Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 242: Thanh kiếm tông minh bài tính toán

**Chương 242: Thanh k.i.ế.m Tông công khai tính kế**
Thông tin vô cùng trọng yếu?
Cố ý chạy tới nói với chính mình?
Rõ ràng, Nhạc Thanh Sơn hắn khẳng định không có ý tốt gì.
Lục Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn Nhạc Thanh Sơn, ngược lại muốn xem hắn rốt cuộc muốn làm gì.
Nhạc Thanh Sơn nhìn Lục Tiểu Xuyên, cười nham hiểm nói: "Minh Khôi Sứ Giả đã trở lại thánh địa."
Ân?
Nghe vậy, Lục Tiểu Xuyên lập tức nhíu mày.
Ban đầu Lục Tiểu Xuyên muốn trở thành thiên kiêu tiến vào thánh địa, chính là vì báo thù cho sư tôn, muốn tìm Minh Khôi Sứ Giả báo thù.
Chỉ là sau khi tiến vào thánh địa, lại không tìm được Minh Khôi Sứ Giả, bởi vì lúc trước Minh Khôi Sứ Giả vẫn luôn không có ở trong thánh địa.
Cho nên Lục Tiểu Xuyên cũng chỉ đành coi như thôi, vẫn luôn không thể tìm được Minh Khôi Sứ Giả.
Nghe được tin tức Minh Khôi Sứ Giả trở về thánh địa, Lục Tiểu Xuyên tự nhiên là phải dồn hết tinh thần.
Tin tức này, Lục Tiểu Xuyên đương nhiên cảm thấy hứng thú.
Hai mắt Lục Tiểu Xuyên cũng nhanh chóng trở nên sắc bén.
"Bất quá, Minh Khôi Sứ Giả lại đi rồi." Nhạc Thanh Sơn lập tức nói thêm một câu.
Hai mắt Lục Tiểu Xuyên càng thêm sắc bén.
Trong lời nói của Nhạc Thanh Sơn rõ ràng có ẩn ý.
Lục Tiểu Xuyên cũng không vội, lạnh lùng nhìn Nhạc Thanh Sơn.
Gia hỏa này nếu đã tìm tới cửa, vậy khẳng định không có hảo tâm gì, cứ nghe hắn nói tiếp, xem hắn muốn giở trò gì.
Lục Tiểu Xuyên không đáp lời, Nhạc Thanh Sơn cũng chỉ đành tiếp tục nói: "Lục Tiểu Xuyên, ngươi không muốn biết Minh Khôi Sứ Giả đi đâu sao?"
Lục Tiểu Xuyên đương nhiên là muốn.
Nhưng Lục Tiểu Xuyên cũng không ngốc, hắn không thể để Nhạc Thanh Sơn dắt mũi.
Càng là quan tâm chuyện gì, càng phải làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra, đây mới là cách làm của người chơi cao cấp.
Ngươi càng lộ ra vẻ khẩn trương quan tâm, thì càng dễ bị người khác nắm thóp, khiến ngươi khó chịu.
Lục Tiểu Xuyên vẫn không trả lời.
Im lặng là vàng, trầm mặc cũng giống như một con d.a.o sắc bén.
Lục Tiểu Xuyên cứ lạnh lùng nhìn Nhạc Thanh Sơn, khiến Nhạc Thanh Sơn đặc biệt khó chịu.
Hắn vốn định nắm thóp Lục Tiểu Xuyên, nào ngờ Lục Tiểu Xuyên hoàn toàn không theo lẽ thường, căn bản không để ý đến hắn.
Điều này khiến Nhạc Thanh Sơn rất khó chịu, hắn nhẫn nhịn không ít chiêu mà không có cách nào thi triển ra.
Không còn cách nào, Nhạc Thanh Sơn chỉ đành nghiến răng nói: "Ta biết ngươi và Minh Khôi Sứ Giả có thù, ta biết Minh Khôi Sứ Giả đi đâu, nếu ngươi muốn biết, ta có thể nói cho ngươi, bất quá..."
Không đợi Nhạc Thanh Sơn nói hết lời, Lục Tiểu Xuyên liền ngắt lời: "Ngươi th.í.c.h nói thì nói, ta không có hứng thú, tốt nhất là đừng đến làm phiền ta, cút đi."
Dứt lời, Lục Tiểu Xuyên liền trực tiếp rời đi.
Lần này Lục Tiểu Xuyên thao tác, lập tức khiến Nhạc Thanh Sơn đứng hình.
Cái này lại là tình huống gì?
Không đúng!
Kịch bản không phải như vậy mới đúng chứ!
Chuyện gì xảy ra?
Nhạc Thanh Sơn hoàn toàn không hiểu.
Theo như hắn hiểu biết, Minh Khôi Sứ Giả từng hạ độc sư tôn hắn, khiến sư tôn hắn bị trọng thương.
Lục Tiểu Xuyên hẳn phải h.ậ.n Minh Khôi Sứ Giả thấu xương mới đúng chứ?
Hẳn là phải tìm mọi cách báo thù Minh Khôi Sứ Giả mới phải chứ?
Sao ngay cả tin tức của Minh Khôi Sứ Giả cũng không muốn nghe?
Lúc này Nhạc Thanh Sơn cũng không nghĩ được nhiều, hắn vất vả chuẩn bị kế hoạch này, sao có thể dễ dàng từ bỏ?
Cho nên —— Nhạc Thanh Sơn một bước dài vọt tới trước mặt Lục Tiểu Xuyên, chặn đường hắn.
Thấy Nhạc Thanh Sơn còn dám cản đường mình, Lục Tiểu Xuyên sa sầm mặt.
Nhạc Thanh Sơn vội vàng nói: "Thôi được, ta không cần ngươi phải đáp ứng bất kỳ điều kiện gì, ta có thể miễn cưỡng nói cho ngươi biết tung tích của Minh Khôi Sứ Giả."
"Nếu như ngươi muốn thay sư tôn báo thù, đây là cơ hội tốt nhất."
"Lục Tiểu Xuyên, ngươi đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta không phải hảo tâm giúp ngươi."
"Mọi người đều là người thông minh, ta cũng không cần phải giấu diếm."
"Ngươi muốn tìm Minh Khôi Sứ Giả báo thù, còn ta thì muốn ngươi c.h.ế.t trong tay Minh Khôi Sứ Giả, chúng ta ai cần gì lấy."
"Minh Khôi Sứ Giả vừa khởi hành đi Quỷ Vương Cốc, tin tức đã nói cho ngươi, còn tin hay không, hoặc là có muốn đi thay sư tôn ngươi báo thù hay không, đó là chuyện của ngươi."
Nói xong, Nhạc Thanh Sơn liền quay người rời đi.
Đợi Nhạc Thanh Sơn rời đi, hai mắt Lục Tiểu Xuyên mới âm u lạnh lẽo.
Quỷ Vương Cốc?
Lục Tiểu Xuyên chưa từng nghe qua, không biết ở đâu.
Nhưng điều này không quan trọng.
Quan trọng là, Minh Khôi Sứ Giả đã đến Quỷ Vương Cốc.
Còn về độ tin cậy trong lời nói của Nhạc Thanh Sơn, Lục Tiểu Xuyên ngược lại cảm thấy rất đáng tin.
Lục Tiểu Xuyên tự nhiên không ngốc, hắn biết đây chắc chắn là Thanh k.i.ế.m Tông và Minh Khôi Sứ Giả ở sau lưng bày kế, cố ý đào một cái hố, chờ Lục Tiểu Xuyên nhảy vào mà thôi.
Lục Tiểu Xuyên và Minh Khôi Sứ Giả có thù, nếu Lục Tiểu Xuyên ra tay g.i.ế.t Minh Khôi Sứ Giả, mà bị Minh Khôi Sứ Giả phản công g.i.ế.t ngược lại, thì cũng chỉ có thể nói Lục Tiểu Xuyên tự làm tự chịu, không thể trách ai khác.
Thánh địa bên này, cũng sẽ không trách tội Thanh k.i.ế.m Tông.
Một chiêu này, chơi thật ác hiểm.
Minh Khôi Sứ Giả nguyện ý phối hợp với Thanh k.i.ế.m Tông tính kế Lục Tiểu Xuyên, cũng là muốn diệt trừ Lục Tiểu Xuyên, b.ó.p c.h.ế.t Lục Tiểu Xuyên từ trong trứng nước.
Xem ra, Minh Khôi Sứ Giả đối với Lục Tiểu Xuyên cũng có phần kiêng dè.
Nếu không, cũng sẽ không chơi một chiêu như vậy.
Hiện tại song phương đều công khai rõ ràng.
Nhạc Thanh Sơn tới đây với mục đích, chính là nói thẳng cho Lục Tiểu Xuyên biết, Minh Khôi Sứ Giả bày cục ở Quỷ Vương Cốc, ngươi có dám vào cái bẫy này không?
Nếu không dám, đó là chuyện của ngươi.
Nếu dám, vậy thì Lục Tiểu Xuyên đại khái có thể đến Quỷ Vương Cốc, Minh Khôi Sứ Giả đang chờ ngươi ở đó.
Có bản lĩnh g.i.ế.t c.h.ế.t Minh Khôi Sứ Giả thay sư tôn ngươi báo thù hay không, thì phải xem bản lĩnh của ngươi.
Một chiêu này, quả thực rất tuyệt.
Minh Khôi Sứ Giả trước nay "thần long thấy đầu không thấy đuôi", Lục Tiểu Xuyên muốn gặp được Minh Khôi Sứ Giả đã rất khó.
Hơn nữa, cho dù gặp được ở trong thánh địa, cũng không thể trực tiếp động thủ trong thánh địa.
Cho nên, đối với Lục Tiểu Xuyên mà nói, cơ hội để hắn ra tay với Minh Khôi Sứ Giả, thực sự không nhiều.
Chính vì vậy, Thanh k.i.ế.m Tông mới cùng Minh Khôi Sứ Giả liên thủ bày ra màn kịch này, giăng bẫy Lục Tiểu Xuyên, muốn dụ hắn nhảy vào trong cái bẫy này.
Nhưng, Lục Tiểu Xuyên có nhảy vào không?
Khóe miệng Lục Tiểu Xuyên nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh: "Thanh k.i.ế.m Tông, Minh Khôi, nếu các ngươi đã đào một cái hố lớn như vậy muốn ta nhảy vào, vậy ta sẽ chiều theo ý các ngươi."
"Cơ hội tốt như vậy, ta sao có thể bỏ qua?"
"Minh Khôi, ngươi cho rằng ngươi là thợ săn sao?"
"Nhưng ngươi không biết, thợ săn cao cấp thường xuất hiện dưới thân phận con mồi."
"Ngươi coi ta là con mồi, nhưng lại không biết, ta mới là thợ săn chân chính."
"Ta vốn vì sư tôn mà tiến vào thánh địa, nay đã biết tung tích của kẻ thù, vậy thì không có gì phải do dự, nhất định phải đi báo thù cho sư tôn."
"Sư tôn của ta, không ai được phép khinh thường, cho dù là thiên vương lão tử cũng không được."
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên liền trở về sân nhỏ, ném mấy viên Thú Đan cho Tiểu Hoàng, rồi dẫn Bạch Đậu Đậu nhanh chóng rời đi.
Chuyện này, Lục Tiểu Xuyên không nói với ai.
Nhất định phải tuyệt đối giữ bí mật.
Lục Tiểu Xuyên đến chỗ sự vụ, nói muốn trở về Quá Khư Tông một chuyến.
Hắn là Thánh Tử, tự nhiên có thể trở về.
Cưu Thần sứ giả của sự vụ điện đích thân đưa Lục Tiểu Xuyên ra khỏi thánh địa, đồng thời chỉ cho Lục Tiểu Xuyên cách trở về thánh địa.
Rời khỏi thánh địa, Lục Tiểu Xuyên liền đi thẳng đến Quỷ Vương Cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận