Nhà Ta Đại Sư Huynh Thật Sự Là Quá Không Đứng Đắn

Chương 335: Bởi vì ngươi cùng hiên nhiên không quen a!

**Chương 335: Bởi vì ngươi không quen Hiên Nhiên a!**
Ai!
Làm nam nhân thật khó khăn.
Thôi, vì cuộc sống, công việc này vẫn phải tiếp tục làm.
Thu lại dòng suy nghĩ, Lục Tiểu Xuyên nhìn về phía Thương Linh Nhi và Tiền Đa Đa, hai người đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
"Đại sư huynh, mắt huynh không mù à, à không phải, ý của muội là ánh mắt của huynh thật là đẹp." Thương Linh Nhi theo bản năng mở miệng nói.
Lục Tiểu Xuyên trừng mắt nhìn Thương Linh Nhi, nói: "Đúng vậy, không mù, cho nên không vừa mắt muội."
Ách ——
Lời này có chút vũ nhục người khác rồi?
Thương Linh Nhi lập tức mang vẻ mặt u oán nhìn Lục Tiểu Xuyên.
Vì sao lại nói không vừa mắt nàng?
Nàng Thương Linh Nhi kém ở chỗ nào chứ?
Lúc này, Tần Hàn Yên ba người vừa vặn đi tới.
Nhìn thấy Tần Sư Tả ba người, Thương Linh Nhi lập tức ỉu xìu xuống.
Nếu so sánh với Tần Sư Tả ba người các nàng, thì quả thật có vẻ như kém hơn một chút.
Bên cạnh đại sư huynh có Tần Sư Tả ba người, vậy thì không vừa mắt mình cũng là bình thường thôi?
Nhưng con gái, ai lại muốn nghe những lời này.
Thương Linh Nhi phì phò bĩu môi.
Trong miệng thì lẩm bẩm suy nghĩ lung tung.
"Thế nào Linh Nhi sư muội, ai bắt nạt muội à?" Liễu Yêu Yêu quan tâm hỏi một câu.
Thương Linh Nhi vẫn luôn làm cho người ta yêu thích.
Cho nên Tần Hàn Yên ba người đều rất yêu thích vị sư muội này.
Bình thường khi Lục Tiểu Xuyên không có ở đây, các nàng cũng rất chiếu cố Thương Linh Nhi.
Đều coi Thương Linh Nhi như tiểu sư muội mà yêu thương.
Thương Linh Nhi dùng ánh mắt u oán liếc nhìn Lục Tiểu Xuyên, ý tứ rất rõ ràng.
Thấy Thương Linh Nhi xác nhận là đại sư huynh, Liễu Yêu Yêu cũng lập tức cười khổ một tiếng.
Nếu là Tiền Đa Đa hay là Tiểu Hoàng bắt nạt Linh Nhi sư muội, thì nàng còn có thể thay Linh Nhi sư muội trút giận.
Nhưng nếu là đại sư huynh, vậy thì thôi vậy.
Nàng không có bản lĩnh này.
"Đại sư huynh làm sao bắt nạt muội?" Liễu Yêu Yêu ngược lại có chút hiếu kỳ hỏi một câu.
Theo lý thuyết, đại sư huynh hẳn là sẽ không trêu ghẹo nữ sinh mới đúng.
Đại sư huynh nhiều nhất là phong lưu, nhưng tuyệt đối sẽ không hạ lưu.
"Đại sư huynh nói dù có mù mắt cũng sẽ không thích muội." Thương Linh Nhi mang vẻ mặt ủy khuất nói với Liễu Yêu Yêu.
Nói đến đây, lời nói trong miệng nữ nhân, quả nhiên đã thay đổi ý nghĩa.
"Đại sư huynh, huynh có chút quá đáng rồi?" Liễu Yêu Yêu một bên an ủi Thương Linh Nhi, vừa nói với Lục Tiểu Xuyên một câu.
"Ách... ta có nói như vậy sao?" Lục Tiểu Xuyên nhìn Thương Linh Nhi.
Thương Linh Nhi gật đầu khẳng định: "Chính là nói như vậy, huynh vừa rồi rõ ràng chính là nói như vậy, Thương Linh Nhi, muội sao lại xấu như vậy, muội vừa béo lại vừa đanh đá, không thèm nói đạo lý, không có chút nào dịu dàng đáng yêu, không có chút đoan trang tháo vát, toàn thân trên dưới đều là khuyết điểm, không có lấy một ưu điểm, ta cho dù có mù mắt cũng sẽ không thích muội, muội sau này cách ta xa một chút."
Lục Tiểu Xuyên: "???"
Tiền Đa Đa: "???"
Sức tưởng tượng của nữ nhân, kỳ thật đôi khi vẫn rất phong phú.
Liễu Yêu Yêu tự nhiên không ngốc, nàng đương nhiên biết đại sư huynh chắc chắn sẽ không nói như vậy.
Lục Tiểu Xuyên nhếch miệng nói: "Linh Nhi sư muội, muội dáng dấp vẫn rất xinh đẹp."
"Thật sao đại sư huynh? Muội ít học, huynh đừng lừa muội."
Nữ nhân chính là như vậy, ngươi khen nàng một câu, nàng sẽ lập tức vui vẻ.
"Thật tâm, rất thật."
"Vậy huynh vừa nói không vừa mắt muội là đùa giỡn thôi đúng không? Huynh thích muội đúng không?"
"Vậy cũng không phải."
Nguyên bản vui vẻ, Thương Linh Nhi lại lập tức chu môi u oán nhìn Lục Tiểu Xuyên: "Vì sao?"
"Bởi vì muội không quen Hiên Nhiên a!"
Nói xong, Lục Tiểu Xuyên liền xoay người trở về nhà.
Để lại Thương Linh Nhi với vẻ mặt mờ mịt.
Sửng sốt hồi lâu sau, Thương Linh Nhi mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, không hiểu hỏi: "Không quen Hiên Nhiên là ý gì? Hiên Nhiên rốt cuộc là ai vậy? Ba vị sư tỷ, các tỷ có biết không?"
Tần Hàn Yên ba người đều lắc đầu.
Các nàng cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Hiên Nhiên rốt cuộc là ai?
Hoàn toàn chưa từng nghe qua!
Tiền Đa Đa ở đó vò đầu, trầm tư suy nghĩ.
Cái này Hiên Nhiên rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Tại sao phải quen Hiên Nhiên?
Thật kỳ quái.
Bỗng nhiên ——
Tiền Đa Đa dường như nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm nói một câu: "Sóng to gió lớn?"
Sóng to gió lớn?
Thương Linh Nhi còn chưa kịp phản ứng, nhìn Tiền Đa Đa, ý gì?
Liễu Yêu Yêu ba người dường như hiểu ra điều gì, ánh mắt ba người không hẹn mà cùng nhìn về phía bộ vị nào đó của Thương Linh Nhi...
Đúng là không quá quen Hiên Nhiên.
Bất quá ——
Linh Nhi sư muội còn nhỏ?
Hẳn là vẫn còn không gian phát triển?
Lục Tiểu Xuyên đi vào trong phòng, nhàn nhã nằm ở trên ghế, vuốt ve Bạch Đậu Đậu, hưởng thụ Tiểu Hoàng đấm chân, cảm giác thoải mái này không thua kém gì một trận đại bảo kiếm.
"Tiểu Hoàng, ngươi không được rồi, tăng lên tốc độ có chút chậm, đến bây giờ còn mới Thần Du cảnh thất trọng, ngươi có chút lãng phí thú đan của ta."
Lục Tiểu Xuyên mang vẻ mặt ghét bỏ nói với Tiểu Hoàng đang ra sức đấm chân.
Tiểu Hoàng lập tức đứng lên với vẻ mặt ủy khuất.
Thần Du cảnh thất trọng còn chậm sao?
Nó đã là linh thú có cảnh giới cao nhất ở Bắc Hoang Thánh Địa.
Cảnh giới thậm chí còn cao hơn một bậc so với Thiên Cấp linh thú Cửu Vực phượng hoàng, sao lại thấp?
Chủ nhân, cảnh giới của ngươi không phải cũng mới Thần Du cảnh tam trọng sao.
Giáo huấn xong con Hoàng cẩu, Lục Tiểu Xuyên lại nói với Bạch Đậu Đậu: "Đậu Đậu, có phải do Huyết Đan quá ít không?"
"Nếu không, ta lại đi kiếm thêm ít yêu đan, ngươi lại luyện chế thêm ít Huyết Đan?"
"Chỉ với chút cảnh giới này của Tiểu Hoàng, ta thấy canh cổng còn khó coi."
"Nếu nó không đột phá đến Hóa Long cảnh, ta sẽ ăn lẩu thịt chó."
Nghe Lục Tiểu Xuyên nói muốn ăn lẩu thịt chó, Tiểu Hoàng lập tức sợ đến run rẩy.
Vẻ mặt ủy khuất mà tội nghiệp nhìn Lục Tiểu Xuyên.
Đừng mà, thịt của nó ăn không ngon đâu.
"Chủ nhân, ngươi đừng dọa Tiểu Hoàng, cảnh giới của Tiểu Hoàng tăng lên đã rất nhanh rồi." Bạch Đậu Đậu nói với Lục Tiểu Xuyên một câu.
Tiểu Hoàng lập tức gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc.
Lục Tiểu Xuyên lại không hài lòng nói: "Đâu có đủ nhanh, Phá Khư cảnh đều không đạt tới, phế vật."
Tiểu Hoàng lập tức bật khóc.
Bạch Đậu Đậu cũng có chút dở khóc dở cười.
"Chủ nhân, ngươi cũng mới Thần Du cảnh tam trọng, hơn nữa còn vừa mới đột phá."
"Thực lực của ta mạnh."
"......"
Bạch Đậu Đậu lập tức không nói nữa.
Chuyện này thực sự không có cách nào phản bác.
Lục Tiểu Xuyên lại xem xét Bạch Đậu Đậu một chút, nói: "Đậu Đậu, ta mới nhớ ra, ngươi đã lâu như vậy mà cảnh giới vẫn dậm chân tại chỗ, một tiểu cảnh giới cũng không đề thăng đột phá? Đây là không nuôi được à?"
"Ngươi bây giờ rốt cuộc là cảnh giới gì? Sao ta cảm giác có chút nhìn không thấu? Phá Khư cảnh mấy tầng?"
Bạch Đậu Đậu dở khóc dở cười nhìn Lục Tiểu Xuyên: "Trách ta sao?"
Lục Tiểu Xuyên nghĩ nghĩ, khẽ gật đầu: "Cũng đúng, hình như ta chưa cho ngươi đồ vật có hồn để ăn, vậy ngươi ăn cái gì có thể tăng lên cảnh giới?"
"Linh Tinh, ngàn năm thánh quả, đại đạo thánh quả, Cửu Thiên Chân Linh......"
Không đợi Bạch Đậu Đậu nói xong, Lục Tiểu Xuyên trực tiếp nói một câu: "Mặc dù trừ Linh Tinh ra ta đều chưa từng nghe qua, nhưng không ảnh hưởng đến việc ta cảm thấy chúng rất đắt, coi như ta chưa nói gì."
Bạch Đậu Đậu: "......"
Mà lúc này, một thanh âm từ bên ngoài truyền đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận