Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 205: Nữ hài tử gia gia , nói chuyện văn nhã điểm

**Chương 205: Nữ hài tử gia, nói chuyện văn nhã một chút**
Lục Tiểu Xuyên vậy thì quá hứng thú rồi.
Hắn thuận lợi nhận lấy đan phương rồi cất đi, sau này có thời gian rảnh sẽ nghiên cứu kỹ một chút.
Lục Tiểu Xuyên cũng không chút khách khí, nhận lấy phần hậu lễ mà Dịch Đại Sư tặng.
Có những bảo vật bảo mệnh này, Lục Tiểu Xuyên cũng không lo lắng về sự hung hiểm của rừng rậm u ám.
Lục Tiểu Xuyên nghiêm mặt, chăm chú nói với Dịch Đại Sư: "Dịch Đại Sư, ta là người ăn nói vụng về, lời cảm tạ không nói nhiều, đều ghi tạc trong lòng."
"Quê nhà ta có câu tục ngữ, chịu ơn một giọt nước, tất báo đáp bằng cả dòng suối."
"Dịch Đại Sư cho ta là Dũng Tuyền Chi Ân, ta ắt báo đáp bằng cả đại dương."
Dịch Đại Sư cười nói: "Ngươi là học sinh duy nhất của ta, ta không tốt với ngươi thì tốt với ai?"
"Ta cũng rất chờ mong, tương lai ngươi có thể đạt đến độ cao như thế nào."
Sau khi cáo từ Dịch Đại Sư, Lục Tiểu Xuyên liền trở về sân nhỏ của mình.
Khu thiên kiêu bên này, vô cùng yên tĩnh.
Chắc hẳn tất cả mọi người đang liều mạng tu luyện.
Tiểu Hoàng đang ở đó với vẻ mặt thương tâm, dáng vẻ sinh không thể luyến.
Lục Tiểu Xuyên lấy ra một viên Thú Đan, lắc lư trước mặt Tiểu Hoàng.
Ngửi được mùi thơm của Thú Đan, Tiểu Hoàng lập tức vụt đứng dậy, hai mắt tỏa kim quang nhìn Thú Đan trong tay Lục Tiểu Xuyên, hung hăng nuốt nước bọt.
"Thú Đan, chủ nhân đây là Thú Đan!" Tiểu Hoàng kích động nói.
Lục Tiểu Xuyên bĩu môi nói: "Một viên Thú Đan mà kích động thành ra như vậy à? Đi theo chủ nhân, sau này Thú Đan bao no."
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên tiện tay ném viên Thú Đan kia, chuẩn xác vào trong miệng Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng lập tức nuốt trọn.
Nuốt Thú Đan xong, một nguồn sức mạnh mênh mông lập tức bùng nổ trong cơ thể Tiểu Hoàng.
Khiến Tiểu Hoàng phải vội vàng đến một bên tu luyện tiêu hóa.
Lục Tiểu Xuyên lại lấy ra một viên Thú Đan, đưa tới trước mặt Bạch Đậu Đậu, cười như tên trộm: "Đậu Đậu, ngươi còn Nhị đại gia không? Lấy mấy cái ra đổi đi."
Nào ngờ Bạch Đậu Đậu không có chút hứng thú, tùy ý ngẩng đầu nhìn Lục Tiểu Xuyên một chút, sau đó tiếp tục ngủ say.
Đối với Thú Đan trong tay Lục Tiểu Xuyên, Bạch Đậu Đậu dường như hoàn toàn không có hứng thú.
Cái thao tác gì đây?
Phản ứng của Bạch Đậu Đậu, khiến Lục Tiểu Xuyên có chút hoang mang.
Hắn chỉ là muốn lừa, không, kiếm chút tiền tiêu vặt mà thôi, sai ở chỗ nào?
"Đậu Đậu, chỉ cần một cái Nhị đại gia là được, một cái Nhị đại gia, ngươi không mua thì thiệt, không mua thì lỗ, tuyệt đối là vật siêu giá trị." Lục Tiểu Xuyên lại nói thêm một câu.
Nào ngờ Bạch Đậu Đậu chỉ tùy ý trả lời: "Không có."
Ách ——
Thật sự không có hay là giả vờ không có?
Đối với điều này, Lục Tiểu Xuyên nghiêm trọng tỏ vẻ hoài nghi!
Bạch Đậu Đậu từ lúc nào lại trở nên keo kiệt như thế?
Dỗ dành không được, Lục Tiểu Xuyên đành phải coi như thôi.
"Thôi vậy, viên Thú Đan này cho ngươi ăn vậy." Lục Tiểu Xuyên đành nói.
Nhưng Bạch Đậu Đậu vẫn ghét bỏ trả lời: "Loại đồ vật thấp kém bẩn thỉu này, ta thèm ăn sao."
Thấp kém?
Bẩn thỉu?
Không ăn?
Kiêu ngạo đến vậy sao?
Vương Cấp linh thú ghê gớm lắm à?
"Không ăn thì thôi, ta ném cho chó ăn."
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên tiện tay vung lên, ném viên Thú Đan kia cho Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng: "Cho chó ăn???"
Thôi vậy.
Vốn dĩ mình là chó của chủ nhân.
Có Thú Đan ăn, làm chó cũng hạnh phúc.
Tiểu Hoàng lại một ngụm nuốt viên Thú Đan kia.
Hai viên Thú Đan vào bụng, linh lực bàng bạc vô song bùng nổ trong cơ thể Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng liều mạng tu luyện hấp thu những linh lực này.
Trọn vẹn mất hai ngày rưỡi, Tiểu Hoàng mới hoàn toàn tiêu hóa hết hai viên Thú Đan.
Tiêu hóa xong hai viên Thú Đan, thực lực của Tiểu Hoàng đã được tăng lên không ít.
Vốn dĩ thực lực của Tiểu Hoàng tương đương với Thần Du Cảnh tứ trọng, hiện tại Tiểu Hoàng chắc hẳn có thể tương đương với Thần Du Cảnh thất trọng.
Biên độ tăng lên này, không hề nhỏ.
Nếu đem năm viên Thú Đan còn lại cho Tiểu Hoàng ăn hết, chẳng phải có cơ hội để Tiểu Hoàng trùng kích Phá Hư Cảnh sao?
Bất quá ý nghĩ này, lập tức bị Lục Tiểu Xuyên bác bỏ.
Thứ nhất, một lần ăn quá nhiều Thú Đan chắc chắn không tốt.
Đốt cháy giai đoạn, sau này chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn, đây không phải kế lâu dài.
Lục Tiểu Xuyên đương nhiên sẽ không làm như vậy.
Ăn Thú Đan, cũng phải khống chế, không thể ăn quá nhiều.
Một lần ăn hai viên thì không sao, nhưng nhiều hơn thì không được.
Thậm chí có thể sẽ gặp phải phản phệ.
Thứ hai, năm viên Thú Đan còn lại Lục Tiểu Xuyên là để dành cho Tần Sư Muội bọn hắn.
Mà lúc này, Tần Hàn Yên năm người tới.
Lục Tiểu Xuyên liền đem năm viên Thú Đan kia chia cho Tần Sư Muội bọn hắn.
Nghe xong Lục Tiểu Xuyên giới thiệu, Tần Hàn Yên năm người vô cùng mừng rỡ.
Bọn hắn lập tức đem Linh Đan cho linh thú của mình nuốt.
Chỉ cần tiêu hóa xong, cảnh giới ít nhất có thể tăng lên một tiểu cảnh giới.
Thậm chí có thể tăng lên hai tiểu cảnh giới.
Nhưng cho dù chỉ tăng lên một tiểu cảnh giới, thực lực cũng sẽ tăng lên không ít.
Nếu có thể tăng lên hai tiểu cảnh giới, thì càng ghê gớm.
Đến Thần Du Cảnh, muốn tăng lên một tiểu cảnh giới, không phải là chuyện dễ dàng.
Không phải ai cũng giống Lục Tiểu Xuyên yêu nghiệt nghịch thiên như vậy.
Lục Tiểu Xuyên nhìn năm người Tần Sư Muội, lập tức ngạc nhiên phát hiện: "A, cảnh giới của các ngươi đều đột phá."
"Không tệ không tệ, như vậy khi tiến vào rừng rậm u ám, các ngươi có thêm thủ đoạn bảo mệnh."
Tần Hàn Yên hiện tại là Thần Du Cảnh nhị trọng, Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong đột phá đến Thần Du Cảnh nhất trọng.
Lâm Hoành và Sở Vân Hiên, thì đột phá đến Kim Đan Cảnh cửu trọng.
Tần Hàn Yên nói: "Đây là công lao của đại sư huynh, là Hỗn Độn đại đạo quyết của đại sư huynh giúp tốc độ tu luyện của chúng ta tăng lên gấp mười gấp trăm lần."
"Lại thêm đại lượng linh thạch phụ trợ, mới khiến chúng ta có thể nhanh chóng đột phá cảnh giới."
Đương nhiên, Tần Hàn Yên năm người có thể thuận lợi đột phá, cũng phải nhờ vào sự tích lũy trong một tháng qua.
Không có sự tích lũy tu luyện tại thánh địa trong một tháng này, thì không thể nhanh chóng đột phá như vậy.
Dù sao bọn hắn mới đột phá cảnh giới không lâu trước khi tham gia Thiên Kiêu Bảng chi tranh, thời gian trôi qua cũng chưa lâu.
"Đại sư huynh, ngươi cũng đột phá đến Kim Đan Cảnh."
"Chậc chậc chậc, luận về đột phá, vẫn là đại sư huynh ngươi lợi hại!"
Liễu Yêu Yêu bỗng nhiên nói một câu.
Lúc này mọi người mới phát hiện, Lục Tiểu Xuyên cũng đã đột phá đến Kim Đan Cảnh.
Cảnh giới này tuy là thấp nhất trong mọi người, nhưng ——
Không có chút nghi ngờ nào, thực lực của Lục Tiểu Xuyên là mạnh nhất.
"Đại sư huynh, ngươi thực ngưu bức!" Mộ Như Phong cũng cảm thán một câu.
Lục Tiểu Xuyên nói với Mộ Như Phong: "Nữ hài tử gia, nói chuyện văn nhã một chút."
"Người không có học thức mới thích nói ngưu bức."
Mộ Như Phong nhìn Lục Tiểu Xuyên, hỏi: "Đại sư huynh, ta đang nói về ngươi mà?"
"Vậy ngươi dạy ta đi, người có văn hóa nên nói như thế nào?"
Lục Tiểu Xuyên nhếch miệng, bất đắc dĩ nói: "Đại sư huynh của ngươi cũng là người không có học thức, làm sao biết người có văn hóa nói như thế nào?"
"Nếu ta biết, còn có thể một câu 'ngọa tào ngưu bức' đi thiên hạ sao?"
" 'Ngọa tào ngưu bức', câu này nghe khí thế hơn."
"......"
Mà lúc này, một cỗ động tĩnh lớn từ một bên truyền tới.
Lục Tiểu Xuyên mấy người lập tức nhìn sang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận