Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 697: Lục Tiểu Xuyên trên tâm cảnh thay đổi

**Chương 697: Thay đổi lớn trong tâm cảnh của Lục Tiểu Xuyên**
Dù sao, Lục Tiểu Xuyên không phải người Thần Châu.
Ngoài việc mười gia tộc lớn nhất Thần Châu sẽ dốc sức phản đối, chỉ sợ bên trong Đại Càn tiên tông cũng có rất nhiều người phản đối?
Như vậy ắt sẽ có rất nhiều phiền phức.
Lục Tiểu Xuyên ghét nhất là phiền phức.
Có làm hay không đại Thánh tử Đại Càn tiên tông, kỳ thực Lục Tiểu Xuyên lại cảm thấy không có vấn đề gì.
Hắn đã nhận được truyền thừa tiên đạo của hai vị tổ sư gia Đại Càn tiên tông, bất kể là việc tu hành hay là về công pháp, kỳ thực Lục Tiểu Xuyên đều không cần Đại Càn tiên tông trợ giúp.
Tu hành, càng cần phải dựa vào chính mình.
Càn tông chủ tựa hồ nhìn ra lo lắng của Lục Tiểu Xuyên, tiếp tục nói: "Coi như ngươi không làm đại Thánh tử Đại Càn tiên tông, ngươi cảm thấy mười gia tộc lớn nhất Thần Châu sẽ dễ dàng bỏ qua cho ngươi sao?"
Lục Tiểu Xuyên nhếch miệng.
Cũng đúng.
Long gia và Hạ gia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Xem ra phiền phức, muốn tránh cũng không tránh được.
Trừ khi Lục Tiểu Xuyên trực tiếp mang theo sư muội bọn hắn rời khỏi Thần Châu, thậm chí rời khỏi Hắc Long Giới.
Bất quá, cho dù rời khỏi Thần Châu, cũng không thể đảm bảo sau này sẽ không có phiền phức.
"Sự tình đã đến nước này, trốn tránh cũng vô ích."
"Có đôi khi cần phải đối diện trực tiếp, giải quyết nó."
"Con đường tu hành, càng lên cao càng cần phải đạp gió rẽ sóng, vượt mọi chông gai."
"Càng phải lộ rõ phong mang, nghịch thiên mà đi, dùng kiếm trảm đại đạo."
"Tiên lộ, chỉ dựa vào tu hành suông thì khó mà thành, còn cần phải dựa vào chém g·iết."
"Nhất tướng công thành vạn cốt khô, người đứng ở đỉnh phong, có ai không phải đạp lên vô số bạch cốt mà đi lên?"
"Tiên lộ, nói hoa mỹ, nhưng kỳ thực chính là một con đường chất đầy bạch cốt âm u."
"Kỳ thực phiền phức chưa chắc là chuyện xấu, đối với con đường tu hành mà nói, ngược lại là một chuyện tốt."
"Giải quyết phiền phức thường là phương pháp tốt để tu hành, ma luyện bản thân."
"Có lẽ mười gia tộc lớn nhất Thần Châu chính là bàn đạp giúp ngươi chứng đạo?"
Lời nói giàu đạo lý của Càn tông chủ khiến Lục Tiểu Xuyên lập tức trầm mặc.
Lục Tiểu Xuyên mang vẻ mặt như có điều suy nghĩ, nghiền ngẫm những lời này.
Những đạo lý này, Lục Tiểu Xuyên công nhận.
Hắn bây giờ không còn là Luyện Khí cảnh ở Thái Hư Tông lúc trước.
Hắn không thể, cũng không có cách nào cứ mãi "cẩu" như vậy.
Hắn hiện tại, nói là Địa Tiên phía dưới vô địch chỉ sợ cũng không đủ.
Đứng ở một độ cao nhất định, thực lực không cho phép hắn tiếp tục điệu thấp mà "cẩu" nữa.
Nên lộ phong mang, Lục Tiểu Xuyên bây giờ cũng nên thể hiện.
Không lộ tài năng, làm sao có thể mài kiếm?
Con đường tu hành, con đường nghịch thiên, cũng là một con đường máu, con đường chất đầy bạch cốt.
Ngươi không đạp lên t·h·i t·hể của người khác, vậy thì người khác sẽ đạp lên t·h·i t·hể của ngươi.
Rất tàn khốc, nhưng đây chính là sự thật.
Điểm này, Lục Tiểu Xuyên bây giờ cũng rất rõ ràng.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Lục Tiểu Xuyên cũng bình thường trở lại.
Đi đời nhà nó cái sự điệu thấp!
Mặc kệ cái "cẩu đạo" gì gì đó.
Quá mẹ nó hèn mọn đi!
Không giả vờ nữa, ngả bài thôi.
Hắn Lục Mỗ Nhân tất nhiên muốn chứng được đại đạo, phi thăng thành tiên, vậy nhất định phải g·iết ra một đường máu.
Hắn nhất định phải đạp lên bạch cốt của vô số người để phi thăng.
Cho nên ——
Hắn nhất định phải hoàn toàn thay đổi phong cách.
Không thể điệu thấp, không thể "cẩu" nữa.
Trong lòng Lục Tiểu Xuyên lập tức sáng tỏ thông suốt, ý niệm đã hiểu.
Tâm cảnh có một sự biến đổi cực lớn.
Khí chất cả người đều lập tức trở nên rất khác biệt.
Nói là thoát thai hoán cốt cũng không đủ.
Nhìn thấy sự biến hóa to lớn trên người Lục Tiểu Xuyên, Càn tông chủ lộ ra vẻ mừng rỡ.
Hắn biết, hắn đã thuyết phục được Lục Tiểu Xuyên.
Hắn đã giữ lại cho Đại Càn tiên tông một kỳ tài ngàn năm có một.
Đây hẳn là may mắn của Đại Càn tiên tông.
Thiên phú tu luyện của Lục Tiểu Xuyên vượt xa hắn, thậm chí khiến hắn không theo kịp.
Cho nên, Càn tông chủ vô cùng tin tưởng, Lục Tiểu Xuyên tất có tư chất tiên nhân.
Chỉ cần cho hắn thời gian trưởng thành, hắn nhất định có thể chứng đạo thành tiên, phi thăng Tiên Giới.
Càn tông chủ nói: "Vậy ba ngày sau, ta sẽ cử hành đại điển thụ phong đại Thánh tử cho ngươi."
"Vội vã như vậy?" Lục Tiểu Xuyên hơi sững sờ.
Càn tông chủ khẽ gật đầu: "Không thể kéo dài được nữa."
Được thôi.
Vậy cứ như thế.
Bất quá ——
Lục Tiểu Xuyên vẫn hỏi một câu: "Đãi ngộ của đại Thánh tử thế nào?"
Càn tông chủ suýt chút nữa không nhịn được cười: "Ngươi đã là đại Thánh tử Đại Càn tiên tông, dưới một người trên vạn người, tương đương với phó tông chủ thường vụ của Đại Càn tiên tông, ngươi còn muốn quan tâm đãi ngộ?"
Lục Tiểu Xuyên bĩu môi nói: "Đó là đương nhiên, ai không biết ta Lục Mỗ Nhân tham tài háo sắc?"
"Nếu không, lão nhân gia ngài cho rằng điều hấp dẫn nhất của đại Thánh tử đối với ta là gì?"
Càn tông chủ:......
Càn tông chủ nói: "Tiền tháng 2 vạn linh tinh, công pháp của tông môn ngươi tùy ý chọn lựa, bảo vật vũ khí chỉ cần là trong tàng bảo các có, ngươi cũng tùy ý chọn lựa, nhưng ——"
"Không thể mang ra ngoài đầu cơ trục lợi."
Lời nói này, ta Lục Mỗ Nhân là hạng người như vậy sao?
Được rồi, đúng là như vậy.
Lục Tiểu Xuyên đích thật là có ý định mang một chút bảo vật, đan dược của tông môn ra ngoài đầu cơ trục lợi.
Kiếm tiền thôi mà.
Có chút thủ đoạn không quá phận chứ?
Nhưng tựa hồ Càn tông chủ đã nhìn thấu Lục Tiểu Xuyên.
Công pháp của tông môn, Lục Tiểu Xuyên không cần.
Bảo vật các loại, Lục Tiểu Xuyên cũng không dùng được.
Đan dược gì, Lục Tiểu Xuyên cũng có thể tự mình luyện.
Cho nên, điều duy nhất khiến Lục Tiểu Xuyên động tâm chính là tiền tháng.
Bất quá ——
"Một tháng mới 2 vạn linh tinh? Có phải là hơi ít hay không?"
"Đại Càn tiên tông chúng ta chính là kẻ thống trị chí cao vô thượng của Thần Châu, thân là người đứng thứ hai của Đại Càn tiên tông mà chỉ có chút đãi ngộ này?"
Bây giờ có thêm nhiều tiền nữa đặt trước mặt Lục Tiểu Xuyên, Lục Tiểu Xuyên đều chê ít.
Dù sao Lục Tiểu Xuyên đang có 300 vạn linh tinh.
Kiếm tiền thật dễ dàng.
Chỉ cần động động miệng, động tay một chút, 300 vạn linh tinh liền vào tay.
Tiền tháng của đại Thánh tử chỉ có 2 vạn linh tinh, vậy phải mười mấy năm mới có thể có 300 vạn linh tinh.
Quá chậm.
"Càn tông chủ, ta đột nhiên cảm thấy ta vẫn không thể gánh vác vị trí đại Thánh tử Đại Càn tiên tông, hay là......"
Không đợi Lục Tiểu Xuyên nói hết lời, Càn tông chủ liền ngắt lời hắn: "2 vạn linh tinh tiền tháng, đây tuyệt đối là cao nhất của Đại Càn tiên tông, tiền tháng của ta cũng bất quá mới 1 vạn linh tinh, ngươi thế nhưng gấp đôi ta."
"Đại Càn tiên tông mặc dù gia đại nghiệp lớn, nhưng phải nuôi sống quá nhiều người."
"Cho nên, cho ngươi tiền tháng 2 vạn đã là đặc biệt."
"Ta đã đem phần tiền tháng của ta cho ngươi, mới có thể cho ngươi đến 2 vạn linh tinh, nếu không, cho dù có vét sạch cũng chỉ có 1 vạn."
"Quy củ này, dù ta là tông chủ, cũng không có cách nào thay đổi."
Càn tông chủ cũng mới có 1 vạn?
Tông chủ đều không đổi được quy củ?
Cái khí thế tiên nhân lâm phàm vừa rồi đâu?
Càn tông chủ bá khí là có, nhưng không nhiều.
Càn tông chủ tiếp tục nói: "Nhưng mà, mấy năm nay trong tay ta cũng tích cóp được chút linh tinh, ngược lại có thể tặng cho ngươi, coi như là lễ gặp mặt."
Nghe nói như thế, Lục Tiểu Xuyên lập tức có tinh thần.
Lập tức nịnh nọt: "Chẳng trách ngài có thể làm tông chủ, làm người làm việc rất là bá khí."
"Càn tông chủ, ngài ít nhất cũng làm tông chủ mấy vạn năm rồi? Một năm 12 vạn linh tinh, vài vạn năm đây chẳng phải là......"
Con số thiên văn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận