Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 624: Đế Cửu U bọn hắn ra tay

Chương 624: Đế Cửu U bọn hắn ra tay
Ba vị thiên tài phá hư cảnh cửu trọng liên thủ đối phó một mình Hạ Thiên, hơn nữa thực lực ba người này đều rất mạnh.
Thực lực của hai người Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong hoàn toàn không hề kém cạnh Lý Thừa Trạch, thậm chí còn có phần vượt trội hơn.
Chỉ một mình Lý Thừa Trạch đã đủ khiến Hạ Thiên khổ sở, lực bất tòng tâm.
Nay lại thêm hai nhân vật lợi hại hơn, Hạ Thiên tự nhiên là khóc không ra nước mắt.
Nơi nào lại là địch thủ?
Chỉ có thể bị ngược đãi.
Thậm chí trực tiếp đ·á·n·h cho Hạ Thiên không còn chút sức lực chống đỡ.
Thật đúng là thảm không nỡ nhìn!
Một màn này khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều đồng cảm.
Đường đường là thiếu niên tài tuấn kiệt xuất của một trong mười gia tộc lớn nhất Thần Châu - Hạ gia, lại đang bị người ta chà đạp như thế, thật sự là có chút quá thê thảm!
Đế Cửu U mấy người bọn họ đều thấy ngây người.
Nhất thời đều có loại cảm giác không biết làm sao.
Tình huống như thế này, đ·á·n·h c·hết bọn hắn cũng không thể nghĩ tới.
Vấn đề đặt ra trước mặt bọn hắn bây giờ là, bọn hắn có nên ra tay giúp đỡ hay không?
Nếu như không giúp, e rằng Hạ Thiên thật sự có khả năng sẽ bị ba người kia g·iết c·hết.
Chuyện này đối với mười gia tộc lớn nhất Thần Châu bọn họ mà nói, dường như cũng là một việc rất mất mặt.
Điều này gây tổn hại đến uy nghiêm của mười đại gia tộc Thần Châu bọn họ.
Mười gia tộc lớn nhất Thần Châu, đây chính là thế lực bá chủ hoàn toàn xứng đáng ở Thần Châu, mười vị chúa tể tồn tại, là những gia tộc thế lực cường đại nhất.
Dưới Đại Càn tiên tông, chính là mười gia tộc lớn nhất Thần Châu bọn hắn.
Uy nghiêm của mười đại gia tộc Thần Châu bọn hắn, há lại cho phép bất kỳ kẻ nào mạo phạm dù chỉ một chút?
Đế Cửu U vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng: "Nếu chúng ta trơ mắt nhìn Hạ Thiên bị như vậy, e rằng truyền đi mặt mũi của mười đại gia tộc Thần Châu chúng ta sẽ mất hết, thể diện này chúng ta không gánh nổi."
"Chúng ta lần này ra ngoài, đại diện cho gia tộc đứng sau lưng mình."
"Mỗi một quyết định của chúng ta đều liên quan mật thiết đến vinh nhục tôn nghiêm của gia tộc sau lưng."
"Cho nên, chuyện này chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn, ngồi yên không để ý đến."
"Bất kể nói thế nào, chúng ta cũng không thể để cho người khác cưỡi lên đầu mười đại gia tộc Thần Châu chúng ta, nỗi sỉ nhục này chúng ta không thể chấp nhận được."
Sáu người khác đều rối rít gật đầu đồng ý, rất tán thành.
Cây sống một miếng da, người sống một khuôn mặt.
Thể diện của mười đại gia tộc Thần Châu bọn hắn, không thể gánh nổi.
Cho nên, trận chiến này, bất luận thế nào bọn hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, nhất định phải đứng về phía Hạ Thiên.
Bằng không truyền đi, ắt hẳn sẽ là một chuyện cười lớn.
Mà lúc này, Hạ Thiên đang bị ngược đãi thảm thương, cuối cùng cũng hạ thấp tư thái, bỏ xuống cái đầu cao ngạo của mình, bắt đầu cầu cứu Đế Cửu U bọn hắn: "Nếu các ngươi không ra tay cứu giúp, ta sẽ phải c·hết trên tay bọn hắn."
Những đạo lý này Hạ Thiên tự nhiên cũng biết rõ, hắn cũng biết Đế Cửu U bọn hắn chắc chắn sẽ ra tay.
Cho nên, Hạ Thiên cũng không chút khách khí, lớn tiếng hô lên với Đế Cửu U bọn hắn.
Đế Cửu U bảy người cũng không chần chừ thêm nữa, nhao nhao ra tay hướng về phía ba người Lý Thừa Trạch.
Có thêm bảy người Đế Cửu U gia nhập, cục diện tự nhiên lập tức xoay chuyển.
Bây giờ lấy tám đối với ba, ba người Lý Thừa Trạch tự nhiên là không chiếm được bất kỳ ưu thế nào.
Ngược lại mà nói, đã rơi vào thế hạ phong.
Cái này cũng là chuyển biến rõ rệt.
Lấy ba chọi tám, không thể nào đối phó nổi.
Chắc chắn sẽ chịu nhiều thua thiệt.
Bất quá cũng may Đế Cửu U mấy người bọn họ tịnh không có ý định liều mạng với Lý Thừa Trạch bọn hắn, mà là có chút nương tay.
Đây cũng là một chút tâm tư của Đế Cửu U bọn hắn.
Bọn hắn vừa muốn ra tay giúp đỡ Hạ Thiên, không để Hạ Thiên xảy ra chuyện.
Nhưng bọn hắn cũng không muốn triệt để đắc tội với mấy người Lý Thừa Trạch.
Nếu chỉ là ba người Lý Thừa Trạch, vậy thì không có gì đáng nói.
Mấu chốt của vấn đề là, sau lưng ba người Lý Thừa Trạch còn có một vị hung thần.
Dựa theo biểu hiện dọc đường của vị hung thần kia, khảo nghiệm ở Cửu Long sơn có lẽ có khả năng hắn - Lục Tiểu Xuyên sẽ nhận được chín đạo Long Khí, đoạt được đại tiên duyên.
Một khi Lục Tiểu Xuyên đoạt được đại tiên duyên, tình huống sẽ hoàn toàn khác hẳn.
Vậy thì không phải là người bọn hắn có thể trêu chọc nổi.
Khả năng này, ai cũng không biết.
Cho nên, bọn hắn tự nhiên cũng không dám tùy tiện đắc tội Lý Thừa Trạch bọn hắn.
Cho dù Lục Tiểu Xuyên cuối cùng không có đoạt được đại tiên duyên, nhưng hắn vẫn có hy vọng trở thành quan môn đệ tử của tông chủ Đại Càn tiên tông.
Một khi như thế, cũng là không dễ trêu chọc.
Đương nhiên, cho dù bỏ qua những yếu tố này, Đế Cửu U bọn hắn vẫn có chỗ kiêng kỵ.
Thực lực cường đại của Lục Tiểu Xuyên bày ở nơi đó, nếu bọn hắn thật sự làm gì ba người Lý Thừa Trạch, vậy đợi lát nữa Lục Tiểu Xuyên từ Cửu Long sơn đi xuống, e rằng việc đầu tiên chính là g·iết bọn hắn.
Những tình huống này, Đế Cửu U bọn hắn há có thể không kiêng kỵ?
Vì chuyện của người khác mà mạo hiểm lớn như vậy, tự nhiên không đáng.
Cho nên, bọn hắn đương nhiên sẽ không liều mạng.
Bọn hắn chỉ cần cứu Hạ Thiên, không để Hạ Thiên c·hết dưới tay ba người Lý Thừa Trạch là được.
Những chuyện khác, bọn hắn cũng sẽ không quản nhiều.
Ba người Lý Thừa Trạch tuy rằng đã rơi vào thế hạ phong, nhưng bởi vì Đế Cửu U mấy người bọn họ đều không có dốc toàn lực ra tay, cho nên về cơ bản không bị tổn hại gì.
Ngược lại là Hạ Thiên tức giận gào thét với Đế Cửu U bọn hắn: "Các ngươi mau ra tay g·iết bọn hắn, g·iết bọn hắn cho ta, các ngươi còn lưu tình làm gì?"
"Nhanh, ra tay g·iết bọn hắn đi!"
"Dám can đảm khiêu khích uy nghiêm của mười đại gia tộc Thần Châu chúng ta, không g·iết bọn hắn chẳng phải lộ ra chúng ta dễ bị bắt nạt?"
"Khẩu khí này mọi người nuốt trôi, ta có thể nuốt không trôi, việc này có quan hệ đến tôn nghiêm của mười đại gia tộc Thần Châu chúng ta, các ngươi còn do dự cái gì? Lo lắng cái gì?"
"Tám người chúng ta hợp lực, g·iết ba người bọn hắn dễ như trở bàn tay, cần gì phải lo lắng dù chỉ một chút?"
Đối với tiếng gào thét phẫn nộ của Hạ Thiên, Đế Cửu U bọn hắn rõ ràng không hề để ý, cũng không đáp lại gì.
Hạ Thiên bây giờ tự nhiên là hận không thể đem Lý Thừa Trạch bọn hắn băm thành vạn mảnh.
Nhưng cái họa này là do hắn Hạ Thiên gây ra, lại muốn tất cả mọi người cùng gánh chịu?
Chuyện đó làm sao có thể.
Đế Cửu U bọn hắn đều không phải kẻ ngu.
Bọn hắn có thể ra tay cứu Hạ Thiên, cũng đã là vì nể mặt mười đại gia tộc Thần Châu.
Còn muốn mượn tay bọn hắn để g·iết người?
Chuyện như vậy, Đế Cửu U bọn hắn tự nhiên không ngốc, không thể nghe theo Hạ Thiên.
Hạ Thiên thấy thế, tức giận đến mức mũi lệch đi.
Hắn cũng không ngốc, hắn tự nhiên cũng lập tức hiểu rõ tâm tư của Đế Cửu U bọn hắn.
Biết rõ vì sao Đế Cửu U bọn hắn không chịu ra tay g·iết ba người Lý Thừa Trạch.
Hạ Thiên cũng biết, bây giờ hắn có cưỡng cầu Đế Cửu U bọn hắn thế nào đi nữa cũng vô dụng.
Tuy rằng trong lòng hắn rất phẫn nộ khó chịu, nhưng chuyện như vậy hắn cũng không có cách nào.
Nếu đã không thể trông cậy vào Đế Cửu U bọn hắn, vậy hắn - Hạ Thiên chỉ có thể đặt ý nghĩ lên ba người Lý Thừa Trạch.
Ngay lập tức, một kế sách nảy ra trong lòng.
Khóe miệng Hạ Thiên xẹt qua một vòng tà ác giảo hoạt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lý Thừa Trạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận