Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 336: Bát Hoang chi địa tình cảnh

**Chương 336: Tình cảnh Bát Hoang chi địa**
Trưởng lão Cưu Viêm đã đến.
Trưởng lão Cưu Viêm gọi riêng Lục Tiểu Xuyên ra một chỗ.
"Thánh Chủ có vài lời muốn ta nhắn lại với ngươi," trưởng lão Cưu Viêm nói.
Lục Tiểu Xuyên bĩu môi nói: "Thánh Chủ muốn mắng ta đúng không?"
Trưởng lão Cưu Viêm cười lắc đầu nói: "Ngươi da dày, mắng ngươi cũng không đau không ngứa, không có tác dụng gì."
Không phải chửi mình thì tốt rồi.
Nam nhân mà, da mặt dày một chút thì sao?
Chuyện này rất hợp lý mà, phải không?
Nếu không phải chửi mình, vậy Thánh chủ còn muốn nói gì?
Trưởng lão Cưu Viêm nói tiếp: "Liên quan tới một số tình huống cơ bản của Bát Hoang ngươi đã biết, còn có một số bí mật mới có thể ngươi chưa biết. Thánh Chủ vốn muốn đem toàn bộ những tình huống này thông báo cho ngươi."
"Đã ngươi không muốn đi, vậy thì để ta chuyển lời vậy."
A?
Ra là vậy.
Vậy thì Lục Tiểu Xuyên lại có chút hứng thú.
Lục Tiểu Xuyên lập tức bày ra vẻ mặt chăm chú lắng nghe.
"Trước tiên nói một chút về thế giới chúng ta đang sống, thế giới của chúng ta gọi là Cửu Long thế giới."
"Cửu Long thế giới lại chia làm Cửu Giới, mà chúng ta đang ở Hắc Long giới, một trong Cửu Giới."
"Hắc Long giới lại có Hán Địa, Trung Thổ, Thần Châu, Cửu Châu và Bát Hoang. Trong đó, trung sĩ ở vào khu vực trung tâm của Hắc Long giới, chiếm cứ vùng đất tốt nhất."
"Nhưng nếu nói nơi mạnh nhất, phải kể đến Thần Châu."
"Mà Bát Hoang chi địa của chúng ta, có chữ 'hoang' là đủ biết nơi đây thuộc về vùng đất hoang vu, nghèo nàn, lạc hậu."
"Bát Hoang chi địa, từ trước đến nay vẫn luôn đứng cuối trong số năm vùng, bất kể phương diện nào đều là yếu nhất."
"Mà Bát Hoang chi địa của chúng ta, lại chia làm tám đại thánh địa."
"Nguyên bản tám đại thánh địa chúng ta nắm giữ toàn bộ Bát Hoang chi địa, nhưng mười vạn năm trước xảy ra một biến cố, khiến cho tám đại thánh địa chúng ta hiện tại chỉ nắm giữ một hai thành cương thổ của Bát Hoang chi địa."
"Phần lớn cương thổ đều rơi vào trong bóng tối, bị ma long oán khí nắm giữ."
Liên quan tới một số tình huống của Bát Hoang chi địa, Lục Tiểu Xuyên cũng đã từng nghe qua.
Bất quá đối với tình huống của Cửu Long thế giới, Hắc Long giới, Lục Tiểu Xuyên cũng là lần đầu nghe nói.
Lục Tiểu Xuyên lúc này mới biết, hóa ra thế giới bọn họ đang sống được gọi là Cửu Long thế giới.
Cửu Long thế giới, thật sự rất rộng lớn.
Cửu Long thế giới chia làm Cửu Giới, Cửu Giới lại chia thành nhiều khu vực.
Bát Hoang chi địa, chẳng qua cũng chỉ là khu vực nhỏ bé nhất, cằn cỗi nhất trong Hắc Long giới của Cửu Giới mà thôi.
Tuy là như thế, Bát Hoang chi địa đối với Lục Tiểu Xuyên mà nói, cũng vô cùng rộng lớn.
Chỉ riêng cương vực Bắc Hoang thánh địa mà Lục Tiểu Xuyên biết, chiều dài và chiều rộng cũng đã khoảng mấy trăm vạn dặm.
Bắc Hoang thánh địa lại là thánh địa đứng cuối trong tám đại thánh địa.
Cương vực của các thánh địa khác khẳng định là lớn hơn Bắc Hoang thánh địa một chút.
Nhưng dù là như vậy, toàn bộ cương vực của tám đại thánh địa cộng lại, cũng chỉ chiếm một hai thành của toàn bộ Bát Hoang chi địa.
Vậy nếu nói như vậy, đường kính của Bát Hoang chi địa sợ rằng phải đạt tới mấy ngàn vạn dặm.
Mấy ngàn vạn dặm ——
Đây là con số lớn đến mức nào?
Vậy nếu mở rộng đến Hắc Long giới thì sao? Lại đến Cửu Long thế giới thì sao?
Vậy thì đường kính sợ rằng phải vượt qua ức dặm?
Thế giới này, vẫn là rất khó tưởng tượng được sự rộng lớn của nó.
Vậy nếu nói như thế, thực lực của mình hiện tại vẫn còn rất yếu.
Còn t·h·iếu rất nhiều sự cường đại.
Sư tôn đang ở thần giới, vậy nếu hắn Lục mỗ người muốn đi thần giới tìm sư tôn, vậy thì ——
Con đường vẫn còn quá xa vời.
Mà hết thảy những điều này, đều cần thực lực cường đại.
Nghĩ tới đây, Lục Tiểu Xuyên cũng lập tức cảm thấy vô cùng cấp bách.
"Mười vạn năm trước, một con Hắc Long đã vẫn lạc tại Bát Hoang chi địa của chúng ta."
"Oán hồn của Hắc Long tràn ngập Cửu Thiên, bao phủ toàn bộ Bát Hoang chi địa, rất lâu không tiêu tan."
"Oán hồn của Hắc Long biến hóa ra hắc ám t·ử v·ong chi khí, đem toàn bộ Bát Hoang chi địa ô nhiễm, nguy h·ạ·i đến toàn bộ Bát Hoang chi địa."
"Lúc đó tám đại thánh địa chúng ta liên thủ xuất kích, muốn đem Hắc Long oán khí đầy trời này tiêu trừ sạch sẽ."
"Nhưng chúng ta đã thất bại, dưới sự b·ứ·c bách của Hắc Long oán khí, tám đại thánh địa liên tục bại lui, chỉ có thể đem phần lớn cương vực của Bát Hoang chi địa nhường lại, lui giữ đến khu vực biên giới của Bát Hoang chi địa."
"Sau đó, dưới sự liên thủ của tám đại thánh địa, bày ra kết giới, mới ngăn cản được Hắc Long oán khí."
"Đương nhiên, cũng là bởi vì lúc đó có một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ ra tay tương trợ, mới hoàn thành được việc này."
"Bất quá vị tồn tại cường đại kia, vì không để cho Hắc Long oán khí khuếch tán đến nơi khác, cho nên cũng bày ra kết giới cường đại, bao phủ toàn bộ Bát Hoang chi địa, đem Bát Hoang chi địa triệt để ngăn cách với ngoại giới."
"Điều này cũng tạo thành sự đ·ộ·c lập của Bát Hoang chi địa, hoàn toàn c·ắ·t đ·ứ·t liên lạc với Hán Địa, Trung Thổ, Thần Châu và Cửu Châu."
"Điều này cũng khiến tám đại thánh địa chúng ta dần dần đi đến suy bại."
Nghe được điều này, Lục Tiểu Xuyên đã hiểu rõ rất nhiều tình huống.
Lục Tiểu Xuyên cũng nhớ tới vị tiền bối tự xưng là Liễu Bạch Y đến từ Thần Châu trước kia.
Tiền bối Liễu Bạch Y khi đại chiến với người khác, đã từng đ·á·n·h vỡ kết giới, xuất hiện ở trong Bát Hoang chi địa.
Bất quá kết giới kia cũng rất nhanh liền khép lại.
Kết giới này đã qua 100. 000 năm, đoán chừng hiệu quả cũng đã giảm đi nhiều.
Bằng không mà nói, qua nhiều năm như vậy, cũng không có người ngoài nào từng tiến vào Bát Hoang chi địa.
"Những yêu thú kia và Hắc Ma, đều bị Hắc Long oán khí ăn mòn kh·ố·n·g chế, cho nên trở nên đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g mà cường đại."
"Chỉ cần Hắc Long oán khí còn tồn tại, vậy thì Bát Hoang chi địa của chúng ta sẽ mãi mãi không có ngày yên bình."
"Vạn năm đại kiếp, tất cả đều là do Hắc Long oán khí p·h·át động."
"Tám đại thánh địa chúng ta muốn được an ổn thái bình, vậy thì biện p·h·áp duy nhất chính là phải tiêu diệt Hắc Long oán khí triệt để."
"Lần vạn năm đại kiếp này, tình huống ngươi cũng đã hiểu rõ, tám đại thánh địa chúng ta sợ rằng đã không còn năng lực để đối kháng với Hắc Long oán khí."
Lục Tiểu Xuyên nhíu mày, bĩu môi nói: "Hắc Long oán khí kia cường đại đến vậy sao?"
"Tám đại thánh địa chúng ta cộng lại, hẳn là cũng có không ít tồn tại hóa long cảnh cửu trọng chứ?"
"Chẳng lẽ, thực lực của Hắc Long oán khí vượt qua hóa long cảnh?"
Trưởng lão Cưu Viêm lắc đầu, nói: "Thực lực của Hắc Long oán khí có vượt qua hóa long cảnh hay không, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng có một điều rõ ràng là, hợp sức tất cả cường giả hóa long cảnh của tám đại thánh địa chúng ta, cũng đều không phải là đ·ị·c·h thủ của Hắc Long oán khí."
"Dù sao thì, Hắc Long oán khí rất mạnh."
"Tám lần vạn năm đại kiếp trước, tám đại thánh địa chúng ta đều xuất hiện tồn tại thành tiên cảnh, mà lại là tại những tồn tại thành tiên cảnh lấy tính m·ệ·n·h làm đại giá, mới có thể trọng thương ma long oán khí, vì Bát Hoang chi địa tranh thủ được vạn năm hòa bình."
Lục Tiểu Xuyên đã hiểu rõ ý tứ trong lời nói của trưởng lão Cưu Viêm.
Lục Tiểu Xuyên bĩu môi nói: "Cho nên, ý của trưởng lão Cưu Viêm là, nếu như không có tồn tại thành tiên cảnh nào được sinh ra, vậy thì lần này Bát Hoang chi địa chúng ta có thể sẽ đi đến hủy diệt?"
"Sẽ không ngăn được c·ô·ng kích của Hắc Long oán khí, chính là kiếp nạn tận thế?"
Trưởng lão Cưu Viêm khẽ gật đầu, nói: "Mặc dù rất không muốn thừa nh·ậ·n, nhưng tình huống x·á·c thực là như vậy."
"Đây chính là tình cảnh hiện tại của Bát Hoang chi địa chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận