Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 576: Lý nhận trạch bọn hắn đều không thấy?

**Chương 576: Lý Nhận Trạch bọn họ đều không thấy?**
"Ngươi xem bọn hắn một chút." Lục Tiểu Xuyên nói với Tần Hàn Yên một câu.
Tần Hàn Yên thông minh cỡ nào, nàng lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Nàng cũng ý thức được, có một cỗ lực lượng quỷ dị đang khống chế ý thức của nàng.
Tần Hàn Yên cau mày nói: "Đại sư huynh, đây chính là khảo nghiệm của Hồng Nham Cốc."
"Hồng Nham Cốc không hề có bất kỳ sinh mệnh nào tồn tại, không giống như Long Vương Thôn."
"Ta đoán chừng, khảo nghiệm của Hồng Nham Cốc hẳn là tự mình thoát khỏi ý thức, mới được xem là thông qua khảo nghiệm."
"Tiền Đa Đa và Thương Linh Nhi hai người cảnh giới thực lực còn quá yếu, khảo nghiệm như vậy bọn hắn tất nhiên là không thể thông qua."
"Đại sư huynh, chúng ta phải nghĩ cách cứu bọn hắn, nếu không ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, sẽ có hậu quả như thế nào."
Lục Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nói: "Hay là trước hết đem bọn hắn thu vào vạn yêu tháp đi, như vậy sẽ an toàn hơn."
Tần Hàn Yên cũng nghĩ như vậy.
Trong bí cảnh khảo nghiệm ở Công Võ Sơn, Tiền Đa Đa hai người không thích hợp tham dự.
Cho nên, hay là trước hết đem bọn hắn thu vào vạn yêu tháp rồi tính.
Lục Tiểu Xuyên không chần chờ, lập tức thu Tiền Đa Đa hai người vào trong vạn yêu tháp.
Giải quyết xong Tiền Đa Đa hai người, Lục Tiểu Xuyên trầm giọng quát lớn, trong thanh âm ẩn chứa lực lượng cường đại truyền vào trong ý thức của tất cả mọi người: "Mọi người cẩn thận, khảo nghiệm của Hồng Nham Cốc hẳn là một loại lực lượng vô hình sẽ xâm thực khống chế ý thức của chúng ta. Một khi bị nguồn lực lượng quỷ dị này khống chế, hậu quả sẽ rất khó lường."
"Muốn vượt qua khảo nghiệm của Hồng Nham Cốc, hẳn là cần phải có được ý thức lực lượng cường đại, đối kháng lại cỗ lực lượng quỷ dị này, rồi rời khỏi Hồng Nham Cốc mới được."
"Phần khảo nghiệm này, ta có lẽ không giúp được mọi người, chỉ có thể dựa vào chính các ngươi."
"Chỉ cần các ngươi có được ý chí lực lượng cường đại, thì nhất định có thể rời khỏi Hồng Nham Cốc."
Sau khi Lục Tiểu Xuyên nói xong, ý thức của Lý Thừa Trạch bọn hắn quả nhiên lập tức thanh tỉnh hơn không ít.
Ánh mắt cũng trong trẻo hơn một chút.
Nhận được nhắc nhở của Lục Tiểu Xuyên, mọi người cũng đều hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Nếu như mọi người hoàn toàn không có bất kỳ ý thức nào, e rằng khi ý thức bị lực lượng quỷ dị khống chế cũng hoàn toàn không biết.
Mà bây giờ, Lục Tiểu Xuyên đã thức tỉnh một tia ý thức của mọi người, để mọi người hiểu rõ chuyện gì xảy ra, điều này đối với khảo nghiệm tiếp theo của mọi người tự nhiên là có sự trợ giúp không nhỏ.
Biết được tình hình, mọi người sẽ biết cách ứng phó với tình huống này.
Hơn nữa trong tiềm thức, sẽ hình thành một cỗ lực lượng đối kháng cường đại.
Đối với mọi người mà nói, tự nhiên là một chuyện cực kỳ tốt.
"Tất cả mọi người tự mình cẩn thận một chút." Lục Tiểu Xuyên nói với mọi người một câu, sau đó tiếp tục tiến lên.
Mặc dù Lục Tiểu Xuyên có đủ ý thức để phòng bị nguồn lực lượng này, nhưng càng đi về phía trước, thế giới trước mắt hắn càng trở nên đỏ rực.
Bất quá cũng may ý thức của Lục Tiểu Xuyên quá mức cường đại, cho nên dù hắn thấy thế giới ngày càng đỏ rực, cỗ lực lượng quỷ dị này cũng đừng hòng khống chế hắn mảy may.
Lục Tiểu Xuyên bước đi kiên định mà ổn định, ý thức luôn luôn vô cùng thanh tỉnh.
Hắn từng bước tiến về phía trước, cỗ lực lượng quỷ dị này căn bản không ngăn cản được bước chân của hắn.
Rất nhanh, thế giới trước mắt Lục Tiểu Xuyên biến thành một thế giới đỏ như máu, tất cả mọi thứ trước mắt đều là một màu đỏ huyết sắc.
Cảm giác này vô cùng quỷ dị.
Giống như tiến vào mười tám tầng Địa Ngục.
Ánh sáng đỏ huyết sắc tràn ngập toàn bộ thế giới.
Tầm nhìn phía trước cũng trở nên cực thấp.
Khiến Lục Tiểu Xuyên thậm chí không nhìn thấy điểm cuối cùng của Hồng Nham Cốc ở đâu.
Ngay cả đường đi cũng có chút không rõ ràng.
Xung quanh hắn đã bị màu đỏ huyết sắc bao phủ hoàn toàn.
Tình hình quỷ dị như vậy, quả thực khiến người ta phải sợ hãi, lòng sinh khiếp đảm.
Thế nhưng Lục Tiểu Xuyên không hề sợ hãi mảy may.
Lục Tiểu Xuyên bước đi với những bước chân kiên định, tiến lên từng bước.
Bất kể lực lượng nào, cũng không ngăn được Lục Tiểu Xuyên tiến về phía trước.
Cũng không ảnh hưởng được Lục Tiểu Xuyên mảy may.
Càng không thể khống chế được ý thức của Lục Tiểu Xuyên.
Lục Tiểu Xuyên cũng cảm nhận rõ ràng, thế công của cỗ lực lượng quỷ dị kia càng trở nên hung mãnh.
Thậm chí có một số hình ảnh thoáng qua trước mặt Lục Tiểu Xuyên.
Nếu ý thức của Lục Tiểu Xuyên không cường đại, e rằng những hình ảnh này sẽ xuất hiện trước mặt hắn.
Nhưng những hình ảnh này hẳn không phải là thật, mà là bị lực lượng quỷ dị kia cưỡng ép nhét vào trong đầu óc con người.
Bất quá ý thức của Lục Tiểu Xuyên quá mạnh, mỗi khi cỗ lực lượng quỷ dị này muốn cưỡng ép nhét những hình ảnh này vào trong đầu Lục Tiểu Xuyên, đều bị Lục Tiểu Xuyên kịp thời phản kích trở về.
Không chịu một chút ảnh hưởng nào.
Nhưng rất nhanh, Lục Tiểu Xuyên liền phát hiện một vấn đề, khiến lông mày hắn không khỏi nhíu chặt lại.
Bởi vì hắn phát hiện, những người khác đã không thấy đâu.
Bao gồm cả Vạn Vực sư huynh.
Điều này khiến Lục Tiểu Xuyên không khỏi giật mình.
Hắn suốt đoạn đường này rất là cẩn thận, từng bước đều đi rất cẩn thận, cũng luôn luôn chú ý tình hình của những người khác.
Trên đường đi đều không có vấn đề gì, thế nhưng tại sao bây giờ đột nhiên mất đi bóng dáng của tất cả mọi người?
Không có bất kỳ ai được nhìn thấy?
Ngay cả Vạn Vực sư huynh, người vẫn luôn theo sát phía sau hắn, đều không thấy bóng dáng?
Chuyện này có chút kỳ quái?
Vạn Vực sư huynh thực lực rất mạnh, hắn hẳn là sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn mới đúng, hắn hẳn là có thể vượt qua được Hồng Nham Cốc này.
Nhưng bây giờ ngay cả Vạn Vực sư huynh cũng không thấy.
Chuyện này là như thế nào?
Lục Tiểu Xuyên cau mày suy nghĩ sâu xa.
Là khi hắn không đề phòng, lực lượng quỷ dị kia đã cưỡng ép nhét những hình ảnh khác vào trong đầu hắn, khiến hắn hiện tại thấy được hình ảnh hư giả?
Hay là nói, những người khác bị cỗ lực lượng quỷ dị kia khống chế, đi về một nơi khác?
Hoặc có lẽ, không phải những người khác đi nhầm chỗ, mà là hắn Lục Tiểu Xuyên đã đi nhầm chỗ, tách ra khỏi mọi người?
Những tình huống này, có lẽ đều có thể xảy ra.
Nhưng Lục Tiểu Xuyên vẫn tương đối tin tưởng vào khả năng thứ hai.
Khả năng thứ hai hẳn là lớn nhất.
Lục Tiểu Xuyên ngược lại không cảm thấy cỗ lực lượng quỷ dị kia đã thành công nhét hình ảnh hư giả vào trong ý thức của hắn.
Lục Tiểu Xuyên vẫn luôn cảm thấy ý thức của hắn duy trì rất rõ ràng, sẽ không có vấn đề gì mới đúng.
Lục Tiểu Xuyên cẩn thận quan sát bốn phía, cũng gọi tên của Vạn Vực sư huynh và những người khác, nhưng đều không có bất kỳ đáp lại nào, cũng không có tình huống gì xảy ra.
Bốn phía căn bản không có bất kỳ thứ gì.
Ngoài thế giới đỏ như máu, không còn vật gì khác.
Vì không phát hiện bóng dáng của những người khác, Lục Tiểu Xuyên cũng chỉ đành tạm thời bỏ qua.
Mọi người chỉ có thể tự cầu phúc, mỗi người dựa vào tạo hóa của mình.
Mọi người có thể vượt qua được khảo nghiệm này hay không, liền xem bản lĩnh của chính mình.
Bất quá, đây đích thực là một cơ hội ma luyện rất tốt.
Nếu có thể thành công vượt qua được khảo nghiệm này, thu hoạch có lẽ sẽ rất lớn.
Cho nên, Lục Tiểu Xuyên cũng hi vọng tất cả mọi người có thể dựa vào bản lĩnh của mình vượt qua được khảo nghiệm này.
Không trải qua mưa gió, làm sao có thể nhìn thấy cầu vồng?
Muốn trở nên cường đại thực sự, vậy thì nhất định phải trải qua những trắc trở và khảo nghiệm mà người thường không thể chịu đựng được.
Nếm trải khổ đau, mới là người trên người.
Tu hành, nên là như vậy.
Nghĩ tới đây, Lục Tiểu Xuyên không tiếp tục để ý những chuyện khác, nhanh chóng bước tiếp về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận