Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm

Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm - Chương 919: Nhan Thi Phù (length: 8267)

Hắc Diễm Ma Đế cùng Lý Chu Quân đại chiến, hai người giơ tay nhấc chân đều có uy lực lớn lao, Hàn Trường Không tự biết không địch lại Hắc Diễm Ma Đế, quay đầu liền chui vào đám người, ba chân bốn cẳng chạy thục mạng, hắn đi ngang qua, các tu sĩ nhao nhao tránh ra.
"Không muốn chết thì đều cút ra cho lão tử, lão tử hôm nay nhất định phải giết chết cái thằng Hàn Trường Không này!" Hắc Diễm Ma Đế cũng mặc kệ Lý Chu Quân, hét lớn một tiếng rồi liền đuổi theo Hàn Trường Không.
Lý Chu Quân thấy thế cũng không xuất thủ nữa, dù sao trong nhiệm vụ, giai đoạn đối phó Hắc Diễm Ma Đế đã hoàn thành.
"Đủ rồi!"
Đúng lúc này, một tiếng kêu khẽ vang lên, ngay sau đó thấy một nữ tử mặc đồ trắng che mặt xuất thủ, bàn tay ngọc thon dài vung lên, khí tức kinh thiên động địa bùng nổ, trực tiếp đánh bay Hắc Diễm Ma Đế đang đuổi giết Hàn Trường Không ra ngoài.
Đám người đột nhiên hướng về phía nữ tử đồ trắng che mặt nhìn lại.
Nữ tử tuy bị che khuất khuôn mặt, nhưng vẫn có thể từ dáng vẻ lộ ra mà thấy, dung mạo nàng sánh tựa thiên tiên.
"Hắc Diễm Ma Đế mạnh mẽ như vậy, lại bị một chưởng đánh bay?!"
"Nữ tử đồ trắng che mặt này là ai?!"
Các tu sĩ nhao nhao hiếu kỳ dò xét nữ tử đồ trắng che mặt.
Hắc Diễm Ma Đế ngã trên mặt đất, cũng trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn về phía nữ tử đồ trắng che mặt.
Hàn Trường Không khi nhìn thấy nữ tử đồ trắng che mặt này xuất thủ, lập tức kinh ngạc trừng lớn hai mắt: "Thánh Nữ?! Thánh Nữ là ngươi sao?! Ngươi vậy mà cũng tới nơi này!"
"Nàng này bị Hàn Trường Không gọi là Thánh Nữ, chẳng lẽ là vị Thánh Nữ mạnh mẽ của Dạ Hàn cung, Nhan Thi Phù?"
"Hẳn là vậy, Hàn Đinh sơn chẳng phải dựa vào Dạ Hàn cung sao?"
"Không ngờ Nhan Thi Phù vậy mà cũng tới đây, tới giờ mới lộ chân thân!
Vị Thánh Chủ của Dạ Hàn cung này, thế nhưng là một nhân vật không kém gì Mục Đế của Đại Mục thần triều!"
"Nhan Thi Phù cũng là Vĩnh Hằng cửu giai, nghe nói từng giao đấu với Mục Thuật, ai thua ai thắng thì chưa nghe nói."
Rất nhiều tu sĩ ở đây nhìn nữ tử đồ trắng che mặt đã ra tay, đều mang vẻ mặt chấn kinh.
Mà cùng lúc đó, nữ tử đồ trắng che mặt, chính là Nhan Thi Phù, thấy mọi người ở đây đều nhận ra thân phận mình, tất nhiên là không còn ẩn giấu nữa, trực tiếp lột xuống khăn che mặt, lộ ra dung mạo đẹp kinh động như gặp tiên nhân!
"Thánh Nữ!"
Hàn Trường Không nhìn Nhan Thi Phù mà nước mắt nước mũi tèm lem, "Hắc Diễm Ma Đế muốn giết ta, ngươi phải làm chủ cho ta a!"
Nhan Thi Phù nhìn dáng vẻ của Hàn Trường Không, không kìm được nhíu mày, nếu không phải Hàn Trường Không ở Hàn Đinh sơn, hàng năm dâng cống cho Dạ Hàn cung không ít thiên tài địa bảo, nàng mới chẳng thèm để ý đến Hàn Trường Không.
Bất quá lúc này Nhan Thi Phù cũng không nói nhiều, mà là ánh mắt dừng trên người Lý Chu Quân, khẽ mỉm cười nói: "Lúc trước ta đã luôn chú ý ngươi, nếu ngươi ở ngoài bàn cờ, thì Hư Thực Chi Hỏa trừ ngươi ra thì còn ai khác, vì bàn cờ này ta không thể làm gì.
Nhưng ngươi đã bước vào bàn cờ này, Hư Thực Chi Hỏa ta liền có cơ hội tranh đoạt."
Lúc này Nhan Thi Phù, rất tự tin vào thực lực của bản thân.
Vì tới giờ, nàng vẫn chưa hề hao tổn chút pháp lực nào.
Còn Lý Chu Quân cùng Hắc Diễm Ma Đế bây giờ bất quá ngang tài ngang sức, bản thân mình có thể một chưởng đánh bay Hắc Diễm Ma Đế, đương nhiên cũng có thể một chưởng đánh bay Lý Chu Quân.
Mà Hắc Diễm Ma Đế lúc này trực tiếp nằm trên mặt đất, bắt đầu phó mặc.
Dù sao bất luận là Nhan Thi Phù hay Lý Chu Quân, hắn hiện giờ đều không làm gì được, một người thì một chưởng đánh bay mình, một người ngang sức ngang tài thì lại có người che chắn, Hư Thực Chi Hỏa hắn không lấy được, chỉ có thể đi thử những kỳ dược do Quỷ Dược lão đạo luyện chế, biết đâu đấy mình lơ đễnh mà lại đột phá Vĩnh Hằng thập giai thì sao?
Hơn nữa so với việc giết Lý Chu Quân, Hắc Diễm Ma Đế bây giờ càng muốn giết chết Hàn Trường Không hơn.
Dù sao thực lực của Lý Chu Quân cùng hắn ngang cơ.
Mà Hàn Trường Không là cái loại rác rưởi gì chứ?
Lại dám châm chọc khiêu khích hắn?
Không giết chết hắn, thì uổng xưng là Ma Đế!
Cùng lúc đó.
Lý Chu Quân nhìn Nhan Thi Phù mở miệng, khẽ cười nói: "Hư Thực Chi Hỏa, Lý mỗ quyết định rồi."
Hàn Trường Không cười nói với Lý Chu Quân: "Thanh Đế, ta thừa nhận thực lực ngươi rất mạnh, lại được Mục Thái tử thưởng thức, nhưng ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của Thánh Nữ nhà ta, nhận thua sớm đi, đừng đến lúc đó lại bị đánh cho mất mặt."
Lý Chu Quân cười nói: "Lý mỗ nói rồi, Hư Thực Chi Hỏa Lý mỗ đã quyết định."
"Đừng có nói sớm." Nhan Thi Phù mỉm cười, bàn tay ngọc vung lên, một đạo kim quang bay ra, hóa thành một thanh trường kiếm, chém thẳng về phía Lý Chu Quân.
Lý Chu Quân đưa tay ra hai ngón tay nhận lấy thanh trường kiếm kim quang đang bay đến này, nhưng ngay một khắc sau trường kiếm kim quang đột nhiên tiêu tán, hóa thành từng sợi tơ vàng, như những con tơ trùng nhúc nhích, bò về phía khắp người Lý Chu Quân, muốn từ lỗ chân lông trên da của Lý Chu Quân mà chui vào trong thân thể hắn.
Lý Chu Quân thấy vậy thì hai mắt nhắm lại, trực tiếp dùng tu vi của bản thân ngang hàng với Nhan Thi Phù, toàn thân rung động, những sợi tơ vàng trên người bị Lý Chu Quân đánh tan, từ trên thân Lý Chu Quân tản ra.
Lý Chu Quân sở dĩ có thể đánh tan được những sợi tơ vàng này, là bởi vì Nhan Thi Phù không hề dùng toàn lực, còn Lý Chu Quân thì đã dùng tu vi ngang với Nhan Thi Phù.
Mà Nhan Thi Phù thấy Lý Chu Quân đánh tan tơ vàng của mình, lập tức hai mắt nhắm lại: "Xem ra Thanh Đế khi giao đấu với Hắc Diễm Ma Đế cũng chưa dùng hết toàn lực."
Lý Chu Quân cười mà không nói.
Trong lòng Nhan Thi Phù biết thực lực của Lý Chu Quân có chút khó đánh giá, nên cũng không mạo hiểm, mà là nói với rất nhiều tu sĩ Vĩnh Hằng cửu giai ở đây: "Nếu các ngươi giúp ta bắt lấy Thanh Đế, Dạ Hàn cung sẽ ban thưởng thánh nhưỡng, mỗi người ra tay đều sẽ được nếm!"
"Thánh nhưỡng của Dạ Hàn cung?!"
"Thứ đó đối với Vĩnh Hằng cửu giai mà nói chính là một vật đại bổ a!"
"Có thể dù sao Thanh Đế được Mục Thuật coi trọng, chúng ta làm sao có thể đắc tội với Mục Thuật được?"
Rất nhiều Vĩnh Hằng cửu giai ở đây nghe vậy, lập tức đều sáng mắt.
Nhưng lại khổ nỗi Mục Thuật muốn che chở Lý Chu Quân, nên bọn họ vẫn không dám tùy tiện động thủ.
Nhan Thi Phù thấy vậy thì hừ nhẹ một tiếng: "Thế lực sau lưng Mục Thuật có thể hù dọa được các ngươi, vậy Dạ Hàn cung phía sau ta các ngươi liền không sợ sao?
Ta sai khiến các ngươi ra tay, Mục Thuật sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi."
Theo lời của Nhan Thi Phù vừa nói ra, các tu sĩ ở đây đều đồng loạt nhìn về phía Lý Chu Quân.
"Cam!"
"Chúng ta cũng chỉ bị Thánh Nữ của Dạ Hàn Cung bức ép làm việc thôi, xem ra giống như lời Nhan Thi Phù nói, Mục Thuật có tìm người để tính sổ thì cũng sẽ không tìm chúng ta!"
"Không sai! Chúng ta tuyệt đối không hề động lòng vì thánh nhưỡng của Dạ Hàn Cung!"
Lúc này, ánh mắt của các tu sĩ Vĩnh Hằng cửu giai ở đây đều không mấy thiện cảm nhìn về phía Lý Chu Quân.
Hắc Diễm Ma Đế lại thừa lúc ánh mắt mọi người đều dồn vào Lý Chu Quân, trực tiếp đứng dậy, lao thẳng về phía Hàn Trường Không.
Nhìn Hắc Diễm Ma Đế lao đến, Hàn Trường Không còn chưa kịp phản ứng, cả người lúc này đã sợ ngây người.
Nhan Thi Phù nhíu mày, một ngón tay điểm ra, lực lượng kinh khủng trực tiếp đánh bay Hắc Diễm Ma Đế ra ngoài, xoay tròn mấy vòng trên không trung, phù một tiếng rơi xuống đất, không rõ sống chết.
Một màn này làm cho mọi người ở đây ngây người.
Hóa ra Hắc Diễm Ma Đế vẫn còn rất thù dai.
Hàn Trường Không khi đã kịp phản ứng thì giận dữ, chỉ vào Hắc Diễm Ma Đế, đang định mắng lên thì.
Nhan Thi Phù hừ lạnh với đám tu sĩ Vĩnh Hằng cửu giai ở đây: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau ra tay bắt lấy Thanh Đế? "
Tiếng hừ lạnh này, làm cho các tu sĩ Vĩnh Hằng cửu giai ở đây đều run lên, ánh mắt mang theo vẻ căm hận ác độc nhìn về phía Lý Chu Quân thần sắc lạnh nhạt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận