanh, Lục Tiểu Xuyên đã tới bên trong phòng.
Dịch Đại Sư cùng Cưu Viêm sứ giả hai người nhao nhao đứng dậy nghênh đón.
Đãi ngộ này, chỉ sợ toàn bộ sứ giả thánh địa bên trong, đều không có người có thể hưởng thụ được.
Đây có thể xem là đãi ngộ cấp bậc trưởng lão.
Thấy Dịch Đại Sư cùng Cưu Viêm sứ giả đứng dậy nghênh đón, Lục Tiểu Xuyên vội vàng nói: "Dịch Đại Sư, Cưu Viêm sứ giả, các ngươi mau mời ngồi, các ngươi như vậy là làm khó ta rồi."
Vừa nói, Lục Tiểu Xuyên vừa đỡ Dịch Đại Sư cùng Cưu Viêm sứ giả ngồi xuống.
Sau khi nhận được chúc phúc của Tuyền Cơ tiên tử, Dịch Đại Sư và Cưu Viêm sứ giả đều thuận lợi đột phá đến hóa long cảnh.
Sau khi đột phá đến hóa long cảnh, Dịch Đại Sư và Cưu Viêm sứ giả đều có thể tấn thăng trưởng lão, có thể tiến vào đỉnh thánh sơn, không cần phải ở lại nơi này nữa.
Bất quá Dịch Đại Sư và Cưu Viêm sứ giả đều không có vội vàng tiến vào đỉnh thánh sơn.
Cảnh giới của Ninh Khuyết Sứ Giả cũng tăng lên không ít, hiện tại cũng đạt tới phá hư cảnh cửu trọng.
Nhảy vọt, liền để Ninh Khuyết Sứ Giả đạt đến cảnh giới cao nhất của sứ giả.
Trở thành người trẻ tuổi nhất phá hư cảnh cửu trọng của Bắc Hoang thánh địa.
Mà tất cả những điều này đều là ân huệ của Tuyền Cơ tiên tử.
Ân đức lớn lao này, ba người Dịch Đại Sư tự nhiên cũng đều cảm kích Lục Tiểu Xuyên.
Cho nên ba người hiện tại xem Lục Tiểu Xuyên là đại ân nhân.
Nếu không có chúc phúc của Tiên nhân lần này, Dịch Đại Sư và Cưu Viêm sứ giả vô cùng có khả năng cố gắng cả đời cũng không thể bước vào hóa long cảnh.
Bị vây ở phá hư cảnh cửu trọng sứ giả, nhiều không kể xiết.
Ninh Khuyết Sứ Giả ngược lại là có hy vọng có thể đột phá đến phá hư cảnh cửu trọng, nhưng nhất định là cần thời gian dài dằng dặc để tích lũy.
Có chúc phúc của Tuyền Cơ tiên tử, đã nâng cao giới hạn của Ninh Khuyết Sứ Giả.
Người trẻ tuổi nhất phá hư cảnh cửu trọng của Bắc Hoang thánh địa, Ninh Khuyết Sứ Giả tiền đồ vô lượng.
Bước vào hóa long cảnh, nhất định là chuyện ván đã đóng thuyền.
"Nha Lục Thánh tử, cảnh giới của ngươi tăng tiến thật nhanh, mấy ngày không gặp đã đột phá đến kim đan cảnh cửu trọng? Không hổ là đệ tử Tiên nhân a!" Dịch Đại Sư rất nhanh đã phát hiện cảnh giới của Lục Tiểu Xuyên.
Kim đan cảnh cửu trọng, cảnh giới này mặc dù không cao, nhưng vấn đề là ba ngày trước hắn gặp Lục Tiểu Xuyên, Lục Tiểu Xuyên còn chỉ là kim đan cảnh tứ trọng.
Thời gian ngắn ngủi ba ngày, liền tăng lên tới kim đan cảnh cửu trọng.
Điều này không cần phải dùng từ "đáng sợ" để hình dung.
Thật kinh khủng a!
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, Lục Tiểu Xuyên chính là một quái thai yêu nghiệt, căn bản không thể dùng cảnh giới để đánh giá thực lực của hắn.
Lục Tiểu Xuyên lúc kim đan cảnh tứ trọng, thực lực sợ là đã không dưới Dịch Đại Sư hắn.
Lục Tiểu Xuyên kim đan cảnh cửu trọng, chỉ sợ thực lực cũng không dưới Dịch Đại Sư hắn hiện tại.
Đệ tử Tiên nhân có khác.
Lục Tiểu Xuyên chép miệng, cũng đừng nhắc tới chuyện đau lòng kia nữa.
Rõ ràng có một sư tôn Tiên nhân, nhưng hắn nhận được chỗ tốt lại ít đến đáng thương.
"Ai ——"
Nghĩ đến chỗ đau lòng, Lục Tiểu Xuyên cũng không khỏi thở dài.
Vẻ mặt phiền muộn ưu thương.
Ba người Cưu Viêm sứ giả thấy thế, cũng đều không khỏi ân cần hỏi han: "Lục Thánh tử, vì sao than thở?"
Lục Tiểu Xuyên nhếch miệng, nói: "Nếu không phải là bởi vì nghèo, ta đã sớm đột phá đến hóa long cảnh."
"Thân là đệ tử Tiên nhân, thân là Hỗn Độn đại đạo Thánh thể, các ngươi nói ta có phải hay không nên ở trên cảnh giới, một ngựa tuyệt trần, bỏ xa tất cả những người khác mười tám con phố?"
"Có thể hiện thực thì sao, nếu không phải mấy tháng này ta liều mạng cố gắng kiếm tiền tăng thực lực lên, vậy ta ở trong tất cả các thiên kiêu, đều là hạng chót."
"Liều sống liều chết đến bây giờ, cũng còn mới kim đan cảnh cửu trọng, ngay cả thần du cảnh cũng còn chưa đột phá, các ngươi nói ta có nên than thở không?"
Ba người Dịch Đại Sư đều kinh ngạc nhìn Lục Tiểu Xuyên.
Sau khi trầm mặc ngắn ngủi.
Dịch Đại Sư mở miệng trước: "Ta hiểu rồi, nhận lấy đi."
Nói xong, Dịch Đại Sư liền vung tay lên, nhét một chiếc nhẫn không gian vào tay Lục Tiểu Xuyên, nói: "Nơi này có 5 tỷ linh thạch, ngoài ra còn có linh đan, linh dược, thiên tài địa bảo một số, hẳn là cũng đáng giá 5 tỷ, tổng cộng là mười tỷ."
Cái gì???
Mười tỷ?
Ngang tàng như vậy sao?
Ra tay chính là mười tỷ?
Lục Tiểu Xuyên vốn biết Dịch Đại Sư có tiền, nhưng không nghĩ tới Dịch Đại Sư lại giàu có đến như vậy.
Chậc chậc chậc, đây chính là mười tỷ a!
Đại thủ bút của Dịch Đại Sư, quả thực làm cho Cưu Viêm sứ giả và Ninh Khuyết Sứ Giả chấn động sâu sắc.
Dịch Đại Sư khẳng định là sứ giả giàu có nhất thánh địa, điều này không thể nghi ngờ.
Nhưng bọn hắn cũng không nghĩ tới, Dịch Đại Sư lại có thể lấy ra được khoản tiền lớn mười tỷ.
Đúng là có chút đáng sợ.
Cưu Viêm sứ giả hơi do dự một chút, sau đó cũng đưa một chiếc nhẫn không gian cho Lục Tiểu Xuyên: "Ta không giàu có như Dịch Đại Sư, ta chỉ có một tỷ."
Ninh Khuyết Sứ Giả cũng đưa một chiếc nhẫn không gian đến tay Lục Tiểu Xuyên, có chút ngượng ngùng nói: "Nơi này ta nghèo nhất, ta chỉ có 100 triệu."
Một cái mười tỷ, một cái một tỷ, một cái 100 triệu ——
Cái này cộng lại, chính là 111 ức.
Nhìn Lục Tiểu Xuyên, tròng mắt có chút đứng thẳng lên.
Đây chính là khoản tiền lớn nhất trong cuộc đời của hắn.
Lục Tiểu Xuyên nuốt ngụm nước miếng, mới mở miệng nói: "Các ngươi làm cái gì vậy?"
"Lời của ta vừa rồi cũng không phải là ý tứ muốn các ngươi đưa tiền, mặc dù ta đích xác rất thiếu tiền, nhưng ——"
"Vô công bất thụ lộc, số tiền này —"
Bạn cần đăng nhập để bình luận