Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 127: Sư tôn ta giống không đúng đắn như vậy người sao?

**Chương 127: Sư tôn, ta trông giống loại người không đứng đắn vậy sao?**
"Người đẹp trai luôn luôn bị người khác ghen ghét."
Lục Tiểu Xuyên chẹp miệng khó chịu.
Chẳng lẽ lớn lên đẹp trai cũng là một cái tội sao?
Nếu nói đẹp trai là một loại phạm tội, vậy hắn hoàn toàn chính xác đã sớm tội ác tày trời.
Mặt dày, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, ai bảo Lục Tiểu Xuyên hắn cảnh giới thấp, đúng không?
Hắn, một kẻ yếu ớt Trúc Cơ cảnh tứ trọng, đối đầu với những thiên kiêu Thần Du cảnh này, vô sỉ một chút, vậy có hợp lý không?
Trận chiến này, rất nhanh đã kết thúc bằng thắng lợi hiểm nghèo của Cổ Tử Viêm.
Sau khi A Cửu Mộc thua trận, công Tôn Phó, thủ tịch đệ tử của Ngự Long Tông, ngay sau đó ra sân.
Hắn cũng không để linh thú xuất thủ.
Sau khi hai người giao thủ nhàn nhạt một phen, Cổ Tử Viêm liền chủ động nhận thua.
Cuộc chiến thứ ba, Từ Bát Cửu của Chín Càn Tông lên sân.
Tất cả mọi người đều rất ăn ý, giống như không hề đụng tới linh thú.
Cuộc chiến thứ ba, Từ Bát Cửu thắng.
Hiện tại, cũng chỉ còn lại Phục Cửu U của Phục Thị bộ tộc và Minh Uyên của Yên Vũ Lâu.
Phục Cửu U, Minh Uyên cùng Nhạc Thanh Sơn, chính là ba vị trí đầu được công nhận trong mười con cờ ở Bắc Hoang.
Cũng là những người tranh đoạt mạnh mẽ nhất cho vị trí thứ nhất trên bảng thiên kiêu lần này.
Mọi người đều cho rằng, vị trí thứ nhất trên bảng thiên kiêu lần này, tất nhiên là do ba người hắn quyết định.
Có điều, điều khiến mọi người không ngờ tới chính là, Nhạc Thanh Sơn vậy mà lại thảm tao bị loại khỏi cuộc chơi.
Hiện tại, những người tranh đoạt mạnh mẽ nhất cho vị trí thứ nhất bảng thiên kiêu là Phục Cửu U, Minh Uyên và Tần Hàn Yên.
Minh Uyên rốt cục cũng lên lôi đài.
Vừa thấy Minh Uyên lên lôi đài, Từ Bát Cửu chỉ ra vài chiêu, sau đó liền chủ động nhận thua.
Minh Uyên lạnh lùng nhìn về phía bốn người Lục Tiểu Xuyên.
Đối với hắn mà nói, trong bốn người của Thái Khư Tông, đối thủ của hắn chỉ có một, đó chính là Tần Hàn Yên.
Ba người khác, hắn cũng sẽ không thèm nhìn nhiều.
Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong hai người đã sớm quyết định từ bỏ.
Top 10 bảng thiên kiêu đã đủ rồi.
Dù sao các nàng cũng không có khả năng tranh giành, cho nên dứt khoát từ bỏ luôn cho rồi.
Tranh đoạt vị trí thứ nhất bảng thiên kiêu, cứ giao cho Tần Sư Tả và đại sư huynh đi.
Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong từ bỏ.
Vậy bây giờ, cũng chỉ còn lại bốn người.
Phục Cửu U, Minh Uyên, Tần Hàn Yên và Lục Tiểu Xuyên.
Lục Tiểu Xuyên ở cùng một chỗ với ba người này, liền có vẻ hơi không hợp nhau.
Không ít người ồn ào, bảo Lục Tiểu Xuyên biết điều một chút mà từ bỏ.
Dựa vào mặt dày "thẻ BUG" nhặt được một cái top 10 bảng thiên kiêu, cũng nên thỏa mãn, đừng có lòng tham không đáy, "rắn nuốt voi".
Đương nhiên, cũng có người xúi giục Lục Tiểu Xuyên lên lôi đài một trận.
Những người xúi giục này, tự nhiên là muốn Lục Tiểu Xuyên mất mặt trước bàn dân thiên hạ, tốt nhất là chứng thực những lời đồn kia đều là thật, để mọi người rõ ràng, hắn - Lục Tiểu Xuyên chính là dựa vào một đầu linh thú mới có thể xông pha đến bảng thiên kiêu.
Đối với những lời này, Lục Tiểu Xuyên tự nhiên là làm ngơ, không hề để ý chút nào.
Chờ hắn cầm được vị trí thứ nhất bảng thiên kiêu, sẽ khiến cho những người này tức chết.
Lục Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ không ra sân, hắn muốn là người cuối cùng ra sân.
Nếu Tần Sư Muội có thể đánh bại toàn bộ Phục Cửu U và Minh Uyên, vậy thì vị trí thứ nhất bảng thiên kiêu này, hắn sẽ đoạt được dễ dàng, có thể nói là không cần tốn nhiều sức.
Đối mặt với ánh mắt khiêu khích của Minh Uyên, Tần Hàn Yên bước lên lôi đài.
Nàng muốn vì đại sư huynh dẹp yên hết thảy chướng ngại.
Chỉ cần nàng có thể đánh bại cả Minh Uyên và Phục Cửu U, đại sư huynh kia cũng không cần tự mình động thủ.
Kể từ đó, đại sư huynh cũng không cần bại lộ thực lực.
Minh Uyên nhìn Tần Hàn Yên, nói: “Nếu tất cả mọi người đều nói không cần linh thú, vừa rồi ta cũng vô dụng, cho nên trận chiến này của chúng ta có phải hay không cũng không nên phá hư bầu không khí?”
“Đương nhiên, nếu Tần tiên tử phải dùng, cứ việc dùng.”
“Tuy linh thú của ta không bằng chín vực phượng hoàng của Tần tiên tử, nhưng chịu thiệt một chút thì chịu thiệt một chút, không có gì to tát cả.”
“Chính như Cưu Viêm sứ giả vừa nói, trên thế giới này vốn không có công bằng tuyệt đối.”
Minh Uyên hiển nhiên là cố ý nói như vậy, mục đích là dùng phép khích tướng để kích Tần Hàn Yên.
Đối với chút tâm tư nhỏ này của Minh Uyên, Tần Hàn Yên làm sao lại không biết?
Tần Hàn Yên cũng không quan trọng, dù không sử dụng linh thú chín vực phượng hoàng, nàng vẫn có nắm chắc và tự tin rất lớn.
Chỉ là ——
Nếu nàng không dùng, vậy đại sư huynh bên kia coi như...
Bất quá, Tần Hàn Yên nghĩ lại, mục tiêu của nàng là đánh bại cả Minh Uyên và Phục Cửu U.
Nàng cùng đại sư huynh gặp nhau ở trận chiến cuối cùng.
Vậy có linh thú hay không, kỳ thật cũng đều không quan trọng.
Nghĩ tới đây, Tần Hàn Yên mới gật đầu nói: “Nếu tất cả mọi người không dùng, vậy ta cũng không dùng, đỡ phải nói ta chiếm tiện nghi của ngươi.”
“Thế giới này hoàn toàn chính xác không có công bằng tuyệt đối, nhưng ta - Tần Hàn Yên, cũng khinh thường chiếm tiện nghi của ngươi.”
Tần Hàn Yên vốn là nữ nhân vô cùng kiêu ngạo.
Nàng sở hữu thiên cấp linh thú duy nhất ở Bắc Hoang vực, nói theo một cách khác, đích thật là chiếm không ít tiện nghi.
Lần này, Tần Hàn Yên cũng muốn dùng thực lực chân chính để chứng minh bản thân.
Trận chiến đỉnh phong, chính thức bắt đầu.
Lần này, Minh Uyên thật sự đã lấy ra toàn bộ thực lực của mình.
Mọi người mới kinh ngạc phát hiện, Minh Uyên vậy mà đã đạt đến Thần Du cảnh nhị trọng.
Trước đó Minh Uyên vẫn luôn che giấu thực lực, không hề thực sự sử dụng toàn lực.
Minh Uyên che giấu thực lực, vậy Phục Cửu U thì sao?
Chỉ sợ cũng che giấu thực lực.
Cảnh giới của Tần Hàn Yên là Thần Du cảnh nhất trọng, xét về cảnh giới, đích thật là thấp hơn Minh Uyên một cấp, chịu thiệt không nhỏ.
Nếu là trước kia, Tần Hàn Yên tự nhiên là không có nửa điểm phần thắng.
Nhưng có ba lá bài tẩy của đại sư huynh, Tần Hàn Yên có lực đánh một trận.
Có điều, tất cả các thủ đoạn của Tần Hàn Yên, khi giao chiến với Nhạc Thanh Sơn, đều đã bị phô bày ra toàn bộ.
Cho nên, nội tình của Tần Hàn Yên xem như bị Minh Uyên sờ mó rõ ràng.
Như vậy, uy lực của thủ đoạn của Tần Hàn Yên, tự nhiên cũng mất đi mấy phần.
Không thể xuất kỳ bất ý, đánh cho đối thủ trở tay không kịp.
Không có lợi tức chênh lệch thông tin.
Điều này không thể nghi ngờ khiến cho trận chiến này của Tần Hàn Yên trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Liễu Yêu Yêu và Mộ Như Phong, cũng không khỏi có chút lo lắng cho Tần Hàn Yên.
So sánh ra, Lục Tiểu Xuyên lại có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lục Tiểu Xuyên đối với Tần Hàn Yên vẫn có lòng tin.
Tuyền Cơ tiên tử cũng có vẻ hơi khẩn trương, lo lắng.
"Tiểu Xuyên, ngươi cảm thấy Tần Hàn Yên có thể thắng không?"
"Còn phải xem là sư muội của ai chứ, nhất định có thể thắng." Lục Tiểu Xuyên không hề nghĩ ngợi, trả lời chắc như đinh đóng cột.
"Tự tin như vậy?"
"Đó là đương nhiên, nam nhân mà, nhất định phải cứng rắn!"
"Là nghiêm chỉnh cứng rắn sao?"
"..."
Lục Tiểu Xuyên nhìn Tuyền Cơ tiên tử một cách kỳ quái: "Sư tôn, ta trông giống loại người không đứng đắn vậy sao?"
Tuyền Cơ tiên tử gật đầu nói: "Không phải giống, mà chính là."
Ách ——
Thôi được rồi.
Nhìn người thật chuẩn.
Trận chiến giữa Tần Hàn Yên và Minh Uyên đã diễn ra vô cùng ác liệt.
Hai người đều thi triển thủ đoạn, phô diễn phong mang.
Không thể không thừa nhận, thực lực của Minh Uyên rất mạnh.
Tần Hàn Yên lần lượt thi triển Rút Kiếm Trảm và Vạn Kiếm Quy Tông, nhưng vẫn không chiếm được bao nhiêu thượng phong.
Hai người giao chiến qua lại, cân sức ngang tài.
Hiện tại, chính là xem ai lộ ra sơ hở trước.
Trong tình huống thực lực ngang nhau, muốn thắng được đối phương là một chuyện vô cùng khó khăn.
Trong cơ thể Tần Hàn Yên, bỗng nhiên có một cỗ kiếm ý trào dâng, đây là cỗ kiếm ý còn lưu lại trong cơ thể, sau khi tiêu hóa viên kiếm ý đan mà đại sư huynh cho lúc trước.
Cỗ kiếm ý này, Tần Hàn Yên vẫn luôn không thể lĩnh ngộ lý giải được.
Mà lúc này, lại dị thường mãnh liệt hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận